Nhớ vợ ta xưa
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Ta về trong buổi hoàng hôn
Hiu hiu gió thổi mây tuôn mái đầu
Vợ ơi! Nay ở phương đâu???
Cớ sao lỗi hẹn quên câu ước thề???
-sd-
Lời ta cứ nhớ vợ xưa
Lời nào cho bóng hoa thưa trên cành
Lời nào nhớ rõ phân rành
Nhớ vợ thì chớ có manh bóng nì
Áo rách vợ vá cũ xì
Áo mới bóng mặc được gì? Nên chăng?
-dc-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2009 20:19:08 bởi docan0809 >
Trích đoạn: docan0809
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Ta về trong buổi hoàng hôn
Hiu hiu gió thổi mây tuôn mái đầu
Vợ ơi! Nay ở phương đâu???
Cớ sao lỗi hẹn quên câu ước thề???
-sd-
Lời ta cứ nhớ vợ xưa
Lời nào cho bóng hoa thưa trên cành
Lời nào nhớ rõ phân rành
Nhớ vợ thì chớ có manh bóng nì
Áo rách vợ vá cũ xì
Áo mới bóng mặc được gì? Nên chăng?
-dc-
Vợ xưa nay đã già rồi
bởi ta lẩm cẩm bà thời trẻ sao?
bà đang bay tuốt trên cao
hay còn ngồi đó thều thào... "cháu ơi!"...
(NL)
Trích đoạn: Người lính
Trích đoạn: docan0809
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Ta về trong buổi hoàng hôn
Hiu hiu gió thổi mây tuôn mái đầu
Vợ ơi! Nay ở phương đâu???
Cớ sao lỗi hẹn quên câu ước thề???
-sd-
Lời ta cứ nhớ vợ xưa
Lời nào cho bóng hoa thưa trên cành
Lời nào nhớ rõ phân rành
Nhớ vợ thì chớ có manh bóng nì
Áo rách vợ vá cũ xì
Áo mới bóng mặc được gì? Nên chăng?
-dc-
Vợ xưa nay đã già rồi
bởi ta lẩm cẩm bà thời trẻ sao?
bà đang bay tuốt trên cao
hay còn ngồi đó thều thào... "cháu ơi!"...
(NL)
Hi, ha vui ơi là vui
Thơ Lính Trân cười vui ghê
Buồn quéo cũng quên! cười hê...
Thơ Lính hay quá chẳng chê chỗ nào !
Hi hi...he he...ha ha...
-nt-
Hi, ha vui ơi là vui
Thơ Lính Trân cười vui ghê
Buồn quéo cũng quên! cười hê...
Thơ Lính hay quá chẳng chê chỗ nào !
Hi hi...he he...ha ha...
Chổ nào là cái chổ nèo Người ngồi ngóng vợ chổ nào duy tư Bây giờ cứ việc xới bư Khi tìm thấy vợ an cư gia đình Longnữ chuối chiên !
Vợ ơi có khách viếng nhà Mau mau về tiếp kẻo qua cổng rào (!) Ngày sau bà dẫu muốn vào... Tôi không chấp chứa- vẫy chào bà luôn!!! -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2009 15:33:35 bởi SĨ ĐOAN >
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Vợ ơi có khách viếng nhà
Mau mau về tiếp kẻo qua cổng rào (!)
Bây chừ bà có muốn vào
Tôi sao kéo nổi- vẫy chào bà luôn!!!
