nỗi niềm..
Ngày Em Đi.. Ngày em đi rồi.. Anh vụt sầu cay đắng Cuối chiều Lòng phố buồn đầy nắng Em đi rồi Đời như tắt nắng Đầu phố lá rơi Gío trời thở dài nằng nặng Ngày em đi rồi.. Phố buồn không tiếng guốc Lá làm mưa Mà chẳng ướt mái đầu Trăn trở hoài.. Xào xạc mãi đêm sâu Ngày em đi rồi Nghe lòng thổn thức Đêm dài buồn Nằm dỗ bước chân mưa Chợt nghẹn lòng Nhớ chuyện ngày xưa.. Ngày em đi rồi.. Anh xót xa lần về kỷ niệm Phố vắng.. Như lòng người..gái điếm Một giấc nào.. Chợt tỉnh cơn say..! (Đông-1980)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2007 12:14:39 bởi ảoảnh >
Đi Trong Mưa.. Người cười bảo điên.. - Ừ thì điên! Điều đó đâu khiến ai phiền Trời mưa..Mặc trời mưa Tôi điên..vì tôi quên.. Tôi thích trời buồn.. -Trong mắt em! Mưa se dài dòng lệ Đội mưa đi trong đêm Đếm tiếng chân cô lẻ Mưa vuốt tóc tôi -Rất nhẹ! Hàng me lắc đầu rất khẽ Gío khoe tay nhung mềm Đưa màn mưa lặng lẽ.. Đêm lạnh se-sao rụng.. -Sẽ về đâu? Hồn ai bỏ quên trên lộ Ngọn đèn góc đường mắt đỏ Khóc ai một mình trên phố.. (SG-1981)
Huyễn Hoặc.. Ừ..thì em đi-một sáng.. Gío còn hoang say Dưới tán lá bàng Con trai vẫn mơ màng Trong khúc nhạc Anh thì trùm chăn.. Trong tiếng hạc.. Cô liêu.. Ừ..thì đã xế chiều Có một điều..anh thấy Trong đáy lòng mình Và trong lung linh Ánh mắt của con -Một không gian rất tròn -Trống rỗng! Ừ..màn đêm buông.. Cho biết mình đói bụng Gương heo may-phảng phất đèn vàng Cha bên con.. Ăn tối vẫn đàng hoàng Vẫn nói-cười thanh thản.. Vẫn biết bên chiếc bàn.. Một ghế trống lạnh hoang.. -Em đã về với vô vàn quá khứ..! Ừ..thì từ nay mừng.. Em được là Em! Anh bên Con.. Như cây tròn bóng rủ Như một thời.. Mộng mị du ca.. Ừ..thì giã từ.. Một trang thư Chứa vơi đầy..nắng mưa Với tháng ngày bốn mùa chưa đủ.. Viết ghen-hờn.. Bởi..hai mấy mùa thu.. Chỉ còn lại một lời ru.. Huyễn hoặc..! (sg-2007)
Lời Ca Lang Thang Tôi ghi lại cho tôi Lời lang thang Bên bãi cát vàng Lời ru hát Trắng trên cánh hải âu Tan mênh mông trên sóng bạc đầu Ngàn năm sau còn vỗ Tôi ghi cả lời dang dở Cho tình yêu đa mang.. Hỡi cát vàng muôn thuở Bao hồn thơ trống trải Cho tôi đem lại Bên người lời yêu.. Hỡi hồn đá cô liêu Nắng xiêu xiêu ngả bóng Lòng tôi gửi tới Mảnh tình đơn côi.. Giữa giao lưu chiều và đêm tối Có cái bắt tay bối rối Linh hồn tôi quì gối Hôn lên trái tim người Mong cùng chia cái lạnh đôn côi.. Nay xa rồi.. Ngóai nhìn hình người Ngập nửa mình trong sóng Ngòai khơi thuyền cánh trắng Giăng thất vọng..trắng trời Hòang hôn rơi nụ cười.. Héo hắt.. Nay xa người.. Nửa lời yêu lỡ để dành đành lòng nuối tiếc.. Cánh hải âu bay vào câu tiễn biệt Con tim biết khắc khỏai thốt lời.. Thương đôi mắt người Mờ trong sương chiều bến bãi -Người ơi..hồn tôi..xin gởi lại Cùng người-bãi đá-hồn thơ..! (1983)
Sông-Trăng.. Một vầng trăng khuyết ngang đầu Chiếc liềm câu máng vào đau lòng người Tiếng gà rung-rụng sao rơi Chân trời xa-gió lộng lời thở than Đêm nghiêng dốc một cung đàn Sông-mưa hư thực ngập tràn mộng rơi Ngân Hà-Ô Thước khóc cười Người đi-Ta trốn về nơi vô thường Vọng-Phu..câu đợi chờ buông Sông-Trăng-Mưa-Gió còn thương bốn mùa Cúi đầu xuống chén rượu xưa Lời thề-trăng khuyết-cũng vừa lúc tan..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2007 16:18:04 bởi ảoảnh >
Đến Khi Nào.. Cho đến khi nào.. Đôi mắt tôi bất động Thành hồ nước long lanh đọng bóng trời Đó là khi không còn gì nghĩ nữa Đất thênh thang hương cỏ-tôi nằm chơi.. Đó-trận đánh cuối cùng người cầm súng Cùng đồng đội tôi ngã xuống ven rừng Không trăn trối-mắt mở ngỡ ngàng Lần đầu thấy trời xanh yên nghỉ.. * Và khi đó-hồn tôi thành con dế Để nhớ tuổi thơ từng xách xén đi đào Cho hồn tôi thành sắc hoa phượng đỏ Tuổi học trò cháy trong mắt em chao Linh hồn ơi đừng bay vội lên cao Làm cánh diều đảo mình trong gió Cho hồn tôi làm viên sỏi nhỏ Lối công viên xưa-em còn có ghé vào Và khi đó hồn tôi thành băng đá Chẳng ai ngồi-chỉ có lá khô rơi Cho một buổi mưa về tầm tã Lá khô trôi-mặt đá cũng rụng rời.. Và khi đó tôi thành tia nắng nhỏ Đến bên em trong nỗi nhớ cuối chiều Tóc em đổ-tuổi học trò còn đó Bàn tay xa-buốt giá một tình yêu.. Xin đừng đốt thư xưa cùng ảnh Đau lòng anh-lạnh giá đáy mồ Mắt nâu xưa-câu cười vương đâu đó Dẫu xin suốt đời-ai dễ đem cho..? * Và khi đó-tôi làm vành xe nhỏ Phủ đầy hoa-đưa em đến nhà chồng Khi đó linh hồn tôi bốc lửa.. Thành sắc cầu vồng về với cõi.. Mênh mông..!
