Trích đoạn: bạch_dương
NGHĨ VỀ ĐỜI NGHĨ VỀ TÔI
Nghĩ về đời,đời hỏi gì tôi
Nghĩ về tôi,tôi hỏi gì mình
Trăm sự vẩn vơ đà hỏi mãi
Nào ai,ai trả lời tôi đây?
Nghĩ về đời lại nghĩ về tôi
Cái chân lí sống tìm nơi nao
Sống thật với mình,đời không dung
Sống giả với mình,lòng đớn đau
Nghĩ về đời lại nghĩ về tôi
Ôi bao phiền não bỏ qua chăng!
Đời với tôi là một chẳng hai
Chẳng có đời tôi chẳng là tôi
Nghĩ về đời lại nghĩ về tôi
Đời cho tôi muôn hoa cộc sống
Tôi giúp đời ngát toả hương thơm
Đời với tôi là một chẳng hai...
ĐỜI_NGƯờI
Đời tạo ra một mảnh linh hồn
Để thấm ngược lên cho cuộc đời thêm đẹp
Tạo thân xác cùng nghĩ suy hạn hẹp
ĐỂ hiểu đời để rộng mở tình yêu
Giữa hiến dâng với than lụy khác nhiều
Đời có bảo đâu những dây tình rợp sóng
Phải tự thôi tìm đam mê cháy bỏng
Là đã đáp đền đời tái tạo xác thân
Mâu thuẫn ư? Luôn đối kháng thâm quầng
Giữ ý chí kia, giữa cõi đời mê muội
Chân lý sống là bước đi cằn cỗi
Phải gắng mở đường phải khai phá...niềm tin
Đúng hay sai, thật giả ở chính mình
Bởi lẽ đời luôn mang gánh gồng phận số
Khi xác thân tựa hồ như đau khổ
Lại ngược trở về, lại than trách...đời ơi!
Vốn song hành đâu thoát được lả lơi
Hãy cố bù nhau để đời-người toàn vẹn
Để chân lý giữ hoang tàn lỗi hẹn
Tỏa ngát tâm hồn cho nguyên vẹn yêu thương!
HuongTuyet274 Rất vui nếu được tham gia chủ đề này cùng bạn!Chúc vui vẻ và hạnh phúc!