Dấu yêu ơi!
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 11 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 155 bài trong đề mục
Minh Nguyệt 26.09.2007 00:04:59 (permalink)
0


 
TRUNG THU BUỒN
 
Rượu đã rót rồi thì phải uống
nhưng anh chưa uống còn chờ Trăng*

 
Trung thu mưa quá mất bóng Hằng
Nhấp chén rượu cho đời vơi nước mắt
Mưa cứ rơi trên hàng hiên khoan nhặt
Ai viết điệu nhạc buồn, ai khóc dưới mưa tuôn

 
Trung thu năm nay buồn quá...
tả tơi buồn
Không có tiếng nô đùa con trẻ
Lũ đèn sao nằm góc nhà lặng lẽ
Bánh, quả nhiều ...ai phá cỗ thiếu Trăng?

 
Có hay chăng Trái đất thiếu chị Hằng
Trung thu không còn là Trung thu nữa
Mưa cứ rơi, trong lòng như có lửa
Bão tố đến nơi nào, biển động nơi nao?

 
Ngoài trời kia mưa gió cứ thét gào
Quay quắt nhớ, lòng buồn hơn xát muối
Vắng Trăng sao, vắng luôn chú Cuội
Ta thèm một lời nói dối...trời ơi!

 
Mưa cứ rơi hoài, mưa mãi không thôi
 
Vũ Thị Minh Nguyệt
Trung thu 2007
* Thơ của bạn
#16
    hobac 28.09.2007 03:39:38 (permalink)
    0
    Cảm ơn tỷ Trằng Quê ghé thăm lều của đệ nhe, tỷ thăm làm lều đệ không dấu được vẻ rách nát rồi...hihi,
    Mời tỷ ghé thăm thường xuyên cho lều đệ sáng sủa nhé! đệ vẫn thích mấy câu thơ này của tỷ:

    Em xao xuyến hỏi trong nỗi nhớ
    Khuya lắm rồi, anh ngủ chưa anh?


    Đệ ngại làm thơ tình lắm, bữa nay phá lệ nè

    Thư Tình Cho Em
    (tặng tỷ Vũ Thị Minh Nguyệt)

    Này em,
    anh không thể hái những vì sao
    tặng em điểm ngời lên ánh mắt
    anh không thể hái những đường mật
    tặng em vẽ môi cười sáng xinh
    anh không thể hái cả bình minh
    tặng em vuốt hờ suôn mái tóc
    anh không thể hái ánh trăng ngọc
    tặng em thoa mịn ngón tay ngà
    anh không thể hái được phong ba
    tặng em cồn ngực nồng nhịp thở
    anh không thể hái được bỡ ngỡ
    tặng em líu bước nhớ vội vàng...

    Và em ơi!
    anh không thể hái được anh
    khỏi em... người vợ anh yêu quý nhất

    Hobac

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2007 04:41:58 bởi hobac >
    #17
      Minh Nguyệt 28.09.2007 21:28:45 (permalink)
      0

       
      ĐỪNG YÊU
       
      Đừng yêu vì phải nhớ
      Đừng yêu vì sẽ ghen
      Dữ dội và dịu êm
      như sóng thần biển cả

       
      Đừng yêu vì thật lạ
      muốn đẹp mắt người ta
      nào phải thắm làn da
      nào hồng xinh nét mặt

       
      Và dịu dàng ánh mắt
      Nhớ người dưng đi xa
      Tim đập muốn vỡ oà

      ta biếng ăn, mất ngủ
       
      Đừng yêu vì đến khổ
      Hờn giận rõ vu vơ
      Như hai kẻ thẫn thờ

      ta chơi bài sấp ngửa
       
      Nếu phải đừng yêu nữa
      Dừng nhịp đập - tim ơi
      Hơi thở đã tăt rồi
      Tất cả vào tĩnh lặng

       
      Bầu trời không còn nắng
      Trái đất không còn đêm
      Không còn giận hờn ghen
      Nếu phải đừng yêu nữa!

       
      Vũ Thị Minh Nguyệt
       
      r

       
      Chào Hồ Bắc, bài thơ xinh xắn và dễ thương. Nhìn số lượng bài post của bạn và ngày gia nhập, choáng!
      Chúc bạn viết thật hay và nhớ ghé chơi nhé!



      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2007 20:23:52 bởi Huyền Băng >
      #18
        Minh Nguyệt 30.09.2007 09:40:32 (permalink)
        0
        LÂU LẮM RỒI
         


        Lâu lắm rồi
        tiếng bíp chẳng hiện lên
        những mẩu tin ngắn gọn
        -          Em về quê?
        -          Em đang ở đâu?
        -          Khách nhà em đã về chưa?
        hai ngày chưa gặp
        chắc rằng anh nhớ...

