Đợi
Tôi ngồi đợi gió chiều lên
Thổi trôi đi những bồng bềnh trong tôi
Giao mùa đọng dấu bồi hồi
Câu thơ đã mất từ thời thu sang
Thơ rơi rụng...với lá vàng
Để tôi tiếc nhớ...nồng nàn vần thơ
Phuongxa
Tại... Thu
Chiều lên_bạn thương đợi chờ ai
Bồng bềnh, xao xuyến... chợt thở dài
Phải đang chạnh lòng cùng yêu dấu
Hay...ý và từ đã thành câu...
Thơ người đọng dấu khúc giao mùa
Hồn thơ thầm kín, nặng ưu tư
Tiếc nhớ đưa người về ngày ấy
Còn chăng... thanh hằng thuở thơ ngây...
Người bắt đền không... ai mắc nợ...
Ai đưa thu đến chiếm câu thơ
Ai nhuộm lá vàng... gây thương nhớ
Ai mang nồng nàn dệt cõi mơ...
Làm sao để trả nợ cho người
Heo may chợt đến... câu thơ rơi
Trách thu... hay, trách lòng sóng nổi
Ai mắc nợ ai suốt cuộc đời
____________________
ONLY