Trích đoạn: Như Quỳnh
TRĂNG SI!
Trăng không mấy vội trôi đi
Và trăng đứng mãi ngẩn ngơ....mộng hồn!
EM & TRĂNG
Hoa Quỳnh
Đêm hôm qua , trăng vàng đi mất
Mưa vô tình đọng nhánh sầu đông
Khung cửa sổ em ngồi chờ mãi
Ánh trăng đâu? _Gió cũng nao lòng ....
Gió gửi em bài thơ chữ nhớ
Của ánh trăng nhờ hộ mang về
Em chợt hiểu tình trăng vời vợi
Mãi ngàn năm trăng mãi vẹn thề ....
TRỌN KIẾP BÊN EM
Rồi có một ngày trăng bỏ dòng sông
Bơ vơ mãi trong mấy đời hiu quạnh
Dù cho gió có vỗ về..sóng sánh
Cũng chẳng làm hoang nhạt ánh trăng thanh
Rồi có một ngày cơn gió thổi nhanh
Thổi chút hương xưa chút hờn ghen nhàn nhạt
Gió thổi đi những chút tình ngơ ngác
Của ánh trăng mờ, của một chút vu vơ
Rồi có một ngày trăng gió ở trong thơ
Tan biến giấc mơ về những hoài niệm cũ
Gió chẳng còn mang hồn trăng ủ rũ
Chẳng thổi vào lòng những hoang dại âm u
Nhưng chẳng có ngày anh sẽ cách xa em
Để chút quạnh hiu vương nét sầu trên mắt
Dù vầng trăng hay gió tàn lay lắt
Anh vẫn âm thầm vẫn dõi bước bên em
Cứ tỏa hương và thắp sáng mỗi đêm
Em vẫn là em đóa hoa quỳnh rự rỡ
Và ánh trăng vàng càng làm anh nhung nhớ
Vẹn một câu thề vẹn cả kiếp lai sinh!