         
        Em vào Yahoo Messenger
        ngồi chờ dòng chữ
        Penny is typing message
        bắt đầu bằng một smile
         
        Lâu lắm rồi
        em tự hide
        để an ủi mình rằng anh không thấy
        em vẫn luôn luôn ngốc vậy
        anh biết mà đúng không?

         
        Lâu lắm rồi
        chuông điện thoại không reo
        bản nhạc Nga “Lần cuối”

        Cái hồi chuông cho ngực em bổi hổi
        anh đang ở nơi nào…

         
        Em đã ngồi ngắm bầu trời lấp lánh vì sao
        bình yên cô quạnh
        lần cuối cùng mình ở bên nhau


        em chẳng nhớ anh đâu
        vì anh trong em

        lời thì thầm vào đêm sâu thẳm
        từng câu thơ đằm thắm
        dẫu thoáng nghẹn lòng
        Lâu lắm rồi…
        anh!

        Vũ Thị Minh Nguyệt
        30 September 2007
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2007 13:42:34 bởi Minh Nguyệt >
        #19
          BĂNG NGUYỆT 30.09.2007 15:10:51 (permalink)
          0
          Trung thu buồn
           
          (Tặng chị MN, chúc chị vui nhiều nha)
           
           
          Rồi  trong sâu thăm thẳm ngôn từ
          Anh đi theo những điều gọi mới
          Em trốn chạy mình giữa đêm vô tội
          Anh hững hờ bởi...đánh đổi đã xong!
           
          Đêm thu buồn lặng lẽ  đằng đông
          Cái riêng tây vẫn còn ngủ thiếp
          Có những điều hình như chưa kịp
          Anh đứng lại rồi..ai đi tiếp cùng em,
           
          Quên người đi...đừng nhớ gì thêm,
          Lời tự nhủ còn niềm ai  oán
          Giữa đời thường sẽ còn chạm trán
          Biết nói gì...ngao ngán tha nhân..
           
          Lá thu rụng cứ thưa thưa dần
          Mùa đang đi chừng như rất vội
          Trăng vẫn y trăng về soi lối
          Xóa  bao giờ người ấy trong tôi...!
           
          #20
            Minh Nguyệt 01.10.2007 13:44:11 (permalink)
            0

            Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

            Trung thu buồn
             
            (Tặng chị MN, chúc chị vui nhiều nha)
             
             
            Rồi  trong sâu thăm thẳm ngôn từ
            Anh đi theo những điều gọi mới
            Em trốn chạy mình giữa đêm vô tội
            Anh hững hờ bởi...đánh đổi đã xong!
             
            Đêm thu buồn lặng lẽ  đằng đông
            Cái riêng tây vẫn còn ngủ thiếp
            Có những điều hình như chưa kịp
            Anh đứng lại rồi..ai đi tiếp cùng em,
             
            Quên người đi...đừng nhớ gì thêm,
            Lời tự nhủ còn niềm ai  oán
            Giữa đời thường sẽ còn chạm trán
            Biết nói gì...ngao ngán tha nhân..
             
            Lá thu rụng cứ thưa thưa dần
            Mùa đang đi chừng như rất vội
            Trăng vẫn y trăng về soi lối
            Xóa  bao giờ người ấy trong tôi...!


            Cảm ơn Cuội phu nhân đã ghé thăm và tặng thơ. Chị cũng cầu mong em mãi xinh đẹp và là một Vầng Trăng hạnh phúc!
            MN
            #21
              Minh Nguyệt 01.10.2007 21:16:21 (permalink)
              0


              SỐNG TỐT VỚI NHAU SAO KHÓ QUÁ NGƯỜI ƠI
               
              Sống tốt với nhau sao khó quá người ơi!
              Vậy mà ta vẫn cần phải sống
              Phố xá ồn ào, dòng đời sôi động
              Xanh đỏ sắc màu em vẫn là em



              Sống tốt với nhau sao khó quá người ơi!
              Khi mất niềm tin ta không còn ta nữa
              Dẫu từng là bạn bè yêu thương một thủa
              Đi cùng phía một con đường sao không thể gặp nhau?

              Có phải trái tim đã đổi màu
              Hay trái đất không còn quay như trước nữa
              Có lẽ nào, có lẽ nào người ơi lầm lỡ
              Loá ánh đèn màu quên mất mảnh Trăng xưa?

              Xanh đỏ sắc màu em vẫn ngu ngơ
              Vẫn mộng du trong miền Trăng cổ tích
              Vẫn trong trẻo tiếng cười khúc khích
              Phố xá ồn ào anh chẳng nhận ra đâu!

              Có phải chăng năm tháng đã bạc màu
              nên phải nhuộm chàm, đen, xanh đỏ
              Tiếng em lạc trong âm thanh chát chúa
              Sống tốt với nhau sao khó quá người ơi ?

