Chiều thứ bảy
Ngày mai nhé !
Thoảng sương về ướt lá đêm khuya
Ngày mai nhé! Nắng vàng hoa nở
Em dịu dàng, dáng em nho nhỏ
Một mình đi giữa phố và đêm
Một mình anh giữa nắng và em
Ngập tràn trời vẫn còn thấy nhớ
Em là cô học trò rất dở
Anh là người xúi dại không tồi
Đừng theo anh, đừng trốn học đi chơi!
Mặc kệ anh tiếc buổi đẹp trời
Mặc khói thuốc bay sầu suốt tối
Mặc anh buồn quán vắng đơn côi!
Cho anh nhớ mắt huyền xao xuyến
Và anh thương đôi môi tím ngọt ngào
Em dẫu buồn vì anh không đến hẹn
Xin đừng hờn lẫn lộn trăng sao!
Ngày mai nhé! Anh về phố nhỏ
Gặp người em gái nhỏ thân thương
Em có đợi? Hay là em không đón?
Mặc cho anh ôm tim nát ngoài đường
Ngày mai nhé! Em cười xinh trong gió
Hoa bụi hôn đầy mái tóc em
Mắt anh in hình em trong đó
Mắt em in hình anh long lanh… [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/46664/D26008EF97454651B369EFE31DB4224B.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2008 19:30:41 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Ui da! Sao lại ở đây thế? Chào người anh hùng Sơn Đông nhé. Cập Thời Vũ Tống Giang đây mà. Thấy cái tựa đề hay quá nên xin dán bài thơ con cóc ở đây nhé, mạn phép mạn phép.
NGÀY MAI Ngày mai nhé? Sao lại là ngày mai Không phải hôm nay hay ngày nào khác Ta yêu em một tình yêu chất phác Một nỗi dại khờ gạt tất cả suy tư Ta yêu em một tình yêu hình như Có tất cả chỉ trừ điều giả dối Ta yêu em một đời và "bất hối" Những nỗi niềm sao chực cứ trào dâng Ta yêu em yêu một thoáng xa gần Yêu ngây ngất chân thành như kim thạch Đá vàng lời trong sạch một tình yêu Yêu sao lắm? Và yêu thật là nhiều Yêu tất cả những diễm kiều mơ mộng Ta yêu em và một đời trông ngóng Một ngày nào em bỗng nói với tôi Ngày mai đi! Ngày mai sẽ yêu thôi? Sao lại ngày mai? tôi thật tình không hiểu?
Chờ nhé!
Cành vàng, lá ngọc biết hay không?
Tìm mãi hình em giữa phố đông
Anh đi dẫu chỉ lòng anh gọi
Gửi lại mùa xuân một nụ hồng
Chờ nhé! đừng xanh đôi mắt mơ
Vì anh thương nhớ dáng ngây thơ
Vì em buông lửng lưng chừng tóc
Mỗi buổi chiều anh lạc đến nhà…
…Từng bậc cầu thang anh dẫm lên
Là từng âu yếm của riêng em
Tình nào háo hức quên không đếm
Anh để dành nguyên giữa trái tim!
Từng bậc cầu thang anh bước xuống ...
Từng bậc như buồn của riêng anh
Chân anh đếm mỏi từng thang một
Từng bậc xa em bước chẳng đành
Anh để tình suông những buổi chiều
Nắng vàng còn đó đợi người yêu
Đường dài nằm đó, còn thao thức
Chờ nhé! em ơi, hẹn rất nhiều! Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2008 00:36:40 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Nắng đôi
Nắng vàng trong công viên có lúc bỗng hồng
Nắng óng ánh xanh cườm cỏ lá
Lúc xấu hổ ửng bừng Nắng má
Nắng mầm non xoay chong chóng Nắng tròn
Nắng đồ bập bênh cùng nắng xon
Nắng đỏ trượt cầu vồng Nắng tím
Còn đây đó nắng huyền tóc bím
Phơi gió chiều, nắng ướt Nắng mưa...
Nắng từng gang đo tuổi trong trưa
Vệt vết nhăn mịt mờ Nắng khói
Nắng buổi tối Răng cười trắng chói
Sớm mai về mi mắt Nắng rơi
Không nhà, không chỗ trọ Nắng côi
Im lặng giữa đất trời Nắng đứng
Da diết nhớ nắng đầu đời Nắng hửng
Nắng người yêu nhập nắng Nắng đôi! Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 14:04:00 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Tự do
Nhiều khi khó
Nhiều khi có
Nhiều khi chờ đến tội
Cuộc đời trôi
Mờ nhanh nhiều mắt mới
Chân trời xa Sơn ca!
Giọng cười gằn Gần !
Đêm mơ man...
Lụt mưa làm ướt cả
Lúa bỏ hàng
Theo cỏ củ đua hoang
Đoàng!
