ĐƯỜNG...ĐANG XÂY.
Thay đổi trang: << < 1011 > | Trang 10 của 11 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 160 bài trong đề mục
Truongsoi 17.03.2008 10:09:32 (permalink)
0
       Tình ta đẹp nhỉ
 
Còn có gì em bán nốt đi
Ao bèo ném đá có hề chi
Trăng tròn rồi khuyết theo tuần tự
Vốn sẵn còn nguyên  chẳng suyển si
Người tốt lòng nhân thường cả nể
Yêu ma kế quỷ giả nhu mì
Trâm anh thế phiệt thìa canh cặn
Kim Trọng -Thuý Kiều tái hợp đi./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2008 10:13:05 bởi Truongsoi >
Truongsoi 17.03.2008 17:34:32 (permalink)
0
                    Dại
 
Đại bàng rụt cổ giả chim Ri
Thân bán cho yêu quái được gì?
Làm rối nó nhai xong nhả bã
Thân tàn xôi hỏng hận sầu bi
Tưởng đâu được chút gì môi mút
Nào biết bỏng không trẽn mặt đi
Biết dại từ nay thân giữ lấy
Kẻo đau lại chả dám kêu Dì
 
bachvan 17.03.2008 19:18:25 (permalink)
0


Trích đoạn: Truongsoi

                    Dại
 
Đại bàng rụt cổ giả chim Ri
Thân bán cho yêu quái được gì?
Làm rối nó nhai xong nhả bã
Thân tàn xôi hỏng hận sầu bi
Tưởng đâu được chút gì môi mút
Nào biết bỏng không trẽn mặt đi
Biết dại từ nay thân giữ lấy
Kẻo đau lại chả dám kêu Dì
 

BV "họa vui" với bác Trương cho vui vửa vui nhà

Méc Dì

Hà cớ vì sao lại giả Ri
Dù cho nhộn nhạo chẳng ra gì
Hơi buồn cứ phải than vài tiếng
Quá chán thôi đành rít mấy bi
Cứ tưởng phen này vui chấm mút
Nào ngờ sắp tới hận ra đi
Thôi thì bỏ mặc đâu nằm đấy
Để kệ mai kia sẽ méc Dì

bachvan
Liên Thơ 17.03.2008 23:30:57 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: Truongsoi

Nhà Mình
 
Nhà mình có mấy người
Nhiều lúc còn ồn ào
Chỉ muốn đuổi bớt đi
 
Có be rượu
Lẽ ra mình uống được mấy ngày
Thế mà vèo cái đã hết
 
Giá cả đắt đỏ
Một đĩa rau xào
Cũng phải nhìn nhau mà gắp
 
Những khi hết gạo
Hoặc tiền đóng học đầu năm
Mặt nhăn mày nhó
 
ước có lắm người
Để lại kêu
đời là bể khổ ư
 
CHỊ ƠI!


************************
        Bỡn chàng Trương
Chàng Trương cũng biết than sầu
Cũng buồn vắt trán âu sầu  “ước ao”
Cũng biết sự đời lắm nỗi oái oăm
Dở hay- hay dở, lật bàn tay thôi.
 
Nực cười thay cái sự đời
Biết rằng thêm một tăng bao lo phiền
Thế mà vẫn ước quây quần
Để mà cấu xé, để mà “ghét nhau”...
 
Quẩn quanh tan - hợp, cơ cầu
Kiếp người đi mãi lối mòn mộng tan.
                Lê Minh Liên Thanh Thơ
                      23 giờ 15 phút ,17/3/2008 
  
  To gan thật! dám "nhảy dù " vào nhà chị than sầu
Chị chọc cho chừa nhé "ông cụ non"!
                        Thân mến!
vũkimThanh 17.03.2008 23:40:04 (permalink)
0
Trích đoạn: bachvan
Trích đoạn: Truongsoi

                  Dại
 
Đại bàng rụt cổ giả chim Ri
Thân bán cho yêu quái được gì?
Làm rối nó nhai xong nhả bã
Thân tàn xôi hỏng hận sầu bi
Tưởng đâu được chút gì môi mút
Nào biết bỏng không trẽn mặt đi
Biết dại từ nay thân giữ lấy
Kẻo đau lại chả dám kêu Dì
 

BV "họa vui" với bác Trương cho vui vửa vui nhà

Méc Dì

Hà cớ vì sao lại giả Ri
Dù cho nhộn nhạo chẳng ra gì
Hơi buồn cứ phải than vài tiếng
Quá chán thôi đành rít mấy bi
Cứ tưởng phen này vui chấm mút
Nào ngờ sắp tới hận ra đi
Thôi thì bỏ mặc đâu nằm đấy
Để kệ mai kia sẽ méc Dì

bachvan

Hoạ vui với bác Trương Sỏi nha
 

 
MAY RA
 
Thơm ngon béo bổ nhất Gà Ri
Lẩu, tái ,xào ,quay… các kiểu gì
Nhậu nhẹt chẳng hề ai oán bã
Xa sầu vật vã đảo như bi
Quên thân bọn Khỉ trò ma mút
Mặc xác lũ Cò đập cánh đi
Bác cứ kiên trì quơ mấy ả
May ra vợ cả khoái kêu Dì
 
Vũ kim Thanh
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2008 23:42:08 bởi vũkimThanh >
vũkimThanh 18.03.2008 17:09:20 (permalink)
0
 
 
LÒNG THÊM NHẪN
 
Chợ vẫn đông vui rộn đáy lòng
Thi nhân khác biệt kiếp Ðòng Ðong
Thơ chan mật đắng đời đau lắm
Chẳng khác Ðông ken lội ngược dòng
Bán quách sầu lo xây ý tuyệt
Mua tình phấn chấn dựng buồm dong
Giao duyên chữ nghĩa lòng thêm nhẫn
Cuộc bể dâu tàn vẫn mến mong .
 
Vũ kim Thanh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2008 17:28:32 bởi vũkimThanh >
Truongsoi 19.03.2008 09:43:44 (permalink)
0
      VỀ THĂM QUÊ

Quê tôi có cánh đồng bát ngát
Luỹ tre xanh toả mát quanh làng
Tuổi thơ qua đắp đầy kỷ niệm
Dù đi đâu tôi vẫn nhớ rộn ràng

Ngày trước cha ra đi đánh trận
Hai mươi năm sau mới trở về
Nhìn quê hương bao điều thay đổi
"Lòng chợt vui vì thấy sông không già"

Ba mươi năm rong ruổi các miền
Tôi trở về quê hương yêu dấu
Về đầu thôn sao thấy mình lạc lõng
Tự hỏi lòng như đang lạc chốn đâu

Con đường cũ vắng bóng cây cổ thụ
Hai bên giờ toàn gạch ngói bê tông
Quán san sát đèn xanh đỏ khoe màu
Nhạc xập xình hàng hoá không gì thiếu

Nhìn ra cánh đồng vẫn màu xanh lá mạ

Con chim Chiền Chiện chẳng biết đi đâu
Cơn gió chiều thổi qua đồng lúa
Hình như thoang thoảng mùi thuốc sâu

Chợ quê cũng nhuốm màu phố thị
Chả còn ai bán rổ bỏng ngô
Còn đâu tanh tách rá tôm riu
Cuả cô gái vừa ngoài đồng về bán

Con đường xưa tôi đi quanh xóm
Những dấu chân gạch đã xây đè
Không còn làng cũng không ra phố
Gạch ngói bê tông lố nhố ken dày

Làng quê tôi  bao điều thay đổi
Đố ai còn dám tắm nước sông
Đi ngoài đường nhỡ gặp công nông
Không tránh xa có khi về âm phủ

Người nhà quê cũng ngồi quán net
Cũng bàn chuyên  Iraq, I ran
Rượu, bia tây bày bán lan tràn
Biệt thự ô tô toàn sê ri mới

Về thăm quê chỉ còn niềm an ủi
Mẹ còn sống dù tuổi ngoại tám mươi
Tôi nặng lòng thầm gọi mẹ ơi
Con của mẹ tóc điểm sương quá nửa

Tôi lo sợ chẳng còn bao nhiêu nữa
Khi mẹ qua đời - ký ức chết trong tôi
Lúc ấy tôi có gọi quê hương ơi
Hay trở về cũng hoá người xa lạ ./
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 20:50:17 bởi Truongsoi >
kôn Linh 19.03.2008 12:23:51 (permalink)
0
Tình ta đẹp nhỉ
 