              Vũ Thị Minh Nguyệt

              r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2007 10:58:51 bởi Huyền Băng >
              #22
                Minh Nguyệt 06.10.2007 19:37:34 (permalink)
                0
                ĐỪNG KHÓC
                thân yêu tăng bạn của tôi
                 
                Người đàn bà có nụ cười tươi
                đôi mắt buồn chứa chất
                chị không khóc
                trái tim như bếp lửa cuối ngày
                 
                Anh ấy đi rồi
                Không ai kiểm soát từng nụ cười
                và ánh mắt
                Chỉ còn lời hứa với người đã khuất
                xây nhà cho con trên mảnh đất
                không chồng
                 
                Bạn bè thương chị làm đàn ông
                Mua gạch, vữa vôi, lo người xây trát
                Người đàn bà đương thì khao khát
                Thèm hơi ấm của chồng
                xây nhà cho con
                 
                Chị mua từng viên gạch
                vữa vôi trộn cùng nước mắt
                NHỚ CHỒNG
                 
                Tiếng cười như tiếng khóc
                Người đàn bà làm thơ
                Tiếng thở dài trong đêm hoang vắng
                lặng câm
                NHỚ CHỒNG
                 
                Gánh nặng hai vai
                Người đàn bà từng trải
                buồn tận đáy nỗi buồn

                Người đàn bà đang an ủi tôi
                ĐỪNG KHÓC

                Tôi lặng lẽ với hai dòng nước mắt
                Ơi ...trái tim như bếp lửa cuối ngày

                Vũ Thi Minh Nguyệt
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2007 18:14:50 bởi Minh Nguyệt >
                #23
                  Minh Nguyệt 07.10.2007 08:29:07 (permalink)
                  0
                  NỖI NHỚ MÀU GÌ...
                   
                  Nỗi nhớ màu gì
                  anh biết không anh?
                  Quay quắt, dịu êm trong từng đêm vắng
                  Dẫu bão tố, trời xanh hay biển lặng
                  Cứ cồn cào như sóng dưới tàu anh!
                    
                  Chả có lẽ nào,
                  bầu trời rất xanh
                  Nên nỗi nhớ mang theo màu nắng mới
                  Ở nơi xa em vẫn hằng đứng đợi,
                  Mái tóc anh sương nắng đã phai màu
                   
                  Dẫu biết rằng mình chẳng thể của nhau
                  Em muốn cướp
                  cha Ran từ tay Chúa!
                  Muốn đánh đổi cả cuộc đời nhung lụa,
                  Ngắm một lần lặng lẽ, nụ cười anh  
                   
                  Nỗi nhớ trên môi, em hoá ngọt lành!
                  Trời dịu nhẹ hơn, trong chiều tĩnh lặng
                  Những trăn trở lo âu, đời ngọt đắng
                  Em biết rồi, nhớ là màu mắt Anh!
                   
                  Vũ Thị Minh Nguyệt
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2007 15:49:30 bởi Minh Nguyệt >
                  #24
                    Minh Nguyệt 08.10.2007 15:55:41 (permalink)
                    0
                     
                    BẦN THẦN
                     
                    Bần thần em lại nhớ anh
                    Ngoài kia nắng gió trời xanh tự tình
                    Bướm vờn hoa hé nụ xinh
                    Liếc nhau, ánh mắt đa tình như dao
                     
                    Vũ Thị Minh Nguyệt
                    #25
                      James Jee 08.10.2007 17:46:34 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: Minh Nguyệt

                       
                      BẦN THẦN
                       
                      Bần thần em lại nhớ anh
                      Ngoài kia nắng gió trời xanh tự tình
                      Bướm vờn hoa hé nụ xinh
                      Liếc nhau, ánh mắt đa tình như dao
                       
                      Vũ Thị Minh Nguyệt


                       
                      Thân gởi chị bài thơ họa! Chúc vui
                       


                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14737/949B4C4BF07F4BD0BA1C0FE85BAAF98B.jpg[/image]
                      Attached Image(s)
                      #26
                        Minh Nguyệt 08.10.2007 18:13:26 (permalink)
                        0

                        Trích đoạn: James Carlos

                        Thân gởi chị bài thơ họa! Chúc vui

                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14737/949B4C4BF07F4BD0BA1C0FE85BAAF98B.jpg[/image]

                        Chào bạn James
                        Rất vui khi có khách quý đến hoạ thơ , bài thơ xinh xắn dễ thương được trang trí rất đẹp. Hì mình không biết làm như bạn đâu
                        Cảm ơn nhiều
                        MN
                        #27
                          Minh Nguyệt 09.10.2007 21:40:23 (permalink)
                          0
                          KHÔNG CÓ ANH
                           
