Chuyện tình hàng xóm Chuyện thơ dài kỳ
Con cá vàng thèm giun nhem nhép miệng
Con mèo hoang nhớ chuột ngoác ngao ngao
Cánh đồng lúa mong chi múa rì rào
Cô gái lớn nhà bên đã… béo!
..... Nghĩ đến cô, lòng tươi rồi lại héo
Vì trước đây lỡ bảo cổ "đừng yêu"
Ai ngờ nay "giun", "chuột" chẳng có nhiều
Lòng tiếc nuối chỉ biết ngồi...liếm mép...
...Đêm ẩm ướt cô có nghe tiếng dép?
Tiếng thở dài bên hàng xóm vọng sang
Tiếng muỗi ré lên vì bị đập phũ phàng
Bởi cái tội chẹn ngang dòng mưu kế…
Cô còn kinh hoàng hơn khi nghe lời kể lể
"Ôi
chời ơi sao tui khổ zậy
chời Nhảy sông rửa hận tình chợt nhớ... hổng biết bơi.
Mượn xị rượu tiêu sầu thì mua nhầm rượu dổm..."
Nghe đến đây cô thấy lòng nhấp nhổm
Có chuyện gì mà than vãn khổ thân
Thôi để mai sang thăm hỏi đỡ đần
Rồi mộng mị đưa cô vào giấc ngủ...
... Cô choàng tỉnh vì chợt nghe tiếng... rú
(Vẫn bên nhà anh hàng xóm vọng sang)
Anh ta đang đập cửa la làng:
"Cứu tôi với, nhà tôi đang có... chuột !"
Vuốt vội mái tóc dài xổ tuột
Cô lao ra rút cái then cài
Ở bên ngoài đang thao thiết tì vai
Anh hàng xóm ngã ập vào dúi dụi...
Ngay lập tức anh lĩnh... 3 quả thụi
(Phản xạ mà, cô chẳng cố tình đâu).
Khổ thân anh, ôm mặt ôm đầu
Đau đứt ruột không dám kêu một tiếng. Gắng lết ra mà trong lòng chết điếng
Bỏ mẹ rồi, em quyền cước Võ đang
Giơ cánh tay anh như muốn xin hàng
Còn cô gái thầm la: "...sơ ý quá!"
Và câu chuyện đến đây là... hết ạ !
Tội nghiệp chàng thui chột một tình iêu.
Nàng mua sữa, mua cam, và an ủi ít nhiều:
"Sẽ làm mối cho anh... cô bán thuốc !".
Nhưng chưa hết, bởi làm sao hết được Khi tơ duyên đang dần buộc hai người Cứ ngày ngày hàng xóm lại sang chơi Rồi thương nhớ đến lúc nào chẳng biết... (Còn tiếp...)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2008 19:01:23 bởi Hô Bảo Nghĩa >