BI HÙNG CA TRÁNG SĨ KINH KHA
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 31 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 453 bài trong đề mục
THI NANG 21.03.2008 20:28:28 (permalink)
0
Ở cung Công Chúa chọn hoài
900/Áo quần đủ kiểu ngắn dài thiếu đâu
Cầm lên bỏ xuống u sầu,
Phải nhờ Quý Tử nàng hầu giúp cho
Đường vào Kinh quán quanh co
Nỗi chàng canh cánh,nỗi lo công trình
Còn đang mơ tưởng Tiên sinh
Bỗng xe dừng trước cung đình rước đi
Đến nơi chỉ thấy Chiêu Quỳ
Ra xe nghinh tiếp nàng Di Cát vào
Dạo xem thủy tạ thanh tao
910/Nhưng người vẫn thấy nhói đau tim mình:
"Chiêu Quỳ đốc thúc Tiên sinh
Lo xây Kinh quán công trình đẹp hơn".
"Nô tì không dám van lơn
Vì là hầu thiếp tiếng đờn ai nghe".
Được tin báo cáo Kha về
Vội vàng,Công Chúa ra xe đón chào.
Chiêu Quỳ,Quý Tử bàn nhau:
"Châu về Hợp Phố,mai đào nở hoa".
Phu nhân thuật lại tin nhà
920/Để cho Thái Tử biết mà khuyên răn:
"Sao nàng chẳng chịu cản ngăn
Bây giờ đến thế khó khăn lắm rồi!"
"Tướng công nên có đôi lời,
Làm cho tiểu muội thức thời ăn năn!"
"Mai đây Kha phải đi Tần
Sâm,Thương cách trở,quan san phân kỳ
Ngưu Lang,Chức Nữ chia ly
Buồn thay kẻ ở người đi sao đành!"
Trưa nay Công Chúa,Kinh khanh
930/Dùng cơm Kinh quán ngon lành biết bao!
Đủ mùi hải vị sơn hào
Đũa ngà,chén ngọc,mâm cao,cổ đầy
Chiêu Quỳ hớn hở vui lây:
"Thỉnh mời Công Chúa hằng ngày đến đây".
"Ca ca về đã mấy ngày
Ta chưa thăm viếng lỗi này nặng thay"
Cơm xong Công Chúa chia tay
Nàng cùng Quý Tử về ngay khuê phòng.
#31
    THI NANG 24.03.2008 16:28:14 (permalink)
    0
    Sáng mai nàng đến Đông cung
    940/Quỳ xin Thái Tử rộng lòng thứ tha:
    "Vì ai quên mất nếp nhà
    Muội nay tạ tội,ca ca dung tình!"
    Yên Đan còn giận làm thinh
    Phu nhân đứng cạnh tâm tình bên tai:
    "Khuyên chàng chớ có nặng lời"
    Nghe qua Đan phải thở dài,buồn tênh.
    Chàng rằng: "Hiền muội đứng lên,
    Từ nay thận trọng đừng quên phận mình
    Giữ gìn phẩm hạnh tiết trinh
    950/Làm gương thiếu nữ nước mình soi chung
    Miệng đời đáng sợ vô cùng!
    Vườn hoa Kinh quán muội đừng rong chơi".
    Nàng rằng: "Huynh khéo dạy thôi!
    Muội đi giám sát người đời biết chi
    Ở cung chẳng biết làm gì
    Ra tay giúp đỡ nam nhi thôi mà.
    Làm cho Kinh quán nguy nga
    Góp phần tô điểm nước nhà của ta
    Huynh là bạn của Kinh Kha
    960/Không cho muội đến hóa ra khinh người
    Mai đây vật đổi sao dời,
    Những ngày còn lại cho đời chàng vui
    Trăm năm thân xác chôn vùi,
    Nghìn năm ai có ngậm ngùi nhớ thương".
    "Muội yêu huynh ấy phải không?
    Huynh đây chẳng hiểu được lòng muội đâu!
    Trách ai áo mặc khỏi đầu,
    Mối tình này đến ngày sau khó lường
    Chi bằng cắt đứt tình thương,
    970/Tương lai muội khỏi vấn vương tình sầu!"
    "Kinh Kha cùng muội yêu nhau
    Bây giờ mãi đến ngàn sau không mờ".
    #32
      THI NANG 26.03.2008 20:39:28 (permalink)
      0
      Nàng về khuê các ngẩn ngơ
      Thắp hương,thiền định,bơ vơ một mình
      Tại sao tạo hóa bất bình?
      Nghìn năm ai biết mối tình này chăng?
      Khó khăn ta vẫn yêu chàng
      Lòng ta đã quyết ngăn đàng mà chi!
      Ngồi đàn khúc nhạc ai bi,
      980/Đứng ngồi,ngồi đứng,nghĩ suy một mình
      Thẩn thơ,thơ thẩn khối tình
      Ra vào đều thấy bóng hình Kinh Kha
      Bắc thang lên hỏi trăng già,
      Bao giờ loan phượng một nhà yêu thương?
      Chàng đầu,thiếp cuối sông Tương
      Kinh Kha ngồi nhớ con đường vườn hoa
      Gót sen yểu điệu thướt tha,
      Nụ cười khuynh quốc,thu ba khuynh thành
      Tiếng đàn văng vẳng âm thanh
      990/Khi như dòng suối uốn quanh tuyệt vời
      Lúc thời lan tận biển khơi
      Cung thương thánh thót lưng trời chơi vơi
      Non cao chim thú im hơi
      Cỏ cây đứng lặng,đồng thời lắng nghe.
