Có phải không?
Mí ghệ bây giờ ế chỗng mông
Cha nào tía nấy khoái chơi không
Nhiều em dáng điệu chanh chua quá
Lắm kẻ khiêu dâm chãnh chẹ ngông
Khoái lạc trần gian thời có lúc
Thiên thai cõi chết thế là xong
Trăm năm định số yêu thì nhịn
Cực khổ còn hơn cứ chạy rông
Cá Măn
Khoái lạc trần gian
Ta ngay ngất một nụ hôn đầu
Xiết nhẹ vào lòng giữ thật lâu
Thổn thức dâng cao làn tóc mịn
Say tình chất ngất ánh trăng thâu
Ru lời thỏ thẻ môi nồng thắm
Gợi gió thì thầm giọt mưa ngâu
Sưởi ấm bên nhau thèm khoái lạc
Men nồng rượu thắm tận đâu đâu
Cá Mặn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2009 09:35:18 bởi Cá Mặn >
Kiếp làm người
Sanh thời xót phận kẻ long đong
Chỉ thích ăn chơi chốn má hồng
Có miếng ra đường chơi xã láng
Không màng ở đậu thế là xong
Còn tiền phú quý sai đầy tớ
Hết của bần cùng uốn lưỡi cong
Lắm lúc nhìn đời bằng nữa mắt
Giàu nghèo bộ mặt đổi như không
Cá Mặn
Đêm trường khắc khoải đón đợi ai
Chợt thấy trăng nghiêng bỗng thở dài
Soi bóng làn mây hồn lặng lẻ
Trôi dòng suối mộng cảnh thiên thai
Buồn vươn lá úa theo ngày tháng
Nỗi nhớ tình vơi vẫn miệt mài
Quạnh quẽ thời gian khơi kỷ niệm
Tìm về quá khứ dẫu tàn phai
Cá Mặn