CUNG BẬC CỦA NHỮNG NỖI NIỀM
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 15 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 217 bài trong đề mục
bietaiaibiet 23.03.2008 17:40:44 (permalink)
TIẾNG SÁO THIÊN THAI
 
Tác giả: Thế Lữ
Nguồn: "Thi nhân Việt Nam"
 
Ánh xuân lướt cỏ xuân tươi
Bên rừng thổi sáo một hai kim đồng.
Tiếng đưa hiu hắt bên lòng
Buồn ơi! xa vắng mênh mông là buồn...
Tiên nga tóc xõa bên nguồn
Hàng tùng rủ rỉ trên cồn đìu hiu
Mây hồng ngừng lại sau đèo
Mình cây nắng nhuộm, bóng chiều không đi
Trời cao xanh ngắt - ô kìa!
Hai con hạc trắng bay về Bồng lai
Theo chim tiếng sáo nên khơi
Lại theo dòng suối bên người Tiên nga
Khi cao vút tận mây mờ
Khi gần vắt vẻo bên bờ cây xanh
Êm như lọt tiếng tơ tình
Đẹp như Ngọc Nữ uốn mình trong không
Thiên thai thoảng gió mơ mòng
Ngọc Chân buồn tưởng tiếng lòng xa bay...
 
                              (Mấy vần thơ - tập mới)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2008 20:40:56 bởi bietaiaibiet >
#31
    bietaiaibiet 24.03.2008 11:35:19 (permalink)
    BÊN SÔNG ĐƯA KHÁCH
     
    Tác giả: Thế Lữ
    Nguồn: nt
    (Tặng tác giả "Đời mưa gió")
    Lòng em như nước Trường giang ấy
    Sớm tối theo chàng tới Phúc Châu
               (Lời kỹ nữ)

    Trời nặng mây mù. Mấy khóm cây
    Đứng kia, không biết tỉnh hay say
    Đỗ bờ sông trắng, con thuyền bé
    Cạnh lớp lau già, gió lắt lay.
     
    Tôi tiễn đưa anh đến tận thuyền
    Để dài thêm hạn cuộc tình duyên
    Thuyền đi, tôi sẽ rời chân lại
    Tôi nhớ tình ta, anh vội quên.
     
    Thuyền khách đi rồi, tôi vẫn cho
    Lòng tôi theo lái tới phương mô?
    Bâng khuâng trong cõi sầu vô hạn.
    Không khóc, vì chưng mắt đã khô.
     
    Đâu biết rằng anh cũng chỉ là
    Khách chơi giây lát ghé chơi qua
    Rồi thôi, níu áo không tình nữa
    Để mặc mình ai khổ ước mơ.
     
    Tôi chỉ là người mơ ước thôi
    Là người mơ ước hão! than ôi!
    Bình minh chói lói đâu đâu ấy
    Còn chốn lòng riêng u ám hoài
     
    Mà biết vô duyên vẫn cứ mong
    Trăm năm ôm mãi khối tình không
    Trọn đời làm kẻ đưa thuyền khách
    Thuyền chảy, trơ vơ đứng với sông.

                  (Mấy vần thơ, tập mới)
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2008 11:39:38 bởi bietaiaibiet >
    #32
      bietaiaibiet 24.03.2008 21:38:47 (permalink)
      CÂY ĐÀN MUÔN ĐIỆU
       
      Tác giả: Thế Lữ
      Nguồn: nt
       
      Tôi chỉ là một khách tình si
      Ham vẻ đẹp có muôn hình, muôn thể.
      Mượn lấy bút nàng Ly Tao, tôi vẽ
      Vẻ đẹp u trầm, đắm đuối hay ngây thơ
      Cũng như vẻ đẹp cao siêu, hùng tráng
      Của non nước, của thi văn, tư tưởng.
       