Còn có gì em bán nốt đi
Ao bèo ném đá có hề chi
Trăng tròn rồi khuyết theo tuần tự
Vốn sẵn còn nguyên  chẳng suyển si
Người tốt lòng nhân thường cả nể
Yêu ma kế quỷ giả nhu mì
Trâm anh thế phiệt thìa canh cặn
Kim Trọng -Thuý Kiều tái hợp đi./
 
Thân hoạ
 
Leo dốc
Em lười nhõng nhẽo bắt lai đi
Mấy chục kilô có sá chi
Dáng liễu vừa lên con ngựa sắt
Chân tôi bỗng nặng mối tình si
Nai lưng mới đạp dăm ba phút
Lót dạ đà tiêu mấy gói mì
Ý hợp tâm đầu ai bảo thế
Ngược xuôi hai đứa một đường đi
kôn linh
Bài thơ''Về thăm quê'' của huynh hay quá.Cười mà thấy nhức nhối.
Chúc huynh vui vẻ
Truongsoi 19.03.2008 20:29:52 (permalink)
0
Bây giờ
 
Ngày xưa tôi rất đẹp trai
Người ta cứ bảo số hai ba bà
Thế mà mấy chục năm qua
Nhốt lồng sư tử biết ra lối nào
Khổ đau chẳng dám kêu gào
Đắng cay chỉ biết trời cao gọi thầm

Bây giờ tóc đã hoa râm
Xin tha chả được ầm ầm rít lên
Hình như lão sắp bị điên
Dám mơ trống bỏi có tiền hay không ?

Đừng hòng lão thoát khỏi lồng
Một lần duy nhất làm chồng mà thôi ./.
 
Xin cảm ơn các thi hữu đến thăm quán và tặng thơ./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 20:33:14 bởi Truongsoi >
Liên Thơ 19.03.2008 20:44:47 (permalink)
0
Chị ơi!

Thơ chị chả nệ luật vần
Mà sao thắm đượm ân cần mến thương
Em đọc mà cứ vấn vương
Ai người được chị cầm cương suốt đời?
Quả là số sướng hơn trời
Bởi vì...Nhất chị nhì giời xưa nay
Chả bù em lắm chua cay
Nhân gian một kiếp đoạ đày... Chị ơi!
Đằng đẵng mấy chục năm trời
Phải cắn răng chịu không lời thở than
Đành mang tiếng một gã gàn
Đêm đêm đẫm gối chứa chan lệ thầm
Em bị sư tử giam cầm
Khác nào tội phạm tấm thân tù đày
Nói nhỏ chỉ mình chị hay
Đi tu không được phen này trốn thôi
Chị thương kiếm giúp một nơi
Một người như chị...cái thời xa xưa
Em hứa với chị xin chừa
Không mơ mộng hão cho vừa lòng ai
***
Nếu mà lại gặp ương tai
Quay về bến cũ coi đời như xong./.
***************************


Nói nhỏ với cậu Trương
Cai ngục cũng phải ra trò
Nếu không bọn tù bỏ trốn thì toi
Dễ gì cầm được chân thi sĩ
Bầu rượu, túi thơ thả khắp nhà
Dọn được nhà trên tràn nhà dưới
Trong nhà thơ thẩn, ra ngoài xướng ca
 
Khá khen “sư tử” nhà ta
Quắp được của quý “cóc vàng” là đây!
Thế nên yên phận chốn này
Kẻo mà giập bét cái bình rượu không!
                  Lê Minh Liên Thanh Thơ
                    14 giờ 25 phút. 19/3/2008
******************
Trích đoạn: Truongsoi

Nhà Mình
 
Nhà mình có mấy người
Nhiều lúc còn ồn ào
Chỉ muốn đuổi bớt đi
 
Có be rượu
Lẽ ra mình uống được mấy ngày
Thế mà vèo cái đã hết
 
Giá cả đắt đỏ
Một đĩa rau xào
Cũng phải nhìn nhau mà gắp
 
Những khi hết gạo
Hoặc tiền đóng học đầu năm
Mặt nhăn mày nhó
 
ước có lắm người
Để lại kêu
đời là bể khổ ư
 
CHỊ ƠI!
*
Tặng vần “ương”
Kêu khổ làm gì
Ai mà thương
Muốn thoát cảnh nghèo
Dễ lắm, hỡi chàng Trương
Ngày ngày quảy nước sông tương
Tưới mát ruộng nương
Sẽ được đế vương!
            Lê Minh Liên Thanh Thơ
               23 giờ 18/3/2008

 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 20:54:18 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Liên Thơ 20.03.2008 23:22:57 (permalink)
0
ƯƠng
 
Cứ tưởng được chị thương
Hoá ra chê Trương  ƯƠng
Suýt đập đầu vào tường
Sợ đau, sợ máu vương
Sợ phải đi nhà thương
Thế là chạy ra đường
Thấy chị đang cầm cương
Ôi sao thật chán chường
Về đập vỡ ống bương
Không còn rượu để sương
Học mấy phép đo lường
Ra đồng lội xuống mương
Mấy trẻ chăn trâu sướng
Vỗ tay: Lão ẩm ương./.
***********************
Nói nốt vần "ương"
Khéo giả vờ thôi chú ễnh ương
Người thương chất ba lầu không hết
Tìm tiếng thương chi cho tai ương?
Chớ để sầu thương tình vương vương...
               Lê Minh Liên Thanh Thơ
                 23 giở 15 phút,20/3/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2008 12:13:28 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
langtoi 21.03.2008 08:16:31 (permalink)
0
Nhân chuyện các teen VN đua nhau chụp hình "mát" vô tặng Trương Sỏi bài thơ Đường chưa đủ ngọt! Bỏ quá nghen!
 
Khúc khích đua nhau lén chụp hình
Nào ngực, nào mông cứ linh tinh
Mẹ cha góp tiền cho ăn học
Ai ngờ lên web thành "minh tinh"
Truongsoi 21.03.2008 10:21:30 (permalink)
0

Trích đoạn: langtoi

Nhân chuyện các teen VN đua nhau chụp hình "mát" vô tặng Trương Sỏi bài thơ Đường chưa đủ ngọt! Bỏ quá nghen!

Khúc khích đua nhau lén chụp hình
Nào ngực, nào mông cứ linh tinh
Mẹ cha góp tiền cho ăn học
Ai ngờ lên web thành "minh tinh"


        Lo lắm người ơi

Kể chi cái chuyện cho đau mình
Chưa ngã chúng nào có biết kinh
Cái nhà bị dột từ trên nóc
Chả biết mai sau có cá Kình./.

Liên Thơ 21.03.2008 12:25:32 (permalink)
0
Tạm biệt chàng Trương!
Hết “Bỡn chàng Trương”
Lại “Nói nhỏ với cậu Trương”
Hết ví “cóc vàng”
Lại gọi “ễnh ương”
Đùa dai chớ giận
Cười lên nhé
Tha thứ cho kẻ lần đân.
            Lê Minh Liên Thanh Thơ
                     Trưa 21/3/2008
       Truongsoi thân mến!
Hóa ra khi đùa ai cũng trở thành trẻ thơ .Cám ơn em đã thường xuyên ghé trang thơ của chị và tặng thơ.Nếu không thường xuyên thấy chị trên thi đàn thì cũng đừng trách chị tệ nhé!
                              Thân mến!
nguoitoithuong 21.03.2008 14:21:00 (permalink)
0

Trích đoạn: Truongsoi

Bây giờ
 
Ngày xưa tôi rất đẹp trai
Người ta cứ bảo số hai ba bà
Thế mà mấy chục năm qua
Nhốt lồng sư tử biết ra lối nào
Khổ đau chẳng dám kêu gào
Đắng cay chỉ biết trời cao gọi thầm

Bây giờ tóc đã hoa râm
Xin tha chả được ầm ầm rít lên
Hình như lão sắp bị điên
Dám mơ trống bỏi có tiền hay không ?

Đừng hòng lão thoát khỏi lồng
Một lần duy nhất làm chồng mà thôi ./.
 
Xin cảm ơn các thi hữu đến thăm quán và tặng thơ./.



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49030/6A989798744A4E2DB0BF6383820D9A48.jpg[/image]
 
Lão vầy mà nói đẹp... chai
Còn thim thói chảnh đòi hai ba
Đúng là cầu Đoạn chưa qua
Nay thì đã hiểu hết la chưa nào
Đố ông mà dám kêu gào
Vợ nhà bóp họng trời cao than thầm
 
Cho dù tóc lão hoa râm
Nhì trời vợ nhất phải hâm cho nhừ
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2008 14:22:51 bởi nguoitoithuong >
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 1011 > | Trang 10 của 11 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 160 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9