Bất Tận.
Mây thôi lơ lửng bầu trời
Em thôi chăm chút mảnh đời yêu thương.
Ai chưa từng rối tơ vương
Từng say tiếng hát, mùi hương lạ lùng
Đêm coi vậy chứ bão bùng
Anh coi vậy chứ ngại ngùng đời em.
Ai soi bóng giữa trời đêm
Rồi nung nấu nhớ thành duyên nẩy mầm
Yêu là chấp nhận lỗi lầm
Bao nhiêu tuổi cũng...trăng rằm anh ơi !
Hồng Sen Phạm Thị.