Chiều Rơi.. Nghe lòng buồn mỗi buổi chiều rơi Hồn thơ thẩn đi trong màu vàng úa Lá khô rơi xạc xào muôn thủơ Tiếng nhạc buồn vọng tuổi xa xôi Buồn không em-nắng đắp mây trôi Sóng gió xô lạc mãi cuối trời Vương đâu đó đôi lời than thở Mênh mang buồn trong dạ kẻ làm thơ Anh cảm thấy không còn tình và nghị lực Đem tình yêu đến say đắm bên đời Tất cả chỉ còn chút môi cười Vàng tê tái với nắng chiều hấp hối Anh nghe trong chiều buông chừng như rất vội Một tiếng lòng buồn cứ ngỡ tiếng chiều rơi.. Chiều nay-nơi xa xôi Nhớ về em trong thầm héo môi cười Đôi mắt xưa-em buồn lắm lắm Lúc nhìn vào anh ngỡ..chiều rơi! Nhưng chiếc hôn xưa có lẽ nhạt rồi Nên chuyện tình yêu đôi lứa Tự khi nào chết giữa trái tim anh Chợt thấy chiều sao quá..mong manh..! (
Trung Du-1979)
Lá Cọ Nhớ.. Nỗi nhớ ấy-anh quên một trưa Tàu cọ vừa cúi đầu bên bến nước Đổ nắng trưa làm bông lau ngã ngược Dòng sông mềm ru mộng ước về xuôi Khúc dân ca nào có ngoai nguôi Cánh buồm trắng trôi ngả nghiêng trong gió Bến bờ ấy tiếng em hay hương cỏ Mỗi sáng ngày xanh sắc cọ ven sông.. Đến nay thì khuất lấp bao đông Bao cành cọ nồng than khói bếp Đọt cọ xưa tổ én vừa mới kết Tết đến rồi-người biền biệt trời nao? Xuân ngẩn ngơ-nghẹn một nụ đào Mắt hé mở-môi không chào xuân thắm Trong mưa xuân-hương trời tưới tắm Tàu cọ xanh chẳng chằm nổi nhớ thương..
Đêm về xa..
Sao chẳng nói gì
Cho cùng gửi đôi dòng mong ước
-Trời treo chi khối trăng lu mọng nước
Khung cửa mờ-lệ ướt cả đêm trông
Đêm....cùng đêm... Đêm vời trông....bóng từ ảo ảnh Nhạt trăng mờ...mộng một ngày thu Nỗi niềm chi từ ấy như như... Ru khắc khoải vô ưu ngàn kiếp... Mong thời gian cho ta bắt kịp Bước mây ngàn nối tiếp thiên di.. Mang thu về nhé hỡi người đi ......
Đi lâu cho cố rùi dzề Phonne réo Tím thì thầm cả đêm Chẳng cho người khác ngủ nghê Gọi Tím chỉ để nghe ho kéo dài Ảo ảnh thật lắm nhiều tiền Di động mà gọi thiếu điều cháy tui ... Nỗi niềm còn ở đây nè Chưa gì la lớn cháy nhà thấy ghê. Chân Trời Tím. Topy còn đây hén ,vui tiếp nhé ,đừng có la làng thế nửa nhé "anh của tui"
Lặng Câm... Mỗi chiều tắt nắng ngày đi Nỗi niềm hiu hắt thiên di muôn đời.. Bên ngoài gió lắc sương rơi Phía trong người có khóc cười với đêm.. Tiếng xe quất buốt lên thềm Đèn vàng buồn ngủ rũ trên phố gầy Sông Sài Gòn chở sao đầy.. Bập bềnh phận rác lắt lay kiếp người Hàng me tủi phận lá rơi Giãi niểm uất hận đầy vơi với..đường Vỡ oà-ai vọng cố hương Tiếng chuông dậy sóng thánh đường xa xăm Vầng trăng vỡ giữa đêm thầm Niềm đau hư ảnh lặng câm với người..! ảoảnh ----------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2008 00:06:51 bởi ảoảnh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: