Trích đoạn: Uyên Phương Minh Nguyệt
MẸ LÀ NGUỒN NƯỚC
Cả một đời cho con ôi tình Mẹ
Thật dạt dào như nước tự biển khơi
Sự hy sinh cao ngút tận mây Trời
Mênh mông quá lấy gì con đo được.
Mỗi Xuân qua nhìn Mẹ con thầm ước
Má thắm tươi và đừng nhạt màu môi
Tóc đen tuyền đừng điểm trắng lệch ngôi
Để con vui ngỡ Mẹ còn mạnh mãi.
Nhưng thời gian đâu dễ gì níu lại
Mẹ bây giờ đã ốm yếu hơn nhiều
Từng bước đi chậm chạp thật liêu xiêu
Trông mòn mỏi khác gì cành liễu rũ.
Bố mất đi Mẹ luôn hằng ấp ủ
Chắt chiu ân tình một dạ sắt son
Phụng dưỡng Bà dạy dỗ cả đàn con
Là gương sáng để con hằng dõi bước.
Thương yêu con lòng Mẹ đầy mơ ước
Mong cho con hạnh phúc được vẹn toàn
Để lòng Mẹ luôn cảm thấy hỷ hoan
Con của Mẹ mọi bề đều tốt cả.
Đừng như Mẹ bao tủi hờn vật vã
Theo tháng ngày thương nhớ ngập đầy vơi
Tô điểm đời bằng những hạt châu rơi
Tuổi xanh nhạt khóc chồng sầu gối lẻ.
Mẹ yêu hỡi lắng nghe con thỏ thẻ
Mẹ là nắng sưởi ấm cõi lòng con
Là mùa Xuân tô sắc thắm ươm tròn
Con khắc khoải mong về bên gối Mẹ
Ở xa xôi nhớ Mẹ con gọi khẽ
Mẹ của con ôi thương quá Mẹ ơi
Từng đêm ngày con cầu khẩn ơn Trời
Cho Mẹ mãi sống hoài lâu trăm tuổi.
Uyên Phương Minh Nguyệt
R
MẸ....!
Viết về mẹ, ta viết cả cuộc đời
Cả trái tim yêu trong dạt dào vô tận
Cũng không hết bao ân cần sâu lắng
Của Một tấm lòng xa rộng tựa biển khơi
Mẹ đã cho ta cuộc sống với nụ cười
Với cả xác thân cùng linh hồn say mộng
Mẹ là thế bầu trời cao lồng lộng
Luôn chở che hình và bóng dáng con yêu
Mẹ dạy ta hạnh phúc với bao điều
Với cả đắng cay hơn một lần vấp ngã
Người trước hết ở bên ta..rệu rã
Chia sẻ lo buồn hay vực dậy lòng ta
Dù nắng mưa tình mẹ vẫn đậm đà
Vẫn sáng ngàn sao soi đường cho ta bước
Mẹ luôn thế nào mấy ai hiểu được
Ta là linh hồn là hạnh phúc mẹ mang
Nếu một ngày mai ai lỡ có đa đoan
Hãy lại về đây bên tình yêu của mẹ
Để nhận lấy những vuốt ve khe khẽ
Nhận những êm đềm những ngọt nhẹ...lời ru
Khi trái tim đơn lạnh đến ngục tù
Mẹ sẽ hiện lên như bóng hình bên cạnh
Cho ta đấy ánh nắng vàng lóng lánh
Xua những đọa đày đang rạn vỡ hồn ta
Tình yêu của mẹ luôn thầm lặng thiết tha
Luôn bình dị thôi nhưng hiền hòa êm ả
Như tiếng sáo diều vẫn vi vu trong gió
Thổi nhẹ bềnh bồng vương đậm những khúc ca
Một ngày kia khi đã ở rất xa
Hãy nhớ ngày xưa...và tự hào có mẹ
Và hạnh phúc khi ta còn gọi khẽ
Những tiếng say lòng :"Con nhớ quá! Mẹ ơi!"
HuongTuyet274 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2008 00:50:45 bởi Viet duong nhan >