Tôi! chàng thi sĩ đứng dưới ánh trăng
Đang nhặt những tình si rơi ngoài khung cửa sổ
Ghép thành bài thơ mong giải bài ẩn số
Em! một bóng hình lặng lẽ đứng bên song...
Ai khiến xui tôi? sao rạo rực cõi lòng
Ai dắt lối? để giờ tôi mơ mộng
Trước khung cửa tôi như người đang sống
Trong hư vô...mong đợi một bóng hình.
Sẽ có một bài thơ tôi viết cho riêng mình
Một kẻ si tình cô độc!
Một gã khờ thật ngốc!
Mong hóa thành ánh trăng
Chiếu vào khung cửa
Để chải tóc cho em!
Tôi! chàng thi sĩ đứng đó suốt đêm
Dõi ánh mắt đợi chờ cửa mở
Thỉnh thoảng giật mình...nín thở...
...tiếng dế kêu chẳng phải tiếng then cài.
Trăng khuyết nửa vành,sao đã mờ phai
Nỗi buồn nặng chĩu, một đêm sắp hết
Nhưng hy vọng còn rõ rệt
Hy vọng ngày mai...!
a.phủ