      Dáng yêu kiều tha thướt khách giai nhân
      Ánh tưng bừng linh hoạt nắng trời xuân
      Vẻ sầu muộn âm thầm ngày mưa gió
      Cảnh vĩ đại sóng nghiêng trời, thác ngàn đổ
      Nét mong manh, thấp thoáng cánh hoa bay
      Cảnh cơ hàn nơi nước đọng bùn lầy
      Thú sán lạn mơ hồ trong ảo mộng
      Chí hăng hái đua ganh đời náo động
      Tôi đều yêu, đều kiếm, đều say mê.
       
      Tôi sẵn lòng đau vì tiếng ai bi
      Và cảm khái bởi những lòng hăng hái
      Tôi ngợi ca với tiếng lòng phấn khởi
      Tôi thở than cùng thiếu nữ bâng khuâng
      Tôi véo von theo tiếng sáo lưng chừng
      Tôi yên ủi với tiếng chuông huyền diệu.
       
      Với nàng Thơ tôi có đàn muôn điệu
      Với nàng Thơ tôi có bút muôn màu
      Tôi muốn làm nhà nghệ sĩ nhiệm màu
      Lấy thanh sắc trần gian làm tài liệu.
       
                    (Mầy vần thơ - tập mới)
      #33
        bietaiaibiet 10.04.2008 12:01:43 (permalink)
        VẺ ĐẸP THOÁNG QUA
         
        Tác giả: Thế lữ
        Nguồn: nt
         
        Hôm qua đi hái mấy vần thơ
        Ở mãi vườn tiên gần Lạc hồ
        Cảnh tĩnh trong hoa chim mách lẻo
        Gió đào mơn trớn, liễu buông tơ.
         
        Nước mát hơi thu thắm sắc trời
        Trời xanh xanh ngắt đượm hồng phai
        Ái ân bờ cỏ ôm chân trúc
        Sau trúc, ô kìa! xiêm áo ai?
         
        Rẽ lá thi nhân bước lại bên
        Mấy vòng sóng gợn mặt hồ yên
        Nhởn nhơ vùng vẫy ba cô tắm
        Dưới khóm hoa quỳnh lá biếc xen.
         
        Hồ trong như ngọc, tấm thân ngà
        Lồ lộ da tiên phô sắc hoa
        Mỉm miệng, anh đào tan tác rụng
        Tóc buông vờn mặt nước say sưa.
         
        Say sưa, người khách lạ Bồng lai
        Giận lũ chim kia khúc khích hoài
        Van khẽ gió đừng vi vút nữa
        Nhưng mà chim, gió có nghe ai?
         
        Lời oanh trên liễu, yến bên hồng
        Hạc ở trên không, phượng dưới tùng
        Bỗng chốc cùng nhau cao tiếng họa
        Đàn tiên rộn rã khắp tiên cung...
         
        Hoa lá cùng bay, bướm lượn qua
        Người tiên biến mất - khách trông ra
        Mặt hồ nước phẳng nghiêm như giận
        Một áng hương tan, khói tỏa mờ.
         
                     (Mấy vần thơ, tập mới)
         
        #34
          bietaiaibiet 13.04.2008 12:08:16 (permalink)
          VẾT THƯƠNG LÒNG
           
          Tác giả: Lan sơn
          Nguồn: nt
           
          Nắng sớm, em ngồi tỉa Thủy tiên
          Hồn em say đắm cảnh thiên nhiên
          Bóng ai thấp thoáng ngoài hiên vắng
          Em đã vô tình vội ngẩng lên.
           
          Em vội ngừng tay, vội ngó ra
          Dao cầm sẩy chạm tới giò hoa
          Giò hoa ngày lụi; màng hoa úa
          Hoa đã vì em chịu xót xa.
           
          Rể tuy trong trắng; lá xanh tươi
          Mầm, nhánh đều xinh, đẹp mấy mươi!
          Nếu chẳng vì em hoa phải lụi
          Trời xuân sao chẳng nhởn nhơ cười!
           
          Nhởn nhơ cười với cảnh xuân sang
          Với cả bao nhiêu khách rộn đường
          Cùng với muôn hoa đua sắc thắm
          Vì ai? đành chịu kém mùi hương.
           
          Mùi hương đã kém sắc rồi phai
          Rồi cũng cùng ai; cũng với ai
          Cùng chịu vì em chung số phận
          Cùng nhau chất đống để hiên ngoài
           
          Tim anh chung phận với hoa này
          Cũng bởi vì em đã sẩy tay
          Đã vội mải trông bao cảnh đẹp
          Vết thương mang nặng vẫn còn đây.
           
          Còn đây năm cũ - vết thương lòng
          Ghi lấy tình em chẳng thủy chung
          Một phút lòng em mơ bạn mới
          Yêu anh sau nữa cũng bằng không!
           
                                 (Anh với em)
          #35
            bietaiaibiet 13.04.2008 12:38:30 (permalink)
            TẾT VÀ NGƯỜI QUA...
             
            Tác giả: Lan Sơn
            Nguồn: nt
             
            Những cô con gái rất ngây thơ
            - Những mộng xinh tươi, bé bỏng xưa
            Ta lớn lên rồi! quen biết quá!
            Nhìn nhau giờ hết vẻ say sưa!
             
            Thủa bé tôi đeo chiếc khánh vàng
            Quần đào xẻ đũng, áo hàng lam
            Chân đi hài đỏ, tay thu pháo
            Nhộn cả nhà lên tiếng hát vang!
             
            Muôn màu tươi sáng, phấn; hoa; hương
            Đời ngọt ngào như có vị đường
            Tôi sống, tôi say và mỗi Tết
            Lòng tơ thêm động chút yêu đương.
             
            Khói pháo say người, rượu ái ân
            Cõi lòng thắm nở một vườn xuân
            Nàng thơ năm ấy cười mê đắm
            Trong mắt em nhung hiện giữa trần.
             
            Nhưng tháng năm qua, vẫn thế thôi!
            Ước mơ tàn lửa với thân đời
            Tiết trinh bán hết cho sương gió
            Làm điếm hai mươi tám tuổi trời!
             
            Nên đến bây giờ gặp các em
            Gặp ngày xuân tới, bạn xưa quen:
            - Em Nhung, em Tuyết hay ngày Tết-
            Rượu hả hơi rồi! hết vị men.

                                            (ngày nay)
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2008 10:13:04 bởi bietaiaibiet >
            #36
              bietaiaibiet 13.04.2008 21:05:23 (permalink)
              ĐÁM MA ĐI
               
              Tác giả: Lan Sơn
              Nguồn: nt
               
              Có những buổi mưa phùn thê thảm quá
              Cảnh vật trùm trong tấm vải chôn người
              Mảnh gỗ chèn thay kính cửa vỡ rồi
              Không chắn nổi gió ngoài trời lạnh giá.
               
              Có những buổi mưa phùn thê thảm quá
              Gội lên trên cỗ ván mỏng chôn người
              Đám ma đi trong hơi sương lạnh giá
              Đi trên đường và đạp xéo lòng tôi.
               
              Đám ma kéo lê thê trong lòng tôi lạnh giá
              Đem chôn đi những kỷ niệm lâu rồi
              Đám ma đi trong mưa phùn thê thảm quá
              Đi hàng ngày chưa tới huyệt lòng tôi.
               
                                                       (Thơ của một đời)
               
              Bài đã đưa vào Thư Viện
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2008 10:16:49 bởi bietaiaibiet >
              #37
                bietaiaibiet 18.04.2008 17:19:43 (permalink)
                KHÚC TIÊU THIỀU
                 
                Tác giả: Huy Thông
                Nguồn: nt
                 
                Ngồi dưới liễu du dương ta nhẹ nhấc
                Cây nhã tiêu dồn dập nhạc mơ hồ
                Gió ngang mơn hàng cây chưa tỉnh giấc
                Bình minh xuân êm ái như lời mơ.
                 
                Kìa Tây Thi! sao mây chưa đượm trắng
                Anh tới đây chưa kịp gọi hồn tiêu
                Em đã sớm cong mình trên nước lặng
                Cho nước trong ngược vẽ dáng yêu kiều?
                 
