(Tặng Như Quỳnh).......
Đừng trách nữa em ơi! hương ngày cũ
Nắng hạ vàng phượng rũ đón thu sang
Nơi xa xôi anh nhặt lá thu vàng
Xa cách quá, quan san mờ nhân ảnh
Trời vào thu phương này sương rơi lạnh
Anh xa xôi đang mỏi cánh chim trời
Nhớ thương về quê cũ bóng nhỏ nhoi
Thương biết mấy, đừng nghe! đừng hờn trách
Đêm từng đêm ta gục đầu trên sách
Nhớ thương về nẻo cũ đã mù xa
Giận cuộc đời sao chia mãi tình ta
Căn trọ hẹp vẫn là mênh mông lắm
Chỉ sợ đợi chờ tháng ngày thăm thẳm
Em mỏi mòn rồi dứt bỏ sang ngang
Để cho ta ngày trở lại ngỡ ngàng
Vì em đã tay bồng tay bế
"Để chuyện mình chỉ còn là chuyện kể..
...Chuyện ngày xưa... trong những lúc xao lòng
Ừ! ngày xưa đã từng đợi từng trông
Rồi chắc lưỡi... lạnh lòng nên lỡ bước
Không chờ được
một bóng người gầy guộc trời xa!!!
ĐT