-sd-
Cửa mở khách mới dám vào Tội gì khách phải hàng rào nhảy qua! Anh nay chắc cũng đã già Nên không kéo nổi cả bà nhà vô? (NL) -------------- * Tôi hiểu ý câu cuối là ông cụ không kéo nổi bà cụ vô nhà để còn lo tiếp khách nên họa câu cuối như vậy. * Nếu câu cuối nói tới khách (tức Long nữ) thì xin thay bằng câu này: "Nên không kéo nổi cả bà... khủng Long!" (hihihi). * Sỡ dĩ phải phân minh là vì tết nhứt tới nơi rồi mà nhiều nhà bị thu hồi giấy phép quá! (NL)
Vợ ơi có khách viếng nhà Mau mau về tiếp kẻo qua cổng rào (!) Ngày sau bà dẫu muốn vào... Tôi không chấp chứa- vẫy chào bà luôn!!! -sd- Cửa mở khách mới dám vào Tội gì khách phải hàng rào nhảy qua! Anh nay chắc cũng đã già Nên không kéo nổi cả bà nhà vô? (NL) Nhà ta cửa đóng then gài Bà thời đi vắng- anh tài mơ xuân(!) Hương hoa lan tỏa châu thân Khó mà kiềm hảm...sau sân cửa hè(!) -sd-
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Vợ ơi có khách viếng nhà
Mau mau về tiếp kẻo qua cổng rào (!)
Ngày sau bà dẫu muốn vào...
Tôi không chấp chứa- vẫy chào bà luôn!!!
-sd-
Cửa mở khách mới dám vào
Tội gì khách phải hàng rào nhảy qua!
Anh nay chắc cũng đã già
Nên không kéo nổi cả bà nhà vô?
(NL)
Nhà ta cửa đóng then gài
Bà thời đi vắng- anh tài mơ xuân(!)
Hương hoa lan tỏa châu thân
Khó mà kiềm hảm...sau sân cửa hè(!)
-sd-
Cửa hè vợ ở đâu nào?
Xuân này nhớ vợ tại sao không về?
Vợ ơi mau trở về quê
Nhớ vợ xưa quá ủ ê lòng này* (ca ca sĩ đoan nhớ vợ xưa đấy!)
-kt-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2009 22:33:33 bởi Kha Khả Tú >
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Vợ ơi có khách viếng nhà Mau mau về tiếp kẻo qua cổng rào (!) Ngày sau bà dẫu muốn vào... Tôi không chấp chứa- vẫy chào bà luôn!!! -sd- Cửa mở khách mới dám vào Tội gì khách phải hàng rào nhảy qua! Anh nay chắc cũng đã già Nên không kéo nổi cả bà nhà vô? (NL) Nhà ta cửa đóng then gài Bà thời đi vắng- anh tài mơ xuân(!) Hương hoa lan tỏa châu thân Khó mà kiềm hảm...sau sân cửa hè(!) -sd-
Cửa hè vợ ở đâu nào?
Xuân này nhớ vợ tại sao không về?
Vợ ơi mau trở về quê
Nhớ vợ xưa quá ủ ê lòng này* (ca ca sĩ đoan nhớ vợ xưa đấy!)
-kt- ca ca trông vợ không nhiều Nhớ Tú khả ái lắm điều đáng yêu. Từ nay ca chẳng đăm chiêu Luôn dành nhung nhớ nuông chiều tú xinh. -sd-
Vợ ơi có khách viếng nhà Mau mau về tiếp kẻo qua cổng rào (!) Ngày sau bà dẫu muốn vào... Tôi không chấp chứa- vẫy chào bà luôn!!! -sd- Cửa mở khách mới dám vào Tội gì khách phải hàng rào nhảy qua! Anh nay chắc cũng đã già Nên không kéo nổi cả bà nhà vô? (NL) Nhà ta cửa đóng then gài Bà thời đi vắng- anh tài mơ xuân(!) Hương hoa lan tỏa châu thân Khó mà kiềm hảm...sau sân cửa hè(!) -sd-
Cửa hè vợ ở đâu nào?
Xuân này nhớ vợ tại sao không về?
Vợ ơi mau trở về quê
Nhớ vợ xưa quá ủ ê lòng này* (ca ca sĩ đoan nhớ vợ xưa đấy!)