      Từ khi Công Chúa ra về
      Đan ngồi than thở tái tê lòng mình
      Tìm phương cản trở cuộc tình
      Cho người sắp đặt tiến trình ngày mai
      Thấy chàng ngồi đứng thở dài,
      1000/Phu nhân khuyên giải,tỏ bày trước sau:
      "Giai nhân,tài tử yêu nhau,
      Vì nàng ta phải đau đầu bận tâm.
      Trước là để thiếp đến thăm
      Dò xem Di Cát quyết tâm thế nào?
      Hai là sai bảo ngàng hầu
      Gọi Chiêu Quỳ đến trình tâu sự tình
      Tìm qua tính ý Tiên sinh
      Là người đa cảm,đa tình hay không?
      Ba là phần của tướng công,
      1010/Triệu nàng Quý Tử hỏi lòng muội ta".
      #33
        THI NANG 28.03.2008 21:51:24 (permalink)
        0
        Kể từ tạm biệt vườn hoa
        Nàng về thương nhớ Kinh Kha vô bờ
        Bao giờ Nguyệt Lão xe tơ?
        Trăm năm ai có đợi chờ ai chăng?
        Một mình thơ thẩn cùng trăng,
        Tình này dám hỏi chị Hằng chứng cho
        Để ai ruột rối tơ vò,
        Để ai mòn mỏi đợi chờ người đi!
        Để ai ôm mối tình si
        1020/Đợi người tráng sĩ ra đi không về!
        Nhớ chàng,mặt ngọc ủ ê,
        Sai người chuẩn bị ngựa xe sẵn sàng,
        Để mai dậy sớm lên đàng
        Đến nơi Kinh quán gặp chàng Kinh Kha.
        Điểm tâm hầu thiếp dọn ra,
        Mặc cho Quý Tử mời ba,bốn lần
        Nhưng mà Công Chúa không ăn
        Chưa đi thì thấy phu nhân đến rồi!
        Chào người,Công chúa mời ngồi:
        1030/"Chẳng hay tẩu tẩu có lời dạy chăng?"
        "Ta cùng muội đến phụ vương
        Thăm người sức yếu,gió sương bất thường".
        Phân vân đứng trước đôi đường,
        Bên tình,bên hiếu,nên thương bên nào?
        Phút giây suy nghĩ thoáng mau,
        Bằng lòng tẩu tẩu,cùng nhau lên đường
        Hai nàng thăm viếng phụ vương
        Nhìn lên tóc bạc thầm thương cha già
        Bao năm gìn giữ sơn hà,
        1040/Lo cho trăm họ âu ca thanh bình.
        Phu nhân trở lại cung mình
        Nàng cùng Thái Tử tâm tình với nhau
        "Thương cho tiểu muội buồn rầu,
        Đêm ngày ít nói,mắt sâu khác thường
        Cảnh tình này thật đáng thương
        Hai người hai bến sông Tương u sầu".
        "Việc này phải giải quyết mau,
        Muộn màng e đến ngày sau thêm phiền.
        #34
          THI NANG 30.03.2008 20:37:17 (permalink)
          0
          Nàng hầu nhanh tiếp lệnh truyền,
          1050/Gọi Chiêu Quỳ đến gặp liền phu nhân
          Phu nhân tiếp đãi ân cần:
          "Năm nay Quỳ được mấy xuân xanh rồi?"
          Nàng thưa: "Tuổi đã hai mươi"
          "Tiên sinh đối xử với ngươi thế nào?"
          "Bẩm phu nhân,rất thanh cao,
          "Thuơng yêu,tin tưởng,việc giao nô tì
          Mang ơn Thái Tử hằng ghi,
          Thâm tâm son sắt không gì đổi thay"
          "Tính từ dạo ấy tới nay,
          1060/Đêm xuân trăng gió có hay không nào?"
          "Tiên sinh là bậc anh hào
          Nô tì đâu dám trèo cao,ngại ngùng"
          Đan rằng người tốt vô cùng,
          Hèn gì Công Chúa thủy chung đợi chờ"
          Trong cung Di Cát ngẩn ngơ,
          Gọi nàng Quý Tử từng giờ vắng tanh.
          Tử về tìm cách nói quanh:
          "Đem cho Hạ Tự một bình hoa tươi
          Ai nào dám bỏ đi chơi,
          1070/Nô tì nhận lỗi,mong người thứ tha"
          "Hôm nay chuyện đó bỏ qua
          Từ nay báo trước,nếu ra bên ngoài
          Ngựa xe chuẩn bị sáng mai
          Cùng ta đi dạo một ngày vườn hoa"
          "Xe hư biết lấy đâu ra"
          "Qua nhờ tẩu tẩu mượn xe của người"
          "Nô tì nghe nói ngày mai
          Phu nhân xe ngựa dặm dài rong chơi"
          "Ngặt nghèo đến thế thời thôi,
          1080/Đêm nay thức suốt cho người sửa xe".
          Bây giờ nơi quán Kinh Kha
          Chiêu Quỳ thỏ thẻ thiết tha bên chàng:
          "Từ khi xa Thái Tử Đan
          Ngày ngày sửa áo nâng khăn cho người
          Lạnh lùng chi bấy chàng ơi!
