Trích đoạn: Như Quỳnh
MỘT CHỮ TÌNH
Hoa Quỳnh
Nếu anh là gió ngàn xa đến
Giận dỗi rung cành lá em rơi
Lá em nào dám câu hờn trách
Chỉ tủi phận mình ...khóc thế thôi
Nếu anh là nắng hanh mùa hạ
Bỏng rát hoa em cánh phượng buồn
Phượng em xin hứa rằng chấp nhận
Miễn sao nắng hạ ghé môi nồng
Nếu anh cổ thụ cao sừng sững
Bóng toả che ngàn hoa thắm tươi
Cũng mong anh trải lòng đôi chút
Chút thôi đã đủ cỏ em vui
Nếu anh là bến neo thuyền đỗ
Góc nhỏ cho thuyền em ghé vô
Chỗ tối được mà , em cũng chịu
Còn hơn ngoảnh mặt anh làm lơ
Anh ơi có phải yêu là khổ
Chấp nhận phần thua thuộc về mình
Không hề so sánh em đành thế
Tim đã trót trao một chữ tình
ANH CHỈ LÀ,....!
Anh chẳng dám là nắng hanh mùa hạ
Có lẽ nào giận dữ bên em
Cành cây nhỏ nghiêng mình trong nắng
Khẽ lay cười xao động mỗi đêm
Anh cũng không phải là cơn gió
Đặt vụng về một thoáng hương môi
Để tâm hồn em không cằn cỗi
Chút duyên mờ, và chút nổi trôi
Anh chẳng là một cây cổ thụ
Để không ôm được hết ân tình
Và cũng để trài lòng em ạ!
Đón mặt trời, đón ánh bình minh
Nhưng anh sẽ là thuyền độc mộc
Đón em sang những bến yên bình
Hồn em sẽ chìm trong tĩnh lặng
Để ngọt ngào những giấc mơ xinh
Và anh sẽ là anh mãi mãi
Chẳng xa em đi hết cuộc đời
Tình sẽ đẹp và lòng bay bổng
Ta cười cười trong những thảnh thơi
Yêu em ạ! Chẳng đâu là khổ
Mộng hồng hoang vẫn đẹo nhất đời
Tình là bến mơ hoài mong đợi
Hạnh phúc này trào dạt biển khơi!