                Đừng rũ vội... ! trời im còn tăm tối
                Cầu Nhược Gia chưa kẻ bám tre lần...
                Quăng lụa thắm bên nguồn đừng rũ vội
                Em lên nghe anh gọi tiếng chim thần!
                 
                Em hay chăng? ngày xưa khi vua Thuấn
                Chúm môi thiêng say thổi khúc tiêu này
                Phượng sánh Hoàng từng không theo nhịp uốn
                Ngàn môi chim giao cánh chập chờn bay.
                 
                Đàn suối bồng lên cung - và chan chứa
                Những câu ca tươi sáng ánh u uyên
                Nụ trúc đào quên thu đua thắm nở
                Gió trên trần dìu dặt ngát hương tiên...
                 
                Ngày nay cạn lời khua trong ống rỗng
                Không bao giờ thấy nữa - cảnh huyền xưa
                Suối thờ ơ, mây gió lười cảm động
                Chim xa xôi lạ điệu tiêu thiều qua.
                 
                Tiêu chẳng khiến trời đêm kia thôi tối
                Hơi xuân qua vẫn lạnh... nhưng cần chi?
                Vì mỗi lần rung hơi anh đắm thổi
                Ẹm lắng nghe lời trúc - hỡi Tây Thi!
                 
                                                    (Tây Thi)
                 
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2008 18:07:44 bởi bietaiaibiet >
                #38
                  bietaiaibiet 18.04.2008 17:33:38 (permalink)
                  TRĂNG MƠ
                   
                  Tác giả: Thúc Tề
                  Nguồn: nt
                   
                  Một đêm mờ lạnh ánh gương phai
                  Suốt dải sông Hương nước thở dài...
                  Xào xạc sóng buồn khua bãi sậy
                  Bập bềnh bên mạn chiếc thuyền ai
                   
                  Mây xám xây thành trên núi Bắc
                  Nhạc mềm chới với giữa sương êm
                  Trăng mờ mơ ngủ lim dim gật
                  Ẻo lả nằm trên ngọn trúc mềm.
                   
                  Nhịp cầu Bạch Hổ mấy bóng ma
                  Biến mất vì nghe giục tiếng gà
                  Trăng tỉnh giấc mơ, lười biếng dậy
                  Động lòng lệ liễu, giọt sương sa.
                   
                  Lai láng niềm trăng tuôn dạ nước
                  Ngập tràn sông trắng gợn bâng khuâng
                  Hương trăng quấn quýt hơi sương ướt
                  Ngân dội lời tình điệu hát xuân.

                                                      (Hà nội báo)
                   
                  R
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2008 08:21:02 bởi BĂNG NGUYỆT >
                  #39
                    bietaiaibiet 20.04.2008 22:20:05 (permalink)
                    GỬI TRƯƠNG TỬU
                                (Viết trong lúc say)
                     
                    Tác giả: Trương Tửu
                    Nguồn: nt
                     
                    Nay ta thèm rượu nhớ mong ai?
                    Một mình rót uống chẳng biết say!
                    Trước kia hai thằng hết một nậm
                    Trò chuyện rông dài mặt đỏ sẫm
                    Nay một mình ta một be con
                    Cạn rượu rồi thơ mới véo von!
                     
                    Dạo ấy chúng mình nghèo xơ xác
                    Mà coi đồng tiền như cái rác!
                    Kiếm được xu nào đem tiêu hoang
                    Rủ nhau chè chén nói huyênh hoang
                    Xáo lộn văn chương với chả cá
                    Chửi Đông, chửi Tây chửi tất cả
                    Rồi ngủ một đêm mộng với mê
                    Sáng dậy nhìn nhau cười hê hê!
                     