          Đêm đêm tuổi phận một đời hoa xuân!
          Trăm năm ở chốn hồng trần
          Một đời người được mấy lần yêu đương?
          Hay chàng chê thiếp tầm thường
          1090/Đợi chờ lá ngọc cành vàng mới thương?"
          Chàng rằng: "Nàng quá khiêm nhường,
          Thân ta trôi nổi,bốn phương là nhà
          Coi ngươi như tiểu muội ta,
          Ngọt bùi chia sẻ như là người thân".
          #35
            THI NANG 01.04.2008 17:12:54 (permalink)
            0
            Kinh Kha cùng Thái Tử Đan
            Ban mai thức dậy hân hoan lên đàng
            Thành phong,quân sĩ sẵn sàng,
            Cung tên,cơm nước đeo mang bên người.
            Rừng xanh chim hót khắp nơi
            1100/Chào mừng đón ánh mặt trời vừa lên
            Nhạc rừng trỗi khúc không tên
            Bức tranh hoang dã vẽ nền cỏ cây
            Hoa rừng thơm ngát hương bay
            Thú rừng từng tốp,từng bầy đi ăn.
            Đâu ngờ bẫy chặn lưới giăng
            Bao vây,phong tỏa,người săn đến rồi
            Nai vàng ngơ ngác nhìn thôi!
            Thành Phong nhắm bắn trúng nơi yết hầu
            Cả đàn hoảng sợ nháo nhào
            1110/Thêm ba con nữa trúng đầu vì tên
            Thỏ đang trốn chạy bốn bên
            Con thời sa lưới,con tên xuyên mình.
            Ra đi từ lúc bình minh
            Vầng ô xế bóng,Tiên sinh chưa về
            Mãi vui chim thú sơn khê
            Cây cao xanh mát bốn bề bóng râm.
            Nơi nhà Công Chúa đến thăm
            Đợi chờ,chờ mãi,tri âm không về
            Bồi hồi,thổn thức,tái tê,
            1120/Buộc lòng nàng phải quay về cấm cung
            Đa mang một gánh tình chung
            Liền sang tẩu tẩu Đông cung hỏi người:
            "Đại ca của muội đâu rồi?"
            "Ta đây không rõ,tìm người có chi?
            Nhưng mà chàng cũng sắp về
            Ung dung có lợi,u mê ích gì!"
            "Người không biết đại ca đi
            Tại sao lại biết gần về thế kia?"
            Đường trần lắm nẻo phân chia
            1130/Tình ta ai nở chia lìa được không?
            Còn đang bối rối tơ lòng
            Thoáng trông Thái Tử,Thành Phong đến nhà
            Nhìn quanh không thấy Kinh Kha
            Hỏi ra mới biết huynh ta lừa mình
            Khiến cho Công Chúa thất tình:
            "Muội nơi Kinh quán thì huynh chưa về!".
            Thấy nàng nét ngọc ủ ê
            Yên Đan tìm kế vỗ về nhủ khuyên:
            "Tình riêng muội hãy cố quên,
            1140/Ở đây dự tiệc phận duyên lo gì"
            "Lời huynh lòng muội hằng ghi
            Tiên sinh vắng mặt còn gì là vui;
            Xin huynh cho muội cáo lui,
            Về nơi khuê các ngậm ngùi nhớ thương"
            Nhớ chàng ăn uống thất thường
            Đôi khi đứng lặng mắt vương lệ sầu
            Mặc cho Quý Tử nàng hầu
            Mấy lần mời thỉnh người đâu biết gì!
            Kinh Kha gắt gỏng Chiêu Quỳ
            1150/Ra cầu chàng đứng nghĩ suy một mình
            Lòng riêng nén chặt khối tình
            Ném hoa đào xuống rung rinh mặt hồ
            Không cần cơm rượu,gan khô,
            Để Chiêu Quỳ phải bơ vơ chữ tình.
            #36
              THI NANG 02.04.2008 20:37:20 (permalink)
              0
              Bỗng nghe thám tử báo tin:
              "Tần vừa lấy Triệu,nước mình ra sao?
              Dư phu nhân,tuổi đã cao,
              Vừa rời Du Thứ để vào nước Yên".
              Yên Đan đón tiếp người hiền,
              1160/Rước vào cung cấm cho yên thân già.
              Là nhà rèn kiếm tài ba
              Kiếm thần tôi luyện,ai qua được người.
              Nô tì dâng nước thỉnh mời,
              Hai người đàm đạo thế thời tang thương
              Đan rằng:"Vất vả dặm trường,
              Thân già lặn lội vượt đường đến đây.
              Từ nay ở tạm chốn này
              Cùng nhau tiêu diệt hết bầy sói thôi".
              Dư rằng: "Nay lão già rồi
              1170/Lẽ ra an dưỡng,nhưng đời chưa yên
              Can qua khói lửa triền miên
              Làm cho trăm họ đảo điên vì Tần
              Lão nguyền giúp sức ân nhân
              Trừ tên bạo chúa cho dân yên nhà"
              Chàng đem kế hoạch bàn qua
              Thiết tha thỉnh ý cao xa của người
              Người rằng: "Phương án còn vơi,
              Đầu thời chặt chẽ,cuối thời không an
              Đó là tài vóc vua Tần
              1180/Mình cao bảy thước tuyệt trần võ công
              Lộc Lư kiếm báo đeo hông,
              Cần người giỏi kiếm để phòng hiểm nguy
              Kinh Kha,Cái Nhiếp cùng đi,
              Cả hai hiệp sức,lo gì sa cơ!
