Trăng khuyết
Trăng mười lăm ghen với trăng mười bốn!
Mai hết rằm trăng trốn khuyết được không?
Cùng dân trăng, cùng chịu phận quay vòng
Được ngưỡng mộ nhờ độ tròn, độ sáng
Dòng sữa trăng ngàn đời vay trắng
Biết bao giờ hết nợ bụi siêu nhiên
Thiếu nữ nhìn trăng đếm muộn phiền
Trai trẻ say trăng chìm quên lãng
Trăng bước xuống hiển nhiên thành trăng khuyết
Trăng đi lên cũng từ khuyết mà nên
Người yêu trăng âu yếm gọi thêm tên
Còn ta mãi chỉ thương vầng trăng khuyết
Cả tháng méo một đêm tròn diễm tuyệt
Héo hắt chờ
Vung vãi tuyết
Khuyết ơ !
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2008 02:57:38 bởi Hô Bảo Nghĩa >