SẮC KHÔNG
Mong manh một cõi con người
Khác chi kiếp lá giữa trời hư vô!
Bao nhiêu chiếc lá cuối thu
Nép vào thương nhớ, khóc mùa heo may
Hoàng hôn đỏng đảnh về đây
Khép hờ vạt nắng đắm say lòng người...
Mơ màng một bóng hồng tươi
Nhận ra chợt hiểu là đời sắc không!
(Bài thơ đã đưa vào Thư Viện)
NHỚ VÀ YÊU
Bởi vì hồn ở, chân đi
Mà thành thương nhớ có gì lạ đâu!
Nhớ là một chút trong nhau
Đã yêu - ai một nửa đâu - bao giờ!
Vui buồn lắng đọng thành thơ
Tháng năm vo một giấc mơ chưa tròn
Khi yêu: con mắt mỏi mòn
Trái tim bật khóc, lòng còn muốn yêu...
Tình anh như một cánh diều
Chờ em lộng gió để yêu rách mình!
( Bài thơ đã đưa vào Thư Viện )
NHỚ VÀ YÊU (2)
Nhớ là một chút trong nhau
Yêu là lòng xót nỗi đau cho lòng
Có khi đường thẳng đi vòng
Đường vòng đi thẳng, nỗi lòng ngẩn ngơ...
Nỗi niềm giăng mắc đường tơ
Ta gom nỗi nhớ thành thơ tặng người
Bâng khuâng thả gió lên trời
Rót thơ vào rượu... lấy cười nén đau!
Tương tư có tránh ai đâu?
Biển tả tơi, sóng nát nhầu còn yêu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2008 17:29:59 bởi bietaiaibiet >