              Ta nên ẩn nhẩn đợi chờ
              Đủ người chớp lấy thời cơ mới thành".
              Hôm nay trong chốn cung đình,
              Truyền bày yến tiệc đãi tình họ Dư
              Cùng nhau chung một kẻ thù
              1190/Quyết tâm luyện kiếm để trừ Tần vương.
              Đan rằng: "Rèn kiếm khó không?
              Xin người chỉ giáo,ta mong từng ngày".
              Dư rằng: "Kiếm tẩm độc này,
              Rèn thời không khó,khó tay người cầm
              Bỏ nghề nay đã lâu năm,
              Bây giờ rèn lại thâm tâm không đành
              Thầy ta truyền tấm lòng thành;
              Không dùng kiếm độc sát sanh trả thù
              Nhớ lời dạy của Tổ sư,
              1200/Lão về nghĩ lại nên như thế nào?"
              #37
                THI NANG 05.04.2008 11:16:01 (permalink)
                0
                Còn đang suy tính trước sau;
                Hay đâu Công Chúa đã vào đến nơi
                Phu nhân chào khách mời ngồi
                Tặng nàng cây kiếm của người rèn ra
                Nàng đem miếng ngọc trừ tà
                Lòng thành tặng lại,chút quà nhỏ thôi.
                Lão rằng: "Hoa đẹp tinh khôi,
                Trong vườn thượng uyển,người đời đấm say
                Còn là một bậc kì tài
                1210/Đàn hay,múa giỏi đời ai dám bì".
                Nàng rằng: "Cuộc sống đôi khi,
                Ta còn muốn hận chính ta cơ mà!
                Sá gì là một đóa hoa
                Trong vườn thượng uyển lòng ta không màng".
                Sao không tiếc ngọc thương vàng?
                Phải chăng không được yêu chàng mình yêu?
                Lão nay xin có đôi điều:
                "Việc này chấm dứt có nhiều lợi hơn
                Thông minh,xinh đẹp,tài đàn
                1220/Nên tìm cuộc sống an nhàn tấm thân
                Tiên sinh nhuốm bụi phong trần
                Tương lai chưa biết số phần về đâu!"
                "Ta không muốn thế từ đầu,
                Nhưng sau ta lại đậm màu yêu thương
                Đêm ngày sóng nước sông Tương
                Trong đầu phảng phất con đường vườn hoa
                Mặc dầu tẩu tẩu,đại ca
                Lo cho tình cảm của ta với chàng
                Hai người cản bước ngăn đàng
                1230/Sợ làm nhục chí anh hùng mà thôi!"
                "Lão đây đã hiểu ra rồi!
                Thế là Công Chúa tin người ấy chăng?
                Hoàn thành đại sự hay không?
                Trời Tây hổ báo sài lang một bầy".
                "Nay còn lại đất nước này,
                Không trừ được sói biết ngày nào yên
                Hy sinh chút phận thuyền quyên
                Giúp người hào kiệt ra tiền tuyến xa
                Làm cho ít nước lợi nhà
                1240/Một là tráng sĩ,hai là vĩ nhân".
                 
                #38
                  THI NANG 06.04.2008 20:55:06 (permalink)
                  0
                  Suy đi nghĩ lại bao lần
                  Phu nhân quyết chí góp phần cùng Kha:
                  "Châu Dương,đệ tử mau qua
                  Tâu cùng Thái Tử bảo ta bằng lòng.
                  Mời người bớt chút việc công
                  Rước người khởi giá đến trông ta làm".
                  Phu nhân khấn vái lâm râm:
                  "Vâng lời thầy dạy bao năm giải nghề
                  Nay xin phá lệ lời thề,
                  1250/Đốt lò luyện kiếm đưa về Tây phương"
                  Quay sang dặn bảo Châu Dương:
                  "Việc rèn kiếm độc tai ương ngút trời
                  Lần này chấm dứt con ơi!
                  Không nên truyền lại cho đời mai sau.
                  Không vì lợi lộc,làm giàu,
                  Quên lời thầy dặn,trời cao diệt trừ"
                  Châu Dương thề trước Tổ sư:
                  Ghi lòng tạc dạ nghìn thu không mờ.
                  Thầy trò luyện kiếm trong lò,
                  1260/Đã mười ngày chẵn bụi tro đầy người
                  Mười thanh kiếm sắc ra đời,
                  Lão đều loại bỏ ,cho mời Kinh Kha:
                  "Kiếm người năm trước cho ta
                  Bây giờ luyện lại làm ra kiếm thần".
                  Kha rằng: "Thân chẳng tiếc thân,
                  Tiếc gì thanh kiếm,phu nhân cứ rèn".
                  #39
                    THI NANG 10.04.2008 20:38:58 (permalink)
                    0
                    Người bèn làm lại một phen
                    Chưa xong thì thấy gót sen vào nhà:
                    "Tạ ơn Công Chúa thăm ta,
                    1270/Lão đang bận việc không ra tiếp người".
                    Dương dâng trà nước mời ngồi
                    Nhưng nàng không uống tìm lời bảo Dương:
                    "Ngươi ra phía trước ven đường
                    Bẻ cho ta một cành dương chọc trời"
                    Khi chàng cất bước đi rồi,
                    Ai ngờ Công Chúa vào nơi đang làm.
                    Phu nhân pha chế độc âm
                    Pha xong bỏ kiếm dò thăm thế nào?
                    Không ngờ khói độc bốc cao,
                    1280/Mịt mù lan tỏa thấm vào phu nhân
                    Vừa khi Công Chúa đến gần,
                    Cả hai nhiểm độc,khuỵu dần ngã lăn
                    Châu Dương với Thái Tử Đan
                    Chạy vào nhìn thấy,bàng hoàng hỡi ơi!
                    Hai người bị trúng độc rồi
                    Thái y chẩn mạch cho người bằng dây
                    Đan rằng: "Khẩn cấp thế này,
                    Vào phòng bắt mạch có hay không nào!"
                    Người rằng: 'Công Chúa không sao,
                    1290/Độc âm tính đó nếu vào nữ nhi
                    Làm cho ngất xỉu li bì
                    Vài hôm tỉnh lại không gì phải lo".
                    Nói xong lấy bút kê toa
                    Thuốc trừ giải độc để cho nàng dùng.
                    Kinh Kha vội vã vào cung,
                    Phu nhân hồi phục vui mừng gặp Kha:
                    "Lão ngồi nhớ lại hôm qua,
                    Tiên sinh vào đó thành ma mất rồi
                    Là do đơn thuốc đấy thôi
                    1300/Vì chưa hoàn chỉnh,vậy thời thiếu chi?"
                    Kha rằng: "Cho rước thái y
                    Để điều phối thuốc lo gì không xong".
                    Chàng liền tiến đến khuê phòng
                    Đứng ngoài than thở,chờ mong tin nàng.
                    Ở đây có Thái Tử Đan
                    Cùng nàng Quý Tử lo toan mọi bề.
                    Tiên sinh buồn bã quay về,
                    Hai ngày Công Chúa hôn mê trên giường
                    Kinh Kha tê tái can trường
                    1310/Ngồi thừ như bụt,vấn vương khối tình.
                    Chiêu Quỳ hối hả báo tin
                    Cho hay Công Chúa hồi sinh hẳn rồi
                    Chàng mừng nhẹ nhõm cả người
                    Lệnh truyền xe ngựa dạo chơi suốt ngày.
                    Thái y phân thuốc độc này:
                    "Dùng thêm mật sói chừng vài chục thôi,
                    Đực mười,cái cũng tròn mười
                    Pha nọc rắn độc vào thời mới an"
                    Phu nhân bàn với Yên Đan
                    1320/Cho Thành Phong bắn sài lang mang về
                    Hai mươi đực cái gớm ghê!
                    Người đem nộp đủ không hề thiếu chi.
                    Kinh Kha ngồi hỏi Chiêu Quỳ:
                    "Thành Phong là tướng có gì khả nghi?"
                    Quỳ rằng: " Phận thiếp nữ nhi,
                    Quốc gia đại sự biết chi mà bàn!"
                    "Sợ người nội gián của Tần,
                    Phái ngươi đến đó cho gần tướng quân
                    Hằng ngày hầu hạ ân cần
                    1330/Có gì nghi vấn nàng lần báo ta.
                    Yên Đan cất tặng tòa nhà,
                    Cho Thành Phong đó cũng là ngươi đây".
                    Từ khi trúng độc đến nay,
                    Bấm tay tính thử đã hai mươi ngày
                    Nên Công Chúa muốn ra ngoài,
                    Nhưng mà Quý Tử thở dài can ngăn:
                    "Người cần tỉnh dưỡng tâm thần,
                    Ra ngoài sương gió hại thân ích gí"
                    "Lần này mắc bệnh chết đi,
                    1340/May thay sống lại còn gì quý hơn.
                    Con người trong cõi càn khôn
                    Thịnh suy,thành bại,mất còn sá chi!"
                    Nàng hầu cho biết Chiêu Quỳ:
                    "Tiên sinh vừa phái nàng đi khỏi phòng
                    Đưa sang cho phủ Thành Phong
                    Để mà hầu hạ tướng công mới rồi"
                    Nghe tâu,Công Chúa bồi hồi
                    Truyền đòi xe ngựa để người thăm Kha.
                    "Chiêu Quỳ vừa mới đi ra,
                    1350/Mình vào Kinh quán,người ta chê cười.
                    Nô tì rất sợ miệng đời,
                    Mong người nghĩ lại,tránh lời thị phi!"
                    "Đem ta so sánh Chiêu Quỳ
                    Ta đây không sợ,mau đi thăm chàng".
                    #40
                      THI NANG 13.04.2008 11:55:04 (permalink)
                      0
                      Đông qua,xuân tận,hè tàn
                      Ven đường lác đác lá vàng rụng rơi
                      Cỏ xanh mơn mởn chân đồi
                      Đua nhau cúc nở,lưng trời nhạn bay
                      Gió lay uyển chuyển cành mai
                      1360/Thướt tha hàng liễu đứng hai bên đường
                      Cành đào con nhện tơ vương
                      Vườn hoa tươi thắm tỏa hương ngạt ngào
                      Cùng nhau sánh bước tiêu dao
                      Giai nhân,tài tử gặp nhau chốn này
                      Sang cung thủy tạ mới hay,
                      Lâu ngày không đến đã thay đổi nhiều
                      Hây hây,duyên dáng,yêu kiều
                      Gót sen yểu điệu mỹ miều biết bao!