                    Thời thế bây giờ vẫn thấy khó
                    Nhà văn An Nam khổ như chó!
                    Mỗi lần cắn bút nói văn chương
                    Nhìn đàn chó đói gặm trơ xương
                    Và nhìn chúng mình hì hục viết
                    Suốt mấy năm trời kiết vẫn kiết
                     
                    Mà thương cho tôi, thương cho anh
                    Đã rụng bao nhiêu mớ tóc xanh!
                    Bao giờ chúng mình thật ngất ngưởng?
                    Tôi làm Trạng nguyên, anh Tể tướng!
                    Và anh bên võ tôi bên văn
                    Múa bút tung gươm há một phen?
                     
                    Chứ như bây giờ là trò chơi
                    Làm báo làm bung chán mớ đời!
                    Anh đi che tàn một lũ ngốc
                    Triết lý con tiều, văn chương cóc!
                    Còn tôi bưng thúng theo đàn bà
                    Ra chợ bán văn, ngày tháng qua!
                     
                    Cho nên tôi buồn không biết mấy
                    Đời còn nhố nhăng ta chịu vậy
                    Ngồi buồn lấy rượu uống say sưa
                    Bực chí thành say mấy cũng vừa!
                    Mẹ cha cái kiếp làm thi sĩ!
                    Chơi nước cờ cao ai gặp bĩ!
                    Rồi đâm ra điên, đâm vẩn vơ
                    Rút cục chỉ còn mộng với mơ!
                     
                                       viết rồi hãy say
                                         
                                                   (Phụ nữ)             
                     
                     
                    #40
                      bietaiaibiet 21.04.2008 18:06:47 (permalink)
                      ĐẸP XƯA
                       
                      Tác giả: Huy Cận
                      Nguồn: "Thi nhân Việt Nam"
                       
                      Ngập ngừng mép núi quanh co
                      Lưng đèo quán dựng, mưa lò mái nganh...
                      Vi vu gió hút nẻo vàng
                      Một trời thu rộng mấy hàng mây nao
                      Dừng cương nghỉ ngựa non cao
                      Dặm xa lữ thứ kẻ nào héo hon...
                      Đi rồi, khuất ngựa sau non
                      Nhỏ thưa tràng đạc tiếng còn tịch liêu...
                      Trơ vơ buồn lọt quán chiều
                      Mái nghiêng nghiêng gửi buồn theo hút người.
                       
                                                 (Lửa thiêng)
                       
                       
                      #41
                        bietaiaibiet 21.04.2008 18:20:02 (permalink)
                        CHIỀU XUÂN
                         
                        Tác giả: Huy Cận
                        Nguồn nt
                         
                        Xuân gội tràn đầy
                        Giữa lòng hoan lạc
                        Trên mình hoa cây...
                         
                        Nắng vàng lạt lạt
                        Ngày đi chầy chầy...
                         
                        Hai hàng cây xanh
                        Đâm chồi hy vọng...
                        Ôi duyên tốt lành
                        Én ngàn đưa võng
                        Hương đồng lên hanh.
                         
                        Kề bên đường mòn
                        Mùa đông đã tạnh
                         
                        Cỏ mọc bờ non...
                        Chiều xuân tươi mạnh
                        Gió bay vào hồn.
                         
                        Có bàn tay cao
                        Trút bình ấm dịu
                        Từ phương xa nào
                         
                        Người cô yểu điệu
                        Nghe mình nao nao...
                         
                        Nhạc vươn lên trời
                        Đời măng đang dậy
                        Tưng bừng muôn nơi...
                         
                        Mái rừng gió hẩy
                        Chiều xuân đầy lời.
                         
                                                     (Lửa thiêng)
                        #42
                          bietaiaibiet 22.04.2008 16:56:06 (permalink)
                          LỜI CON ĐƯỜNG QUÊ
                           
                          Tác giả: Tế Hanh
                          Nguồn: nt
                           
                          Tôi - con đường nhỏ chạy lang thang
                          Kéo nỗi buồn không dạo khắp làng
                          Đến cuối thôn kia hơi cỏ vướng
                          Hương đồng quyến rũ hát lên vang.
                           
