Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Bụi mờ quá khứ
(Đã đi hết mùa thu 2)
Bụi mù quá khứ lật tung
Biển chiều nay có trùng trùng sóng trôi
Hồn lang thang , trơ đá cơi,
Vị ngọt đã hóa đắng rồi mới hay,
Hạ đang gọi cửa mình đây
Tháng tư mưa trắng xóa ngày yêu thương
Cho ta ngụy biện vô thường
Soi gương cười khả cho cuồng nộ vơi,
Bão biển vừa cuốn qua rồi
Bụi mờ quá khứ, xếp đôi cất vào.
Người tình là giấc chiêm bao,
Yêu anh là chút khát khao yên bình,
Mà thôi, bạn hỡi người tình,
Biển chiều nay sóng cứ kình nhau trôi.
hahahahahahah...... quá khứ vẫn là quá khứ, cuộc sống con người luôn luôn đối diện với bão tố phong ba và ta hãy nhìn lại bản thân ta có chịu đựng mà vượt qua hay không... tiếp nhe
Chút tình cho em
Chút tình than thở cùng ai
Trăng khuya lắng động miệt mài gió lay
Nỗi buồn đêm vắng ngồi đây
Hồn mơ liễu bóng cùng xây nguyệt lầu
Tìm về dĩ vãng mộng sâu
Vai kề tựa cửa ước câu dậm trường
Bên nhau sánh bước nẽo đường
Sớm khuya ấp ủ cùng nương sống đời
Trách chăng tạo hoá không lời
Ngăn sông rẻ nhánh đôi nơi chạnh lòng
Sầu ngày gợi nhớ đêm trong
Tìm đâu bóng củ chờ mong có cùng
Lênh đênh bão tố chập chùng
Sóng đưa mặc sóng ta vùng vẫy say
Biển tình khổ lụy nào hay
Thân nầy mãi mãi vũng lầy nhớ nhung
Cá Mặn