quote:
Trích đoạn: nghinhnguyen
Chị QM ơi ! TTK xin đươc dồng cảm với các chị nhé
Chiếc lá
Chiếc lá nằm êm tháng năm dài
Bao mùa thu chết nắng vàng phai
Tình yêu huyền thoại như cổ tích
Hiện giữa đời thường trong nắng mai
Chiếc lá tình yêu nhung nhớ hoài
Nguyên xanh nét chữ chẳng hề phai
Đã trải bao mùa thay sắc úa
Còn như ôm mãi một hình hài
Bao nhiêu thu đến hững hờ trôi
Tháng năm rơi vãi tóc bạc rồi
Chiếc lá tình yêu còn xanh mãi
Đi cùng hơi thở đến trọn đời
T.T.K.20.7.2009
CỐ NHÂN TRÊN ĐẤT KHÁCH
Đất khách quê người ta gặp nhau
Niềm vui hòa với chút nỗi đau
Mười năm còn đọng ân tình cũ
Cứ ngỡ mình trong giấc chiêm bao
Nay đã cuối thu rồi em ơi
Chiếc lá sau cùng đã rụng rơi
Bầy chim thiên di rời phương bắc
Em cũng sắp rời Michian rồi
Tôi cũng giã từi Chicago
Mang theo một chút mộng hải hồ
Mang mối tình sầu thời dĩ vãng
Thoáng nhớ hương xưa, nhớ hẹn hò
Đất trời đượm buồn sắc vàng thu
Đọng thành sương khói phủ mặt hồ
Cuối phía chân trời mây xám đục
Lòng đơn se lạnh giữa hoang sơ.
Hồ Michigan chiều cuối thu
NN
Bạn NN thân mến ! Bài CỐ NHÂN TRÊN ĐÂT KHÁCH của bạn có câu CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG làm TTK nghĩ đến câu chuyện một chàng hoạ sỹ đã bao đêm thức trắng để tô những chiếc lá đã vàng sang màu xanh , vì người con gái đang nằm trên giường bệnh , BS nói khi nào chiếc lá cuối cùng rụng thì nàng sẽ chết , nên chàng đã vẽ màu xanh cho dù mùa thu lá vẫn xanh mang niềm hy vọng cho cô gái...TTK cảm tác theo câu chuyện ấy gửi bạn đc cho vui nhé .
Chiếc lá cuối cùng
Buông tay - thần chết cướp nàng rồi
Chiếc lá cuối cùng đã rụng rơi
Thương người hoạ sỹ ngày năm ấy
Vẽ mãi màu xanh đến ngậm ngùi
Chia tay cuộc sống đang xanh lá
Giã biệt mùa xuân giữa cuộc đời
Tĩnh lặng nằm im trong sỏi đá
Hồn nàng luẩn khuất chẳng mỉm cười
Thế rồi Từ ấy mãi chơi vơi
Một nửa thành sao lạc giữa trời
Còn người dưới thế hồn chết lịm
Bẻ bút mong tìm chút thơm rơi
Vị thần vệ nữ thương trao người
Lá bùa linh nghiệm tặng tim côi
Màu xanh của lá hồi sinh lại
Giữa đất hoang sơ mãi đâm chồi
T.T.K.21.7.2009
Bạn T.T.K thân mến ! Từ một chiếc lá rơi bạn đã lồng vào
một chuyện tình đẹp nhưng nhiều bi cảm .có lẽ người làm
thơ rất dễ xúc cảm với bao ngang trái của cuộc đời ?
"Thi nhân khóc hộ tình đời ngang trái
Bên bức tường khổ ải của thế nhân."
NN
Bước Đến Vườn Trần
Bao chuyện tình buồn của cuộc đời
Cũng theo từng chiếc lá thu rơi
Nỗi niềm se thắc vì chia cách
Vườn trần ta đến giữa chơi vơi
Ta đi trong nắng chiều thu nhạt
Nghe khúc ai ca khóc tình đời
Hoàng hôn phủ tím,chiều nắng đổ
Để cùng đồng vọng với đất trời
Đường trần một lần ta đi qua
Dấu vết chỉ là một vệt nhòa
Chỉ còn lắng đọng trong hoài cảm
Là chút tình đời với tình ta.
NN
Để lại
Tình yêu là một đặc ân
Đất trời nhào nặn dành phần cho ta
Hương thơm như vạn loài hoa
Mà trong tình ái cũng là khổ đau
Buồn thương vì nỗi nhớ nhau
Đắng cay ruột xót mối sầu biệt ly
Chia tay kẻ ở người đi
Nỗi lòng nhung nhớ mỗi khi chiều tà
Duyên may vai tựa má kề
Dỗi hờn lòng cũng bộn bề đăm chiêu
Tình càng mang nặng chữ yêu
Thêm nhiều bất ý những điều nhỏ nhoi
Nhưng trong suốt một dòng đời
Chỉ mong có được một người đeo mang
Dù cho lên chốn thiên đàng
Không tình yêu cũng chẳng màng ở lâu
Tiền tài , địa vị bao nhiêu
Chết đi là hết _ tình yêu mãi còn
T.T.K.21.7.2009