                          Từ đấy mình tôi cỏ mọc đầy
                          Giọc lòng hoa dại ngát hương lây
                          Tôi ôm đám lúa quanh nương sắn
                          Bao cái ao rêu nước đục lầy...
                           
                          Những buổi mai tươi nắng chói xa
                          Hồn tôi lóng lánh ánh dương sa
                          Những chiều êm ả tôi thư thái
                          Như kẻ nông phu trở lại nhà.
                           
                          Tôi đã từng đau với nắng hè
                          Da tôi rạn nứt bởi khô se
                          Đã từng điêu đứng khi mưa lụt
                          Tôi lở, thân tôi rã bốn bề.
                           
                          San sẻ cùng người nỗi ấm no
                          Khi mùa màng được, nỗi buồn lo
                          Khi mùa màng mất tôi ngây cả
                          Với những tình quê buổi hẹn hò
                           
                          Và thế đời tôi hết cái buồn
                          Trong làng. Cực khổ đắm say luôn
                          Tôi thâu tê tái trong da thịt
                          Hương đất, hương đồng chẳng ngớt tuôn.
                           
                                                                    (Nghẹn ngào)
                          #43
                            bietaiaibiet 22.04.2008 17:10:26 (permalink)
                            AO ƯỚC
                             
                            Tác giả: Tế Hanh
                            Nguồn: nt
                             
                            Anh là kẻ say mê nhưng nhút nhát
                            Không hiểu giùm em lại nỡ cho anh
                            Là không yêu, là một kẻ vô tình
                            Anh tức quá đem lòng ao ước tệ
                             
                            Nếu em chết chắc là anh có thể
                            Tỏ mối tình lặng lẽ, quá sâu thâm
                            Anh tìm em nghỉ giấc ngàn năm
                            Ngồi điên dại, sầu như cây liễu rũ.
                             
                            Anh không uống, anh không ăn, không nghủ.
                            Anh khóc than, than khóc đến bao giờ
                            Nước mắt anh lầy lội cả nấm mồ
                            Nhỏ từng giọt xuống thân em lạnh lẽo.
                             
                            Rồi anh chết, anh chết sầu, chết héo
                            Linh hồn anh thất thểu dõi hồn em
                            - Và ở đâu kia, ở cõi đời đêm
                            Chắc em chẳng nghi ngờ tình anh nữa...
                             
                                                                  (Nghẹn ngào) 
                            #44
                              bietaiaibiet 23.04.2008 14:57:02 (permalink)
                              BẾN MY LĂNG
                               
                              Tác giả: Yến Lan
                              Nguồn: "Thi nhân Việt Nam"
                               
                              Bến My Lăng nằm không, thuyền đợi khách
                              Rượu hết rồi, ông lái chẳng buông câu
                              Trăng thì đầy rơi vàng trên mặt sách
                              Ông lái buồn để gió lén mơn râu.
                               
                              Ông không muốn run người ra tiếng địch
                              Chở mãi hồn lên tắm bến trăng cao
                              Vì đìu hiu, đìu hiu trời tĩnh mịch
                              Trời võ vàng, trời thiếu những vì sao
                               
                              Trôi quanh thuyền những lá vàng quá lạnh
                              Tơ vương trời nhưng chỉ rải trắng trăng
                              Chiều ngun ngút dài trôi về nẻo quạnh
                              Để đêm buồn vây phủ bến My Lăng
                               
                              Nhưng đêm kia đến một chàng kỵ mã
                              Nhúng đầy trăng màu áo ngọc lưu ly
                              Chàng gọi đò, gọi đò như hối hả
                              Sợ trăng vàng rơi khuất lối chưa đi
                               
                              Ông lão vẫn say trăng, đầu gối sách
                              Để thuyền hồn bơi khỏi bến My Lăng
                              Tiếng gọi đò, gọi đò như oán trách
                              Gọi đò thôi run rẩy cả vầng trăng
                               
                              Bến My Lăng còn lạnh bến My Lăng
                              Ông lái buồn đợi khách suốt bao trăng.
                               
                                                                         (Bến My Lăng)
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 15 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 217 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9