Má nhạt hồng
Có phải xa rồi mơ ước không
sao em ôm ấp mối tình nồng
tim tràn nhung nhớ đêm chờ đợi
hồn nặng vấn vương ngày ngóng trông
xao xác buồn treo làn gió cuốn
hắt hiu vui thả chuỗi mây bồng
yêu thương trao tặng cho người mãi
dẫu biết đời em má nhạt hồng
phamthicucvang
Nỗi buồn trong thơ chị thật lôi cuốn. Rất vui khi được hoạ thơ cùng chị
Chốn phòng không
Hờn chăn tủi gối chốn phòng không
Lã chã châu sa vắng giấc nồng
Gót mõi canh tàn đi lại đứng
Tường dày bóng ngã ngóng rồi trông
Nơi này nến đổ phai làn tóc
Chốn ấy người đi ngút thượng bồng
Sợ bước chân về đêm lạnh giá
Bao năm cửa chửa khoá thông hồng
Ba Rảnh