                      Nàng rằng: "Không hiểu tại sao?
                      1370/Chiêu Quỳ được phái đến hầu Thành Phong"
                      Chàng rằng: "Việc đó chuyện công,
                      Chuyện riêng ai để má hồng phôi pha"
                      "Tại sao ngươi lại dấu ta?"
                      "Người là Công Chúa,thần là bề tôi"
                      "Vậy ngươi có biết lâu rồi,
                      Ta không được đến rong chơi nơi này?"
                      "Người không dạo bước tới đây,
                      Vì rằng Thái Tử khuyên rầy phải không?"
                      "Đúng là như thế tướng công,
                      1380/Kinh khanh có trách tấm lòng huynh ta?"
                      "Thần đây nước mất,không nhà
                      Làm thân kiếm khách bôn ba xứ người
                      Thọ ơn Thái Tử suốt đời,
                      Hy sinh tính mạng không lời oán than,
                      Đừng vì việc đó cưu mang,
                      Khiến cho đại sự dở dang khó thành".
                      Nghe qua lời nói Tiên sinh
                      Mủi lòng Công Chúa thương tình lệ rơi.
                      Anh hùng đến thế thì thôi
                      1390/Hồng nhan còn tiếc chi đời hồng nhan.
                      Tình đầu lắm nỗi gian nan
                      Giọt sầu lã chã tuôn tràn bờ mi
                      Kinh Kha thấy vậy chạy đi,
                      Gọi nàng Quý Tử biết gì hay không?
                      Nàng hầu bối rối trong lòng
                      Hỏi thăm duyên cớ người không trả lời.
                      Tiên sinh ngẫm nghĩ vừa rồi:
                      "Hạ thần không biết có lời gì sai?
                      Làm cho Công Chúa bi ai,
                      1400/Mong người thứ lỗi đó ngoài ý ta".
                      Nàng rằng: "Từ lúc gặp Kha
                      Trời kia đã định phận ta sẵn rồi
                      Thiếp tuy Công Chúa chàng ơi!
                      Thường tình nhi nữ như người thế gian
                      Từ nay thiếp muốn xin chàng
                      Đừng coi phận thiếp là hàng con vua"
                      Bây giờ trời đã sắp trưa,
                      Ngựa xe sẵn đợi để đưa nàng về.
                      #41
                        THI NANG 15.04.2008 16:51:15 (permalink)
                        0
                        Sang nhà rèn kiếm tỉ tê
                        1410/Lão rằng: "Công Chúa có gì thấy vui?"
                        Nàng rằng: "Thương nhớ khôn nguôi,
                        Hôm nay phát hiện là người mến ta"
                        Lão rằng: "Người đẹp như hoa,
                        Nghĩa tình cao thượng,ai mà không yêu
                        Tiên sinh không nói những điều
                        Mà người mong đợi bao nhiêu ngày à?".
                        "Không đâu chàng rất nể ta,
                        Yêu người,người lại tỏ ra hửng hờ."
                        "Vì trong tình huống thờ ơ,
                        1420/Nếu không,ta đã có thơ chúc mừng
                        Nên chăng người cứ ung dung
                        Làm theo cảm nghĩ thủy chung của mình
                        Sinh ra trên cõi hành tinh
                        Mỗi người lựa chọn cho mình khác nhau
                        Tóc xanh đến kẻ bạc đầu
                        Rơi vào cảnh ngộ riêng nhau là thường
                        Coi ta như một tấm gương
                        Đã già từng trải gió sương,việc đời.
                        Bao năm kiếp sống con người
                        1430/Có người trăm tuổi nhưng rồi tiêu ma.
                        Có người sống ngắn thế mà,
                        Làm nên một việc xem ra phi thường
                        Đời người như vậy đáng thương,
                        Khiến người ta phải khói hương tôn thờ.
                        Tình yêu còn lúc ban sơ,
                        Mong người toại nguyện ước mơ của mình."
                        "Lời vàng trong cõi nhân sinh,
                        Ta xin đa tạ chân tình phu nhân"
                        Lớn lên giữa chốn hồng trần,
                        1440/Tình duyên trắc trở,mẫu thân không còn
                        Màn đêm phủ kín lầu son
                        Rầu rầu lá ngọc,héo hon cành vàng.
                        Dò thăm Quý Tử về chàng:
                        "Kinh Kha vốn có đường hoàng hay không?"
                        "Tiên sinh là đấng anh hùng",
                        "Vậy ta bày tỏ nỗi lòng với ngươi,
                        Nay ta quyết định chọn người,
                        Trăm năm ăn kiếp ở đời với ta."
                        "Cúi xin Công Chúa bàn qua
                        1450/Với Ngài Thái Tử cùng là phu nhân
                        Tiên sinh lại đến nước Tần
                        Diệt trừ bạo chúa,góp phần nước Yên
                        Nếu là như vậy không nên,
                        Sau này rẽ thúy chia uyên não nùng"
                        "Chuyện này ta biết phụ vương,
                        Đại ca,tẩu tẩu sẽ không bằng lòng
                        Chỉ còn ta với tướng công,
                        Thề non hẹn biển chung lòng mà thôi!".
                        #42
                          THI NANG 19.04.2008 21:04:24 (permalink)
                          0
                          Ban mai nàng thức dậy rồi
                          1460/Bồn chồn trong dạ,đứng ngồi chẳng an
                          Nửa thời muốn đến thăm chàng,
                          Nửa đi thủy tạ để trang trí phòng.
                          Lão dư chuẩn bị thuốc xong,
                          Hẹn dâng kiếm độc nội trong ba ngày
                          Lão cùng đệ tử trổ tài,
                          Rèn thanh trủy thủ vừa tay người cầm.
                          Thuốc này là thuốc độc âm,
                          Không ai được đến vào thăm chốn này
                          Lão không tiếp bất kỳ ai,
                          1470/Vào nơi nguy hiểm rủi may khó lường.
                          Nghe lời lão dặn thêm thương,
                          Khiến cho Công Chúa mắt vương lệ tràn.
                          Lão xin thưởng thức tiếng đàn
                          Để tăng năng lực xua tan nhọc nhằn.
                          Hoàn thành công việc khó khăn
                          Giúp cho Thái Tử trừ Tần ác ôn
                          Trút đi bao khối căm hờn:
                          Nhà tan,cửa nát,mồ chôn đầy người.
                          Nhận lời Công Chúa xin mời
                          1480/Ngày mai thủy tạ là nơi khải đàn
                          Cát về chuẩn bị sẵn sàng
                          Nàng sai Quý Tử trang hoàng cho xong.
                          Nghe đàn thanh thản cõi lòng
                          Phu nhân trở lại ra công luyện rèn.
                          Mặc dù trời đã tối đen
                          Khuê phòng trống vắng,gót sen chưa về
                          Nàng ngồi sốt ruột ủ ê,
                          Đợi chờ tráng sĩ trở về nơi đây.
                          Tiên sinh bận rộn suốt ngày
                          1490/Thao trường cọp múa,rồng bay oai hùng
                          Một lòng son sắt thủy chung
                          Nàng chờ,chờ mãi anh hùng Kinh Kha
                          Việc xong,chàng trở lại nhà,
                          Chỉnh tề y phục nàng ra đón người
                          Việc nhà Di Cát xin mời
                          Người đi xem lại mười nơi đẹp mười
                          Tiên sinh chỉ đứng lặng người
                          Đến bên nàng hỏi: "Vậy thời có chi?
                          Ta làm sai trái chuyện gì?
                          1500/Xin người cho biết một khi xem nào!"
                          "Ông trời phụ bạc làm sao!
                          Khiến người hoàn hảo,ai đâu sánh bằng"
                          "Người đừng nói thế được chăng?
                          Ta là Công Chúa khó khăn lắm à?
                          Kinh khanh nhìn thẳng vào ta
                          Trông ra ta cũng chỉ là nữ nhi
                          Vậy thời ngươi hãy nói đi,
                          Vui thì chia sẻ,buồn thì nói ra."
                          "Hạ thần còn nhớ cảnh nhà
                          1510/Khi đi vách cũ cùng là ao dơ
                          Sen thời khô héo trong hồ
                          Nhờ tay Công Chúa bây giờ nguy nga
                          Mai đây tại hạ đi xa
                          Nơi đây chắc sẽ hóa ra điêu tàn!"
                          #43
                            THI NANG 21.04.2008 21:18:11 (permalink)
                            0
                            Nàng rằng: "Ta muốn yêu chàng"
                            Chàng rằng: "Không được,vội vàng khổ thân!
                            Tương lai tại hạ đi Tần,
                            Chia uyên rẽ thúy vạn lần khổ đau".
                            Rằng: "Đây là mối tình đầu,
                            1520/Nếu mà dang dở u sầu chàng ơi!
                            Trăm năm một kiếp người đời,
                            Thiếp nguyền ở vậy cho rồi ngày xuân"
                            "Mong người tha thứ hạ thần
                            Thần đâu dám nghĩ ái ân cùng người
                            Kính mong Công Chúa suốt đời
                            An khang,hạnh phúc đẹp đôi vững bền".
                            Nàng rằng: "Ta quyết không quên,
                            Tình này dẫu xuống cửu tuyền không phai
                            Trước đây ta chẳng yêu ai,
                            1530/Bây giờ ngậm đắng nuốt cay thế này!".
                            Nói xong Công Chúa khóc ngay
                            Lệ rơi giọt ngắn giọt dài thảm thương
                            Kinh Kha tiến đến bên giường,
                            Mong nàng đừng khóc buồn vương cả người
                            Tiên sinh muốn thấy nàng cười
                            Trên giường in bóng hai người hôn nhau:
                            "Ru nàng khúc hát tình sầu
                            Lòng ta nàng hãy tựa đầu vào đây.
                            Ngàn sau nhớ mãi đêm này
                            1540/Tình ta như áng mây bay lưng trời
                            Yêu nàng suốt cả cuộc đời
                            Non mòn,biển cạn,không dời đổi thay
                            Bên nhau thức suốt đêm dài
                            Thỏa lòng mơ ước bao ngày nhớ mong
                            Nụ hôn nồng ấm má hồng
                            Yêu nhau ta hẹn một lòng thủy chung
                            Bây giờ loan phụng tương phùng
                            Ngày sau xa cách ta đừng quên nhau
                            Con đường ta chọn từ lâu
                            1550/Hiểm nguy không sợ,gian lao chẳng sờn
                            Xa nhau nhớ mãi nụ hôn
                            Khối tình chôn kín tâm hồn đôi ta."
                            Sáng ra Di Cát cùng Kha
                            Muốn nhờ Quý Tử tâu qua việc nàng
                            Cho anh là Thái Tử Đan
                            Để bàn về chuyện hôn nhân hai người
                            Nhưng mà Quý Tử tỏ lời:
                            "Nói ra khó xử cho người mà thôi".
                            #44
                              THI NANG 23.04.2008 10:36:08 (permalink)
                              0
                              Trong cung năm vị cùng ngồi
                              1560/Nghe nàng Công Chúa dạo chơi tiếng đàn
                              Khi thì buồn bã oán than
                              Lúc thời mây hợp bèo tan não nùng.
                              Lão Dư cảm phục vô cùng
                              Thương tình bi tráng hai dòng lệ rơi.
                              Bỗng tin Hạ Tự đến nơi,
                              Tâu rằng: "Công Chúa vừa rồi có mang,
                              Chuyện này tai tiếng đồn vang
                              Làm sao cho khỏi truyền lan ra ngoài"
                              Nghe tin sét đánh ngang tai,
                              1570/Phu nhân ngất xỉu nào hay biết gì!
                              Tỉnh ra người lệnh truyền đi:
                              "Đừng cho Thái Tử biết thì mới xong,
                              Nô tì đang ở trong cung
                              Cấm bàn đến chuyện của Công Chúa mình".
                              Tự rằng: "Việc đó chưa minh
                              Phải điều tra lại sự tình mới hay
                              Bây giờ dấu được hôm nay,
                              Ai sao dấu được ngày mai đâu nào!
                              Chi bằng cho gọi nàng hầu
                              1580/Bảo nàng Quý Tử trình tâu rõ ràng."
                              Tin này bay đến Yên Đan
                              Người truyền cho bắt Xá Nhân tường trình:
                              "Tại sao cấp lệnh thông hành
                              Để cho Công Chúa ra thành rong chơi?"
                              Phu nhân buồn bã nhỏ lời:
                              "Chàng vì chuyện đó giam đời ca ca
                              Dù sao người cũng huynh mà
                              Mong chàng thông cảm bỏ qua một lần.
                              Thiếp đang lo sợ chẳng an
                              1590/Nếu không kiên nhẫn lỡ làng cả hai
                              Tình huynh muội sẽ lung lay
                              Quốc gia đại sự biết ngày nào xong."
                              Phu nhân bối rối trong lòng
                              Nhìn ra thì thấy nàng Công Chúa vào
                              Yêu kiều tha thướt biết bao!
                              Khác chi những đóa hoa đào đầu xuân.
                              Hai người bái kiến Yên Đan
                              Phu nhân ra lệnh cho nàng hầu lui
                              Nhưng mà Công Chúa bảo thôi
                              1600/Vì nàng không sợ miệng đời gièm pha
                              Xem ra cũng chỉ một nhà
                              Có gì đâu để người ta chê cười
                              Phu nhân lo lắng rã rời:
                              "Đừng vì tin đó muội thời giận huynh
                              Người là Thái Tử của mình
                              Dù sao đi nữa cũng tình thịt xương"
                              "Muội đâu quên được ngũ thường
                              Cũng không dám vượt tam cương nếp nhà
                              Sao người lại để người ta,
                              1610/Ra tay ức hiếp ca ca của mình".
                              Nói xong Công Chúa được tin;
                              Yên Đan cho thả Xá Nhân ra rồi.
                              Nàng mừng phơi phới nhỏ lời:
                              "Muội nay có chuyện hai người tin không?
                              Muội xin bày tỏ nỗi lòng,
                              Từ lâu muội biết huynh không tán thành
                              Sợ làm nhục chí Tiên sinh
                              Nhưng mà muội hiểu Kinh khanh anh hùng
                              Là người quân tử thủy chung
                              1620/Hứa sao làm vậy,không lòng đổi thay
                              Trượng phu xứng bậc đời nay
                              Không làm mờ ám,không sai điều gì!
                              Muội tuy là phận nữ nhi
                              Nhưng mà "ngọc diệp kim chi" giữ gìn
                              Nếu huynh cảm thấy chưa tin
                              Để cho muội thử tiết trinh thế nào?
                              Một lòng trong trắng thanh cao
                              Thế mà miệng thế xì xào thị phi
                              Mọi người nhìn muội hoài nghi
                              1630/Muội còn muốn sống làm gì hở huynh"
                              Yên Đan thấu hiểu sự tình:
                              "Nay huynh tin tưởng tiết trinh muội rồi."
                              Nàng rằng: "Chỉ có một người,
                              Kinh Kha thật sự hiểu lời muội thôi
                              Chàng là tri kỷ trên đời,
                              Dù cho phải chết,không lời oán than
                              Muội mong mang lại cho chàng,
                              Niềm vui trước phút lên đàng xa nhau.
                              Những ngày còn lại không lâu,
                              1640/Thay huynh để muội lo hầu Tiên sinh
                              Thay cho dân cả nước mình
                              Báo đền công đức hy sinh cho chàng"
                              Lời vàng thức tỉnh Yên Đan,
                              Người lo tính việc hôn nhân cho nàng.
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 31 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 453 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9