-kt- ca ca trông vợ không nhiều Nhớ Tú khả ái lắm điều đáng yêu. Từ nay ca chẳng đăm chiêu Luôn dành nhung nhớ nuông chiều tú xinh. -sd-
Nói như vậy không chung tình
Vợ xưa sẽ giận oánh binh binh à (oánh SD cho chết luôn, ai bảo không chung tình với vợ xưa)
Lúc đấy Đoan đừng có la
Gọi vợ xưa nớ xin bà tha tui
-kt-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2009 22:39:45 bởi Kha Khả Tú >
Vợ ơi có khách viếng nhà Mau mau về tiếp kẻo qua cổng rào (!) Ngày sau bà dẫu muốn vào... Tôi không chấp chứa- vẫy chào bà luôn!!! -sd- Cửa mở khách mới dám vào Tội gì khách phải hàng rào nhảy qua! Anh nay chắc cũng đã già Nên không kéo nổi cả bà nhà vô? (NL) Nhà ta cửa đóng then gài Bà thời đi vắng- anh tài mơ xuân(!) Hương hoa lan tỏa châu thân Khó mà kiềm hảm...sau sân cửa hè(!) -sd-
Cửa hè vợ ở đâu nào?
Xuân này nhớ vợ tại sao không về?
Vợ ơi mau trở về quê
Nhớ vợ xưa quá ủ ê lòng này* -kt- Ca ca trông vợ không nhiều Nhớ Tú khả ái lắm điều đáng yêu. Từ nay ca chẳng đăm chiêu Luôn dành nhung nhớ nuông chiều Tú xinh. -sd-
Nói như vậy không chung tình
Vợ xưa sẽ giận oánh binh binh à Lúc đấy Đoan đừng có la
Gọi vợ xưa nớ xin bà tha tui
-kt- Có vợ ôi thật là xui(!) Có Tú yêu mến- ngọt bùi sớt chia... Tình em trỗi sóng canh khuya Tình anh chan chứa cho vừa tình chung. -sd-
CHÍN XUÂN Vợ ơi, xuân đã " chín" rồi! Để tôi chờ đợi đứng ngồi chẳng yên? Nhớ sao một chiếc thuyền uyên Dọc ngang sóng biếc- tơ duyên mặn nồng. Trời ơi! Sóng cuộn nên dòng Nhấn chìm bể cả - má hồng lặn sâu. Để chàng lãng tử sầu âu Ngẩng nhìn quá khứ- mưa ngâu ngập lòng. -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2009 09:27:28 bởi SĨ ĐOAN >
Xuân về nhớ vợ ta xưa
Tết rồi mà vợ chẳng chưa chịu về
Ngày tư ngày Tết buồn ghê
Đứng ngồi trông ngóng vợ về với ta
Xuân về nhớ vợ ta xưa
Tết rồi mà vợ chẳng chưa chịu về
Ngày tư ngày Tết buồn ghê
Đứng ngồi trông ngóng vợ về với ta -hh- Hôm nay mùng bảy rồi nha Sáng mai ta phải đi ra Trường rồi Học sinh- nguồn sáng trong tôi Nếu vợ đi mãi thì thôi cóc cần. -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2009 13:29:32 bởi SĨ ĐOAN >
Xuân về nhớ vợ ta xưa
Tết rồi mà vợ chẳng chưa chịu về
Ngày tư ngày Tết buồn ghê
Đứng ngồi trông ngóng vợ về với ta -hh- Hôm nay mùng bảy rồi nha Sáng mai ta phải đi ra Trường rồi Học sinh- nguồn sáng trong tôi Nếu vợ đi mãi thì thôi cóc cần. -sd-
Cóc cần mà mặt chần vần
Khóc hoài khóc mãi trách gần trách xa
Suốt ngày cứ khóc bù loa
Ối dzời thảm khổ vợ à vợ ơi !
hh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2009 21:33:15 bởi honghong >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: