quote:
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Tâm sự Dã Quỳ
Ai gieo cho chút mộng mơ
Để ta mãi mãi dại khờ mong manh
Một đời sống giữa rừng xanh
Sương mù đã biến ta thành hoang sơ
Mầu vàng ta đẹp như thơ
Mà sao không thể mộng mơ tròn đầy
T.T.K.30.7.2008
Than chi phận số an bài
Màu vàng sắc thắm trãi dài đồi xanh...
Nguồn thơ trỗi mạnh trong anh...
Cho em hương vị - trĩu nhành hoa xinh!
Dã Quỳ hoang dại- hữu tình!
Cuốn lôi thi sĩ đến bình, xướng thơ!!!
sd 31/07/08
Dã Quỳ hoang dại yêu thơ
Thi nhân hãy đến hoa chờ người đây
Rượu cần bình cũng tràn đầy
Xin người hãy cạn chén này cùng hoa
Say cho thơ đẹp bài ca
Thắm tình thân hữu chan hoà niềm vui
T.T.K.31.7.2008
Vườn hoa rực rỡ bên đồi
Rượu cần đấy ắp ta ngồi xướng thơ...!
Rượu, hoa chưa đủ mộng mơ
Giai nhân- nguồn lực- ngẩn ngơ đất trời!!!
Sương sa tô thắm rạng ngời
Say hồn lãng tử nhả lời nên thơ.
SD 31/07/08
Thi nhân đến chốn mộng mơ
Bình thơ lều cỏ bao giờ cũng vui
Sương mù lãng đãng rơi rơi
Rượu cần ngây ngất trong lời thơ bay
Tình thân càng lúc càng đầy
Cho ta được sống những ngày thần tiên
T.T.K.1.8.2008
_____________________________