NGỐC..
Phà rùng mình..sương mờ-sông lạnh
Quay nỗi lòng dõi lại bờ nam
Còn không..ngày trở lại?
Ngại tình em phai theo gió đông rồi
Mười năm..có phải thoáng giây thôi..?
Bạn xưa đã con bồng con bế
Hy vọng-tháng năm thoắt thành vô nghĩa
Ký ức phí hoài khi hai mặt chia ly
Anh không còn là gã tình si
Em qua thì thiếu nữ
Dòng sông khi hiền-lúc dữ
Phủ mờ bao chuyến phà sang
Còn giữ không những buổi chiều vàng
Vàng yêu đương hay vàng của lúa..
Mai rày có đi vạn thuở
Bao giờ..lại mở lòng yêu
Em nhớ nhiều cho anh biết nhớ nhiều
Bao kỉ niệm ráng quên
Một cái tên với đôi điều
Bão lòng dẫu muốn phiêu diêu
Không thể nào trôi dạt
"Nửa hồn thương đau"vẫn cất lên
Dẫu lòng chẳng hát..
Ai cũng chung hình phạt..
Tình buồn..
Lòng tự ái được giải khát
Bằng nước mắt tuôn
No nê bời nỗi buồn
Mỏi mòn thân xác..
Ích kỉ có là tội ác..?
..Thẹn với dòng Ngâu dào dạt đêm nào
Đừng buồn nghe em-trời vắng cả trăng sao
Cơn gió nào bơ vơ trong đêm khóc
Mặc cho hai người cô độc..
-Anh và em với cái ngốc của mình..!