Các bác ơi xin cho kẻ vô gia cư này ở nhờ một chút
Nhớ sao hình bóng khi xưa
Cái ngày xuân thắm em chưa lấy chồng
Tràn đầy nỗi nhớ niềm mong
Chứ đâu trăm vết thương lòng như nay
Nhớ em nên cứ phải say
Nhớ tha nhớ thiết nhớ quay quắt lòng
Nhưng mà len lén nhớ mong
Chứ chồng em biết hắn không nể gì
Trước sau anh hắn cũng đi
Biết em sẽ khóc ai thì lớn hơn
Hắn thì vẻ mặt cơng cơng
So ra giàu có chỉ hơn thôi mà
Bụng thì ko nỗi xấu xa
Nhưng đâu được cái thiệt thà như anh
Nếu mà em hiểu lòng anh
Thì đừng khóc hắn mà dành khóc anh