                          Không có anh, không có niềm vui
                          Không có mây bay, chiều nhạt nắng
                          Không có anh, em như cơn gió lặng
                          Hờ hững, cô đơn, bất lực, lạnh lùng


                          Không có anh, em chẳng thiết buồn
                          Không trăng sao, không ngày nổi gió
                          Không có anh, không còn nỗi nhớ
                          Em ngu ngơ ngập lội giữa biển tình


                          Không có anh không có bình minh
                          Không tiếng chim kêu trong kẽ lá
                          Không có anh con đường thành xa lạ
                          Những đôi yêu nhau
                          vẫn đưa đón nhau về


                          Không có anh không có đam mê
                          Không có những vần thơ như lửa
                          Không thể dối mình em đang nhớ
                          Trốn đi xa,
                          không thoát nổi chính mình!

                           
                          Vũ Thị Minh Nguyệt
                          #28
                            Minh Nguyệt 09.10.2007 21:54:51 (permalink)
                            0

                             
                            BÂY GIỜ
                             
                            Bây giờ
                            Mây gió cứ bay
                            Mong anh vui với những ngày
                            Cùng thơ
                             
                            Bây giờ
                            ngày nắng đêm mưa
                            Câu thơ em viết bơ vơ
                            Dòng đời
                             
                            Bây giờ
                            Dù khóc dù cười
                            Em như trăng sáng giữa trời
                            Mưa tuôn
                             
                            Không vui
                            Cũng chẳng thấy buồn
                            Con tim không nhớ chỉ lòng
                            Quặn đau
                             
                            ước gì
                            đừng có gặp nhau
                            không nên ân oán không sầu
                            Năm canh
                             
                            Bây giờ
                            Trả lại cho anh
                            đêm Thu lãng mạn, ngọt lành
                            Nắng mai
                             
                            Bây giờ
                            Anh đã có ai…
                            Dây oan cứ buộc, đúng sai
                            Ai cần?
                             
                            Bây giờ
                            Hai chữ TÌNH THÂN
                            Chỉ là cay đắng ngàn lần
                            mình Em...
                             
                            Vũ Thị Minh Nguyệt
                            #29
                              Minh Tuấn 10.10.2007 15:04:39 (permalink)
                              0

                              SỐNG TỐT VỚI NHAU SAO KHÓ QUÁ NGƯỜI ƠI
                               
                              Sống tốt với nhau sao khó quá người ơi!
                              Vậy mà ta vẫn cần phải sống
                              Phố xá ồn ào, dòng đời sôi động
                              Xanh đỏ sắc màu em vẫn là em



                              Sống tốt với nhau sao khó quá người ơi!
                              Khi mất niềm tin ta không còn ta nữa
                              Dẫu từng là bạn bè yêu thương một thủa
                              Đi cùng phía một con đường sao không thể gặp nhau?

                              Có phải trái tim đã đổi màu
                              Hay trái đất không còn quay như trước nữa
                              Có lẽ nào, có lẽ nào người ơi lầm lỡ
                              Loá ánh đèn màu quên mất mảnh Trăng xưa?

                              Xanh đỏ sắc màu em vẫn ngu ngơ
                              Vẫn mộng du trong miền Trăng cổ tích
                              Vẫn trong trẻo tiếng cười khúc khích
                              Phố xá ồn ào anh chẳng nhận ra đâu!

                              Có phải chăng năm tháng đã bạc màu
                              nên phải nhuộm chàm, đen, xanh đỏ
                              Tiếng em lạc trong âm thanh chát chúa
                              Sống tốt với nhau sao khó quá người ơi ?

                              Vũ Thị Minh Nguyệt

                               

                               
                              VUI BUỒN...MÃI THÔI
                               
                              Trời cao khi nắng khi mưa
                              Trần gian quanh quẩn bốn mùa nối nhau
                              Buồn vui như những nhịp cầu
                              Nối từ cuộc sống vào sâu cõi lòng.
                               
                              Ước như mây trắng thong dong
                              Quẩn quanh cũng chỉ như dòng nước trôi
                              Ước như những cánh chim trời
                              Bay xa đâu thể quên nơi tổ làm.
                               
                              Khó khăn ngập lối trần gian
                              Bàn chân cố gắng ,cơ hàn cũng qua
                              Sướng vui gặp những lụa là
                              Tự nhiên gặp khó ,như hoa mau tàn.
                               
                              Ta gom một chút thở than
                              Thả vàng muôn lá ,theo làn gió thu
                              Con tim đỡ nặng suy tư
                              Mặc đời trôi chảy ,giống từ ngày xưa...
                               
                              MINH TUẤN
                               
                              ANH CHÚC EM VUI NHÉ -DẠO NÀY ĐỌC THƠ EM THẤY TÂM TRẠNG QUÁ VẬY?
                               
                               
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 11 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 155 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9