Cuộc đời may rủi Cuộc sống này đầy sôi động
Khao khát quá ta làm chủ ta
Hy vọng quá
Một ngày kia
Ta chủ nhân của cuộc sống ta!
Đường đời ấy ta lăn lộn bằng ý chí
Bằng nghị lực
Bằng thể xác
Bằng
Tinh thần ta
Ta đã đầu tư thời gian sức khoẻ tuổi thanh xuân
Hơn thế,
Ta đã đi tìm may mắn mãi …
Một ngày kia
Ta hài lòng trong cơ hội
Trang trải những nợ nần ân nghĩa
Trang trải cả từng hơi thở mà ta đã vay
Tự nhiên đời khi mở mắt lần đầu
Đến lúc cuối xuôi tay vĩnh viễn trong không gian dương thế
Chẳng phải thế ư?
Khi ngày hôm nay ta không trả được ân nghĩa
Ngày mai ta sẽ xếp chồng lên đó một ân nghĩa khác
Ta đành nợ đấy
Nếu may mắn còn chưa mỉm cười
May mắn ưng thuận hiến dâng?
Ý nghĩ ấy đã hướng ta đi tìm
Sự may rủi như là đi tìm một công cụ để giải thoát?
Ta sẽ vẫn còn lẽo đẽo
Ta sẽ vẫn còn tội lỗi đeo đẳng nợ Cho đến khi nào?
Cái Rủi vẫn còn nhơn nhơn Cái Rủi vẫn còn lẽo đẽo
Đeo đẳng ta cho đến khi nào?
Cuộc đời ta sẽ càng ngày càng chìm sâu vào vũng lầy tăm tối ấy
Lạnh lẽo ấy
Khốn nạn thay đầm lầy ấy
Đã cướp đi biết bao công sức
Nghị lực
Giữa dung dịch bùn tội lỗi nhơ nhớp ta gắng sức
Nhấc chân phải lên!
Cay đắng chưa chân trái ta lại chìm xuống!
Sâu hơn!
Xung quanh ta những bóng đen vô tình lạnh lẽo
Thản nhiên hời hợt
Độc ác
Ngó nghiêng xuống ta
Độc ác ngó nghiêng xuống ta rồi!
Ha hả buông những tràng cười gió …
Chỉ một mình ta âm thầm nhỏ từng giọt
Từng giọt bình tĩnh cuối cùng
Lần mò tìm kiếm một cơ may …
Chẳng thấy gì hết sao?
Có lẽ chỉ còn một may mắn nhỏ nhoi
Chút ánh sáng sao
Xưa kia lộng lẫy huy hoàng
Với mơ ước kỷ niệm khát khao
Thời thơ ấu c
hỉ chút ít may mắn đó thôi Ta đã hạnh phúc Đã xúc động
Đã can đảm hơn bao nhiêu để tiếp tục
Lần mò trong giả định vu vơ Hoang vu …
Ta lại gắng sức
Nhấc chân trái lên!
Cho dù …
Lần này không những chân phải mà cả thân ta
Lại càng chìm sâu xuống trong tội lỗi giày vò
Ân hận …
Dù sao ta vẫn còn tiếp tục...
Tiếp tục sẽ vẫn còn tiếp tục!
Trên con đường bùn nhão nhoét không đáy ấy cho đến khi nào?
Chân ta dẫm chộp được cơ may? …
Ta sẽ níu chặt lấy chút ít khô ráo ấy
Để vùng thoát khỏi đầm lầy ghê gớm
A ha!
Ta được giải thoát!
Tâm hồn ta, tinh thần ta được giải thoát!
Ta đã gặp May trong cuộc cờ May - Rủi!
A ha!
Thiên đường bình yên ta nằm ngơ ngác
Trên đồng cỏ hoa ngác ngơ không tin
Một giấc mơ vàng vỡ lẽ ra!
Ta hiểu vận may là thế đấy!
Phải chăng vận may nghĩa là được tỉnh dậy?
Hài lòng khoan khoái ta nằm nghỉ ngơi
Trong hương cỏ hoa đồng …
Nhoài mình xuống bờ biển xanh
Da vàng ươm
Trái tim đỏ thắm Mắt mơ màng dự tính tương lai
Tai ta đón nghe từng lời nhạc mây
Gió đưa về nhắc nhớ những hình bóng âm u
Những chủ nợ ân nghĩa – tình đời Ta vùng dậy buông thả chân
Chạy hân hoan trên bờ cát trắng
Không khí mát rượi Êm ắng nâng hồn ta cưỡi
Từng cơn sóng vỗ
Dồn nén giờ đây khấp khởi
Bay ra, tung ra
Ồ ra vỗ cánh
Xôn xao theo từng nhịp đập trong biển mắt.
Ta sẽ xây từng ngôi nhà mơ bằng cát
Đếm từng viên cát trắng lóng lánh tinh khiết nõn nà
Thanh mảnh như từng ân nghĩa cuộc đời ta đang nợ
Biển ơi!
Ta đi trên đường May - Rủi
Ôi!
Con đường tưởng ngắn mà quanh co
Trải dài trên hoang mạc xa vắng
Cô đơn!
Ta đi tìm May và cố chạy thoát khỏi Rủi
Nhưng Rủi ro đuổi nhanh mà May thì trốn kỹ
Lúc nào Cái Rủi cũng bắt kịp ta
Nàng May thì tìm hòai không thấy
Biết không May!
Hôm nay một ân nghĩa mới tinh khôi
Một cuộc đuổi bắt từ đầu lại được bắt đầu
Hôm nay hay ngày mai? Như hôm qua?
Hay hôm kia?
Tiếp tục cuộc truy tìm?
Và chạy trốn?
Của May? Của Rủi?
Của Ta!...
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2008 22:31:20 bởi Hô Bảo Nghĩa >