Rụng dưới cờ lá thắm kêu vang
Dù nghênh ngang vẫn trong vòng đất mẹ
Tự do tròn Quen lê sống quanh cha
Đoàng! Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 14:11:50 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Hoa xưa
Ngoài vườn nở một bông hoa
Cùng quê với gió, cùng nhà với xuân
Một chiều muốn hái bao lần
Nhưng thương hoa quá mà dần mất hoa
Ngày xưa mơ giấc mơ xa
Ngày xưa hoa ước là hoa trong phòng
Thế rồi xưa phải lấy chồng
Trong tim xưa, sợi tơ hồng có rung?
Chiều xuân buồn đến lạ lùng
Rót ra chén rượu, nhớ từng hoa xưa … Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 14:14:22 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Trích đoạn: Hô Bảo Nghĩa
Chờ nhé !
Cành vàng lá ngọc biết hay không ?
Tìm mãi hình em giữa phố đông .
Anh đi dẫu chỉ lòng anh gọi .
Gửi lại mùa xuân một nụ hồng .
Chờ nhé , đừng xanh đôi mắt mơ !
Vì anh thương nhớ dáng ngây thơ .
Vì em buông lửng lưng chừng tóc ,
Mỗi buổi chiều anh lạc đến nhà…
…Từng bậc cầu thang anh dẫm lên ,
Là từng âu yếm của riêng em .
Tình nào háo hức quên không đếm.
Anh để dành nguyên giữa trái tim !
Từng bậc cầu thang anh bước xuống ...
Từng bậc như buồn của riêng anh .
Chân anh đếm mỏi từng thang một .
Từng bậc xa em bước chẳng đành .
Anh để tình suông những buổi chiều.
Nắng vàng còn đó đợi người yêu.
Đường dài nằm đó còn thao thức.
Chờ nhé ,em ơi ,hẹn rất nhiều !
EM CHỜ ! Em chỉ là lòai rong biển tím Em vẩn đứng đây,vẩn đợi Anh ? Anh hứa nhưng mà đâu thấy đến Em chờ ,như biển vẩn đợi Anh Em chờ,đôi mắt nhìn xa xăm Dáng Anh hờ hững quên lối về Vì em chỉ là lòai rong dại Sao sánh bằng lòai hồng kiêu sa Bờ cát này ngày xưa Anh dẫm Vòng tay Anh che gió biển đùa Nụ hôn vội như sợ trông thấy Em hờ hĩnh nũng nịu dỗi hờn Bờ cát vắng đôi mình chung bước Giờ nơi đây mình Em đơn lẽ Chân mõi mòn đếm nhịp bước đi Xa rồi,đâu còn ngày xưa ấy Anh vội chạy ánh đèn rực rỡ Bỏ nơi đây chỉ ánh trăng buồn Biển đó,Em đây cùng chờ đợi Anh hứa ! Anh nào có quay về …! Chân Trời Tím . Đọc bài thơ thích quá ,xin được mạo muội nhé...
Trôi theo dòng đời
Bước chân em ngập ngừng trước ngõ
Dòng đời trôi trên phố chiều nay
Khi hai bàn tay chắp vào trước ngực
Thời gian như ngừng, nhưng dòng đời thực ra vẫn trôi
Cho nên lời anh vừa cầu xin đó
Tưởng đã nghiệm rồi, nhưng thực ra cũng trôi
Dáng em đi lung linh xinh tươi
Môi anh vừa ấm lời
Đã hẫng giữa làn hơi
Dòng đời trôi
Anh và em lý do gì đứng sững?
Nốt nhạc nào tưng hửng
Trong hai trái tim yêu
Hỡi em yêu!
Đành làm lại từ đầu
Anh sẽ lên tàu ở một ga nào thuận tiện
Đuổi theo dòng đời
Hỡi em,
Đừng đưa tiễn! Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 14:19:13 bởi Hô Bảo Nghĩa >
EM KHÔNG TIỄN !
Anh đi,em không tiễn Bởi dòng đời trôi… Anh muốn ngược xuôi Lý do gì ,anh ,em đứng sững Giải thích thế nào ,hai ta không lổi Có lẽ tại cuộc đời nông nổi Không chứa nổi em ,anh ở điểm chung Mà xô đẩy hai ta cách biệt Bánh thời gian sẽ làm xoa dịu , Bởi sân ga Anh chọn không còn chổ cho em Anh đi nhé ,tàu bắt đầu chuyển bánh Dòng đời vẩn trôi ,em vẩn bước đi Mắt dõi theo,nhưng lòng không đưa tiển Anh đi rồi ,mình em với đơn côi…
Chân Trời Tím.
Thiên đường Người
Là hoa, em là thiên đường mơ
Là mây, em là bầu trời thơ
Là trăng, em là đêm trăng bạc
Là người, một đời anh bơ vơ
Vì anh mơ màng bông hoa ấy
Mây trên trời lang thang về đâu?
