Xa Len Xa Len rồi, nhớ Len mãi thôi!
Mùa thu vàng, vàng lá lá rơi,
Mùa đông lạnh, vui cùng tuyết trắng,
Mùa hè thơm, mùa gió xanh trời.
Xa rồi nhé! Men say ngất ngây,
Bao giờ quên những tối vui vầy,
Mùa thi đến cùng mùa đêm trắng,
Vị cuộc đời đâu dễ phơi bày!
Thôi, em đừng nhìn tôi!
Dù nhìn tôi, ánh mắt vui,
Dù nhìn tôi, mắt em mời,
Xa Nepxki từ bây giờ,
Cho đất Len không còn chờ,
Một người theo Neva đi xa, xa Len…
Xa Len rồi, nhớ Len mãi thôi!
Và em có nhớ hay quên rồi?
Sân ga ,phi trường đêm khuya vắng,
Tôi đi nhờ chuyến Taxi đời!
Xa rồi nhé! Tuyết tan lá rơi,
Thôi chào em, tình nhạc không lời!
Xa đường phố tóc vàng, da trắng,
Xa Len rồi, những thoáng đêm dài…
Sinh thành Ta hôn lên vết sẹo cô đơn
Nơi đầu gối của một lần vấp ngã
Nơi in vết bàn tay con bé nhỏ
Tuổi ấu thơ chưa hiểu nỗi đau lòng
Ta hình dung dáng dấp gia phong
Thương thắt dạ tìm về nơi trông đợi
Con lớn khôn ngày ngày trên thế giới
Của riêng con và của riêng ta
Nơi vẫn còn xa xôi ấy con ơi
Con vẫn thiếu cái điều ta đã thiếu
Khi bó gối hận vô cùng ta hiểu
Trắng tay con quyền lực kẻ sinh thành
Hoa này! Anh tặng em hoa này
Đâu có gì rực cháy
Giản đơn như cỏ sậy
Theo gió tình lắt lay
Hoa tình yêu nhiệm màu
Mật ngọt ngào trao nhau
Hoa còn thuơng em mãi
Nhiều hơn mọi bền lâu
Hoa reo Hoa lòng anh đang reo
Giữa cuộc đời đẹp đẽ
Lời tỏ tình đang treo
Thắm khung trời nhân thế
Nhận cho anh, em nhé
Màu hoa đỏ không phai
Lần đầu tiên trong đời
Hoa tình yêu vẫy gọi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2008 19:53:22 bởi Hô Bảo Nghĩa >