105. hắt hiu
Cũng đành nằm cạnh khóm lau
Nắng mưa lận đận phai màu ước mơ!
Người qua kẻ lại hững hờ
Bạn bè cũ mới cùng chờ trăng lên
Đàn ca có tiếng dế mèn
Vỗ về có sẵn đất đen mịn màng!
Hết buồn hết giận hết than,
Chỉ nghe gió thoảng dịu dàng hương xưa
Lối mòn kỷ niệm sớm trưa
Hắt hiu hạt bụi đong đưa tóc dài
Ngủ vùi một giấc mê say
Bao nhiêu cay đắng đọa đày trôi sông!
Không hình hài không chờ mong
Vô vi vô thức bên dòng vô sinh
Cần chi hỏi bóng hỏi mình
Vô cùng trời đất... đa tình... khói mây!
Luân Tâm
MD 02/09/03
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2007 22:51:01 bởi NhàQuê >