Trăng không lên, đêm buồn thêm vắng
Anh cô đơn và vẫn âu sầu
Em mong gì khi mùa xuân tới?
Dâng theo chiều, chiều theo lá mới
Bay long lanh hoàng hôn kiêu xanh
Anh đi tìm nơi ấy mong manh…
Nơi hoa thơm, cỏ lạ sắc tươi
Có gió mây trăng sao lộng trời
Có chim muông Có bao là cá
Có mỗi mình anh có Có mỗi mình anh có
Có mỗi mình em Mỗi một người! Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 14:27:27 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Ngày khô
Ngày khô trong nắng héo
Đông tàn, sắp sửa xuân
Em ướm bàn tay khéo
Căng nhẹ lại thời gian
Da bong màu trắng bạc
Chạm nắng bụi đường trần
Tóc bồng buồn gió lạc
Nép dài bên này xuân...
Chút hồng em cố giữ
Xanh xao dù một lần
Thu vén nhiều ý tứ
Hanh hao vừa khít chân
Giá mà thương hết nhẵn
Tiếc làm gì nữa tân
Ôi những dòng tin nhắn!
Đâu đủ đền đáp xuân
Một ngày khô gió cũ
Một ngày khô luôn đêm
Giọng cười trên trang chủ
Mơ em thành lọ lem... Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 14:32:30 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Xuân mới
Nỗi niềm xuân mới phả êm đềm
Thắp một nhà hương thức cả đêm
Ở đâu không khí gia đình hỡi!
Tiếng già, tiếng trẻ, tiếng anh em…
Xuân mới phố xưa thật dịu dàng,
Một mình đi chật con đường ngang,
Như là em đang dâng trong kẻ
Ngồi giữa chiều xuân uống rượu vàng
Xuân mới ai nhường chỗ cho ai?
Ai còn lơ lửng bụi đường dài?
Con sông nào vẫn,...Như làn tóc Cứ chảy suốt đời xuống chỗ vai Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 14:36:06 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Mưa Xuân
Chiều nay êm đềm mưa
Thấm lạnh vào trong nhớ
Dáng nào xinh hoa nở
Mắt nào mềm nắng trưa
Mưa xuân rơi lưa thưa
Bồng bềnh hương xuân phả
Người ta nhiều duyên quá
Xa rồi còn mang theo...
Mưa xuân treo như bụi
Con đường xưa, ngày xưa
Người về đây ta hỏi
Hết giận rồi hay chưa?
Mà thôi chờ tạnh mưa
Đường về không trơn nữa
Như ngày xưa ta ngã
Giữa niềm vui say sưa
Mấy hạt mưa đường dài?
Đưa xuân về sân ướt
Ôi tóc xuân thật mượt!
Mướt bàn tay dang ngang
Rượu ơi! Ra đây đón!
Xuân về thật đây này!
Mặc cho người ta trốn
Trời đầy mưa hôm nay
Rượu xuân và mưa xuân
Đầm đìa không vơi nhớ
Chiều nay hoa trên phố
Bao nhiêu tiền một bông? Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 14:41:06 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Nụ
Nắng thế còn thiêu thiếu
Mưa mãi chưa thành hoa
Ngày ngày kết tinh diệu
Để để dành suốt a?
Thôi không cùng xanh nữa!
Ương trên cành hường hường
Gió mùa xuân thôi thổi
Hở bàng hoàng ra hương Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 14:43:28 bởi Hô Bảo Nghĩa >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/40316/139BA25C84144A10BDD9D70C7D6A600D.JPG[/image] CŨNG THẾ THÔI...!
Em nhớ thật nhiều cũng thế thôi
Lá vàng trên cây chiều sẽ rụng
Các mạch sông chảy đều về biển
Dù thế nào biển cũng chứa thôi
Em nhớ cho nhiều thế thì sao ?
Anh đó ,em đây như rất gần
Một tháng có không ngày thấy nhau
Mơ tưởng cho nhiều cũng thế thôi
Anh , em nhớ lắm cũng vậy thôi !
Cũng thóang nhìn nhau khi thấy gần
Anh vẫn đi tìm nữa của anh
Em nơi đây nhận nữa riêng mình
Dòng đời xoay,số phận đẩy đưa
Sẽ có lần vô tình hai ta gặp
Ngó lơ ngỏanh mặt không quen biết
Hay vẫn tươi cuời ,bạn nhé anh !
Cũng thế thôi tình mình rất đẹp
Có chia tay cũng đã quen rồi
Mưa chiều nay vẫn rơi đầy hạt
Vẫn tím buồn …ừ cũng thế thôi ..!
Chân Trời Tím.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2008 02:03:12 bởi Chân Trời Tím >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: