Tình Yêu... Thơ và Nhạc
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 10 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 139 bài trong đề mục
Sát Thủ Trên Cây Đủ 01.05.2009 11:32:06 (permalink)
0
NỤ HÔN CỦA GIÓ

Cho anh gởi nụ hôn
Vào cơn gió ban chiều
Để gió mang tình yêu
Trao đến em nồng ấm

Cho anh gởi giọt nắng
Rơi trên môi em hồng
Để xoá đi mùa đông
Vây quanh ta buốt giá

Cho anh gởi chiếc lá
Vào gió thu đượm buồn
Để mỗi lúc mưa tuôn
Không phôi phai yêu dấu

Cho anh gởi tình đầu
Vào nỗi nhớ dịu êm
Cho anh dán con tem
Lên bức thư tình ái

Và cho anh được biết
Tình bắt đầu khi nào
Cũng như nắng trên cao
Đến bao giờ vụt tắt
Đến khi nào tình mất
Khi nào tình phai phôi
.......
Để anh nhắn lá rơi...
Mang anh về bên em !
#91
    Thiên Hùng 08.05.2009 11:50:35 (permalink)
    0
    ... cám ơn Hoàng Tử Gió đã ghé quán TH   mời bạn cứ tự nhiên thả thơ cho mọi người thưởng thức
     
     
    #92
      Thiên Hùng 08.05.2009 11:56:06 (permalink)
      0
      Tóc dài sợi rối sợi buông


      Người ta nói không sai, lòng con gái
      Dễ u hoài chuyện trời nắng trời mưa
      Thật chậm chân, thật muốn ... lại đẩy đưa
      Rồi than thở nhìn thời gian đếm bước

      Cũng như em
      Chút hờn giận đã hững hờ gương lược
      Chút không vui đã tắt lịm môi cười
      Một sợi pha màu,
      lệ em đã chực rơi
      Một sợi trắng, em khô khan cằn cổi (ý thơ thihanh)

      Nhưng còn đây, cả một vùng tóc rối
      Vùng tóc huyền ôm sợi nhớ sợi thương
      Vẫn thật đầy từng hạt nhỏ vấn vương
      Vẫn ấp ủ nỗi niềm riêng rất thật

      Thì em ơi,
      nụ cười hay tiếng nấc
      Đều do mình, tất cả chỉ mình thôi
      Ngồi xuống đi em,
      để tóc xõa vai đời
      Anh sẽ mượn ngọn xuân phong làm lược

      Chải lại cho em một trời mộng ước
      Một trời tình hằn đậm dấu môi hôn

      *** ***

      Tóc dài sợi rối sợi buông
      Sợi pha màu khói sợi buồn dấu yêu ... !



      #93
        Thiên Hùng 11.05.2009 05:17:50 (permalink)
        0
        Em... anh


        Em ngủ đi,
        vòng tay anh dổ giấc
        Thật dịu dàng khơi gió nhẹ qua song
        Hương tóc thơm, môi hồng như ướp mật
        Quyện vào nhau kết hai chữ tâm đồng

        Nhìn em khép mi hờ lơi dáng ngọc
        Đôi má đào chín mọng tuổi hồn nhiên
        Anh như thấy mình lửng lơ đầu dốc
        Xác chưa thoát trần hồn đã lên tiên

        Trầm nhịp thở phập phồng len đỉnh Giáp
        Nụ hôn mềm nghiêng gối mộng Vu Sơn
        Vốc tay xuống lạch Đào Nguyên trong mát
        Quảng Hàn cung chú Cuội đã khơi nguồn

        Ừ thì cứ, cắn một lần trái cấm
        Tội tình nào để tất cả anh mang
        Cho dù chỉ dăm phút giây thầm lặng
        Mà nợ đời vương mãi đến ngàn năm

        Bởi bên em trên từng vuông cảm giác
        Đều đong đầy lãng mạn những dòng thơ
        Không cần phải có ngôn từ diễn đạt
        Ngọn trào dâng nối khoảng cách đôi bờ

        Nên nếu dãy Ngân hà tuôn xuống đất (ý thơ AL)
        Giữa chúng mình cũng lẽ tất nhiên thôi
        Em,
        nhặt ánh sao ươm mầm hạnh phúc
        Anh,
        đóng khung trăng giữ sợi tơ trời




        #94
          Thiên Hùng 11.05.2009 05:32:24 (permalink)
          0



          Để mãi mãi là con ngoan của Mẹ...


          Em thương ơi
          Có khách kìa ... em hãy ra chào đón
          Để anh têm cho Mẹ miếng trầu thơm
          Bổ quả cau xanh nồng vị quê hương
          Màu vôi trắng màu thủy chung son sắt

          Để Mẹ nguôi ngoai nhớ thương quặn thắt
          Lủy tre xanh ôm bóng gốc đa già
          Tiếng sáo diều khoan nhặt cánh đồng xa
          Trong trẻo ngân vang giọng hò cấy luá

          Anh biết
          Có những đêm Mẹ ngồi bên song cửa
          Nhìn ánh trăng nghiêng chênh chếch qua mành
          Giọt lệ sầu tay Mẹ vội lau nhanh
          Và cố nén cỏi lòng đang thổn thức

          Em thương ơi
          Anh biết lắm ... Mẹ bao giờ quên được
          Con đường đê dẫn đến mái tranh nghèo
          Trống sau ... dột trước ... quạnh quẻ ... đìu hiu
          Nhưng đầm ấm biết bao niềm vui sum họp

          Những bửa cơm dù đơn sơ đạm bạc
          Có Mẹ có con vui vẻ cười đùa
          Còn nơi đây con đi sớm về trưa
          Mẹ con gặp nhau hoạ hoằn giây phút

          Muốn nói với con ... sợ con thức giấc
          Vì hôm qua nó phải làm ca đêm
          Những bửa cơm chỉ mình Mẹ lặng yên
          Đếm từng hột cơm ... đếm sầu viễn xứ

          Em thương ơi ... vậy có phải
          Mình hãy nhìn lại mình một lần nữa
          Phải làm gì để lòng Mẹ được vui
          Để mình không thẹn được sống làm người
          Để mãi mãi là con ngoan của Mẹ ...

           
           

          <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2009 05:35:13 bởi Thiên Hùng >
          #95
            tietkimquyduc 15.05.2009 06:57:25 (permalink)
            0
            -Ghé quán này thăm TH chắc tiện hơn và giao lưu đáp lễ nha...

            Trích đoạn: tietkimquyduc

            -Chào cháu TH... Rất cám ơn cháu ghé thăm và tặng hoa... Cháu họa thơ ĐL thì tốt lắm... và đã họa thơ TĐ dường như là 15 bài rồi... bài này là bài 16...
            bác đã tập hợp lưu kỷ niệm và post bên TV... chỉ sợ còn sót... sẽ giới thiệu lại bên vntq này... Bác mới chơi lại với vntq vì bận đi "quậy" các nơi khác... gặp lại nhiều bạn các nơi khác nhưng chưa tiện đến thăm từng quán... sorry... hơn 50 bạn quen biết đã họa thơ TĐ... đã thống kê và giới thiệu bên TV và vài nơi khác...(các web khác dường như bị hack thế nào nên khó vào quá! sorry các bạn nhé)
            -Trở lại chủ đề Thơ tình, TĐ viết cũng khá khá nhưng chủ yếu là "Ghẹo các Nàng thơ" trên các Web và ở trong nước vì mỗi Nàng đều có tâm sự riêng rất hay nhưng đều buồn... và TĐ chỉ "ăn theo" chuyện tình buồn ... chứ riêng bác thì vui nhiều hơn... và hạnh phúc thì không thiếu... sorry... và xin khoe tí vậy thôi nha...
            -Xin giới thiệu lại một bài Thơ tình vẫn còn âm ỉ trong tim...

            2-NHỚ NGƯỜI TÌNH LƯƠNG THỊ
            (Hoạ thơ bác LS Lương U80)

            Nhớ hay quên?... biệt cố nhân rồi!
            Dõi bóng đường chiều... vẫn nắng rơi
            Chung lối ngày nào... còn thắm thiết!
            Chia tay năm tháng... mãi bồi hồi!
            Một bài thơ tự tình chưa gửi
            Bao cánh thư tình tự đã trôi
            Lại một xuân về... xa mộng ước
            Bên đèn... trăn trở... phải ngàn lời!...

            Thiềng Đức-28/12/2000

            #96
              Thiên Hùng 15.05.2009 10:42:49 (permalink)
              0

              Trích đoạn: tietkimquyduc

              -Ghé quán này thăm TH chắc tiện hơn và giao lưu đáp lễ nha...

              2-NHỚ NGƯỜI TÌNH LƯƠNG THỊ
              (Hoạ thơ bác LS Lương U80)

              Nhớ hay quên?... biệt cố nhân rồi!
              Dõi bóng đường chiều... vẫn nắng rơi
              Chung lối ngày nào... còn thắm thiết!
              Chia tay năm tháng... mãi bồi hồi!
              Một bài thơ tự tình chưa gửi
              Bao cánh thư tình tự đã trôi
              Lại một xuân về... xa mộng ước
              Bên đèn... trăn trở... phải ngàn lời!...

              Thiềng Đức-28/12/2000


              ... TH kính chào Bác TĐ... cám ơn Bác Đức đã ghé thăm TH... kính chúc Bác những ngày cuối tuần vui vẻ

              Thôi nhé...
               
              Thôi nhé từ đây cách biệt rồi
              Em về buông vạt nắng chiều rơi
              Thiết tha cổ tự chuông ngân tiếng
              Đồng vọng cô thôn trống đổ hồi
              Thệ hải như mây bàng bạc biến
              Sơn nguyền theo nước lạnh lùng trôi
              Để anh ôm nỗi sầu hiu quạnh
              Cạn chén tương tư nấc nghẹn lời 
               

              <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2009 23:40:09 bởi Thiên Hùng >
              #97
                nha uyen 16.05.2009 13:09:01 (permalink)
                0
                Thôi nhé...
                 
                Thôi nhé từ đây cách biệt rồi
                Em về buông vạt nắng chiều rơi
                Thiết tha cổ tự chuông ngân tiếng
                Đồng vọng cô thôn trống đổ hồi
                Thệ hải như mây bàng bạc biến
                Sơn nguyền theo nước lạnh lùng trôi
                Để anh ôm nỗi sầu cô quạnh
                Cạn chén tương tư nấc nghẹn lời  
                 
                THÔI ! 
                Chẳng thể gần nhau được nữa rồi
                Lối về chua xót giọt sầu rơi
                Sông thương mộng vỡ chìm theo sóng
                Rừng nhớ mơ phai nhạt cánh hồi
                Chiều lặng lẽ ru tình chết lặng
                Dòng trôi hờ hững lục bình trôi
                Lẻ loi một góc dời hiu quạnhThả khúc tương tư uất nghẹn lời !                                 Nha uyen Ui, bài hoạ hay quá,cho U ké chút tâm sự mí nha
                #98
                  Thiên Hùng 19.05.2009 10:57:37 (permalink)
                  0
                  Trích đoạn: nha uyen

                  Thôi nhé...
                   
                  Thôi nhé từ đây cách biệt rồi
                  Em về buông vạt nắng chiều rơi
                  Thiết tha cổ tự chuông ngân tiếng
                  Đồng vọng cô thôn trống đổ hồi
                  Thệ hải như mây bàng bạc biến
                  Sơn nguyền theo nước lạnh lùng trôi
                  Để anh ôm nỗi sầu cô quạnh
                  Cạn chén tương tư nấc nghẹn lời  
                   

                  THÔI ! 
                  Chẳng thể gần nhau được nữa rồi
                  Lối về chua xót giọt sầu rơi
                  Sông thương mộng vỡ chìm theo sóng
                  Rừng nhớ mơ phai nhạt cánh hồi
                  Chiều lặng lẽ ru tình chết lặng
                  Dòng trôi hờ hững lục bình trôi
                  Lẻ loi một góc dời hiu quạnh
                  Thả khúc tương tư uất nghẹn lời !
                   
                                                  Nha uyen
                   
                  Ui, bài hoạ hay quá,cho U ké chút tâm sự mí nha
                   
                  ... NU ơi, chút nữa TH đem hai bài nầy qua bên topic của Bác Thiềng Đức nha
                   

                  Tình em một thuở...
                   
                  Dỏi theo cánh nhạn đã xa rồi
                  Giữa cảnh trời chiều nắng nhạt rơi
                  Nhớ, xới tâm tư lòng khắc khoải
                  Sầu, dâng kỷ niệm dạ bồi hồi
                  Cây xanh lả ngọn sương chườm phủ
                  Mây xám buông mình gió cuốn trôi
                  Tự nhủ thôi thì đành bỏ lại
                  Tình em một thuở luyến trao lời
                   
                   

                   
                   
                  #99
                    Thiên Hùng 21.05.2009 12:28:23 (permalink)
                    0
                    Thì Tại Sao ...
                     

                    ... Nhưng đó chỉ là niềm mơ xa thẳm
                    Tôi vẫn là người đọc được bài thơ
                    Của người ta trong một dịp tình cờ
                    Ngồi ước ao thật ngây thơ rồi khóc ... (thơ Mimo)

                     
                    ***  ***

                    Dù sao thì em cũng còn nước mắt
                    Khóc được rồi sẽ vơi bớt khổ đau
                    Và thời gian là phương thuốc nhiệm mầu
                    Sẽ giúp em sớm vùi chôn dĩ vãng

                    Em nói ... đẹp thay, quí thay tình bạn
                    Nhưng tình bạn trong em,
                    dừng ở mức độ nào
                    Hay thời gian tình bạn thắm đậm sâu
                    Và tình yêu sẽ dần dần ngự trị

                    Để trước mặt em hai đường Tình Lý
                    Chọn bên nao và phải bỏ bên nào
                    Nhưng có ai buộc em phải chọn đâu
                    Mà em lại ra đi trong lặng lẽ

                    Em bỏ vườn thơ tiêu điều quạnh quẽ
                    Bỏ vầng trăng thanh ngã bóng lạnh lùng
                    Bỏ con đường từng in dấu chân chung
                    Bỏ luôn dấu chấm cuối cùng ... Thơ Nhạc

                    Thì tại sao
                    Đọc bài thơ em lại khóc ...?

                     
                     



                    #100
                      Thiên Hùng 28.05.2009 10:55:43 (permalink)
                      0
                      Lá thư miền sông nước
                       
                       
                      Lúc còn thơ anh thường nghe mẹ hát
                      Câu ca dao bên hương lúa thơm nồng
                      Bên dòng sông bóng dừa xanh bát ngát
                      Tha thiết êm đềm, ơi hởi Cửu Long
                       
                      Quê hương anh miền Tây Nam Bộ
                      Một năm chỉ mưa nắng hai mùa
                      Thẳng cánh cò bay trên đồng lúa trổ
                      Sau lủy tre già nhịp võng đòng đưa
                       
                      Về đây em, thăm quê anh em nhé
                      Con đường đê lá cỏ đọng sương chiều
                      Đón mừng em mây thu buông thật nhẹ
                      Tiếng cu gù êm lắng mấy cung tiêu
                       
                      Bơi thuyền đưa em qua dòng kinh cụt
                      Hái quả bần chua vừa chín trĩu cành
                      Con còng đất nhìn, thay anh mời mọc
                      Vị hương tình miền gạo trắng trăng thanh
                       
                      Em có thấy
                      Vẽ hồn nhiên chất phát
                      Người dân quê anh tay lấm chân bùn
                      Trên cánh đồng từng câu hò tiếng hát
                      Dào dạt chân tình son sắt thủy chung
                       
                      Hò ơ.... trời xanh lơ.... ráng mờ lục tỉnh
                      Tình Hậu giang đẹp tính em hiền...
                      Anh ước mơ, có nhiều lá thắm để đề thơ...
                      thả xuôi dòng nước.... ơ ờ.... thả xuôi dòng nước... ven bờ Cửu Long...
                       
                      Và lá thư nầy,
                      gởi đến em với tất cả tấm lòng...
                       
                       

                      #101
                        Thiên Hùng 02.06.2009 21:32:03 (permalink)
                        0
                        Thuốc tiên ư ... ?

                        Lại cũng em
                        Lại cũng người ta bảo
                        Người ta là ai ?
                        Sao cứ giữa chúng mình hiện hữu
                        Từng phút
                        Từng giây,
                        qua tháng rộng năm dài

                        Với khoảng cách chỉ độ gang tay
                        Người ta (hừ)... kéo nó dài ra ... dài ra thăm thẳm
                        Để anh, em ...
                        Từng bên nhau mê đắm
                        Đã buồn tênh bên bờ vực vô hồn

                        Thuốc tiên ư ... ?
                        Uống vào quên được mấy hôm ... ?
                        Khi tim em vẫn luân lưu dòng máu đỏ
                        Khi bên em ánh trăng rằm vẫn tỏ
                        Và trong mơ yêu dấu vẫn đong đầy

                        Em
                        Nếu chữ tình không ẩn vị đắng cay
                        Nếu duyên mộng không đôi lần xa cách
                        Nếu đêm khuya không còn giọt mưa tí tách
                        Cuộc sống nầy sẽ tẻ nhạt khô cằn

                        Đường vào yêu không nghịch cảnh trái ngang
                        Sao hiễu được chữ thủy chung vàng đá
                        Em trong anh sẽ không là tất cả
                        Thì,
                        thuốc tiên dù có ...
                        Anh cũng chẳng uống đâu ... !



                         
                        #102
                          Leo* 03.06.2009 16:28:12 (permalink)
                          0


                          Thuốc tiên ư ... ?

                          Lại cũng em
                          Lại cũng người ta bảo
                          Người ta là ai ?
                          Sao cứ giữa chúng mình hiện hữu
                          Từng phút
                          Từng giây,
                          qua tháng rộng năm dài

                          Với khoảng cách chỉ độ gang tay
                          Người ta (hừ)... kéo nó dài ra ... dài ra thăm thẳm
                          Để anh, em ...
                          Từng bên nhau mê đắm
                          Đã buồn tênh bên bờ vực vô hồn

                          Thuốc tiên ư ... ?
                          Uống vào quên được mấy hôm ... ?
                          Khi tim em vẫn luân lưu dòng máu đỏ
                          Khi bên em ánh trăng rằm vẫn tỏ
                          Và trong mơ yêu dấu vẫn đong đầy

                          Em
                          Nếu chữ tình không ẩn vị đắng cay
                          Nếu duyên mộng không đôi lần xa cách
                          Nếu đêm khuya không còn giọt mưa tí tách
                          Cuộc sống nầy sẽ tẻ nhạt khô cằn

                          Đường vào yêu không nghịch cảnh trái ngang
                          Sao hiễu được chữ thủy chung vàng đá
                          Em trong anh sẽ không là tất cả
                          Thì,
                          thuốc tiên dù có ...
                          Anh cũng chẳng uống đâu ... !



                           
                          Thuốc tiên..!
                           
                          Leo*
                           
                          Cũng tại anh
                          nên người ta mới thế
                          Chẳng có ai cả
                          tại em thích vu vơ
                          Nhìn anh giận..sao em..thích thế cơ
                          Chắc có lẽ..anh giả vờ..như vậy..!
                           
                          Dù khoảng cách.
                          .chỉ..khoảng một gang tay
                          Nhưng đại bác..bắn..cả ngày..chẳng tới
                          Thôi mà đừng có hờn đừng có dỗi
                          Hiểu nhau rồi..làm sao khỏi..yêu anh
                           
                          Chẳng thuốc tiên nào
                          có thể chữa lành
                          Khi trong anh
                          còn mong manh sợi nhớ
                          Và đêm về ta ru hồn trăn trở
                          Chỉ đợi chờ..ngày muôn thuở..bên nhau
                           
                          Anh
                          Nếu chữ quên có thể hết đau
                          Thì em nguyện ôm mối sầu theo mãi
                          Để tim em không còn khoảng trống trãi
                          Sẽ không còn vương vãi sợ tơ rơi
                           
                          Chữ nợ chữ duyên khi ta lỡ buông lơi
                          Thì ngày sau khi ta ngồi tưởng nhớ
                          Anh chẳng là gì..mà chỉ là hơi thở
                          Thuốc tiên..em cần..cho hơi thở đừng ngưng
                          [sm=3.gif]
                           
                          Leo* hơi nghịch chút , sorry !
                           
                          2/06/09
                           
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2009 16:30:14 bởi Leo* >
                          #103
                            Thiên Hùng 03.06.2009 22:17:24 (permalink)
                            0
                            ... cám ơn Leo* đã ghé thăm TH ... cho nợ đừng tính lời nha
                            #104
                              Kha Khả Tú 04.06.2009 01:14:40 (permalink)
                              0

                              Thuốc tiên ư ... ?

                              Lại cũng em
                              Lại cũng người ta bảo
                              Người ta là ai ?
                              Sao cứ giữa chúng mình hiện hữu
                              Từng phút
                              Từng giây,
                              qua tháng rộng năm dài

                              Với khoảng cách chỉ độ gang tay
                              Người ta (hừ)... kéo nó dài ra ... dài ra thăm thẳm
                              Để anh, em ...
                              Từng bên nhau mê đắm
                              Đã buồn tênh bên bờ vực vô hồn

                              Thuốc tiên ư ... ?
                              Uống vào quên được mấy hôm ... ?
                              Khi tim em vẫn luân lưu dòng máu đỏ
                              Khi bên em ánh trăng rằm vẫn tỏ
                              Và trong mơ yêu dấu vẫn đong đầy

                              Em
                              Nếu chữ tình không ẩn vị đắng cay
                              Nếu duyên mộng không đôi lần xa cách
                              Nếu đêm khuya không còn giọt mưa tí tách
                              Cuộc sống nầy sẽ tẻ nhạt khô cằn

                              Đường vào yêu không nghịch cảnh trái ngang
                              Sao hiễu được chữ thủy chung vàng đá
                              Em trong anh sẽ không là tất cả
                              Thì,
                              thuốc tiên dù có ...
                              Anh cũng chẳng uống đâu ... !






                               
                              Thuốc tiên..!
                               
                              Leo*
                               
                              Cũng tại anh
                              nên người ta mới thế
                              Chẳng có ai cả
                              tại em thích vu vơ
                              Nhìn anh giận..sao em..thích thế cơ
                              Chắc có lẽ..anh giả vờ..như vậy..!
                               
                              Dù khoảng cách.
                              .chỉ..khoảng một gang tay
                              Nhưng đại bác..bắn..cả ngày..chẳng tới
                              Thôi mà đừng có hờn đừng có dỗi
                              Hiểu nhau rồi..làm sao khỏi..yêu anh
                               
                              Chẳng thuốc tiên nào
                              có thể chữa lành
                              Khi trong anh
                              còn mong manh sợi nhớ
                              Và đêm về ta ru hồn trăn trở
                              Chỉ đợi chờ..ngày muôn thuở..bên nhau
                               
                              Anh
                              Nếu chữ quên có thể hết đau
                              Thì em nguyện ôm mối sầu theo mãi
                              Để tim em không còn khoảng trống trãi
                              Sẽ không còn vương vãi sợ tơ rơi
                               
                              Chữ nợ chữ duyên khi ta lỡ buông lơi
                              Thì ngày sau khi ta ngồi tưởng nhớ
                              Anh chẳng là gì..mà chỉ là hơi thở
                              Thuốc tiên..em cần..cho hơi thở đừng ngưng
                              [sm=3.gif]






                              THUỐC TIÊN

                              Anh lẫn em
                              Tại cả hai chúng ta
                              Cứ hờn giận mãi
                              Em vu vơ, anh vớ vẩn
                              Vậy mà cứ đổ thừa qua lại
                              Giận nhau rồi...Hứ ! Cứ nói dai nói mãi.

                              Khoảng cách à
                              Ai ngăn nỗi được tình ta
                              Anh thức trắng đêm để nhớ em mà
                              Em cũng vậy mấy canh thâu không chợp mắt

                              Uống thuốc tiên
                              Uống làm chi nhỉ
                              Có chữa lành căn bệnh tương tư không
                              Hay uống vào càng loang lổ máu lệ lòng
                              Sầu trống vắng em, anh buồn và nhớ.

                              Anh và em
                              Liền như hơi thở
                              Thiếu một người tim vỡ chia đôi
                              Sợ chỉ thắm tơ hồng sẽ rối
                              Và tim ta sẽ náo loạn từng hồi.

                              Thuốc tiên nào
                              Dẫu Có uống hết ngàn sao trên trời
                              Cũng không chữa được trái tim ta thiếu nhịp
                              Chỉ thuốc tiên - có anh và em tình yêu bất diệt.

                              Kha Khả Tú

                              ( Trêu anh Thiên Hùng và chị Leo xong, Tú phải chạy nhanh thôi ! Kẽo bị ăn đòn !   [sm=z_scooter.gif]    [sm=tiptoe.gif]  Trốn lẹ nè ) [sm=sofa.gif]
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2009 01:19:55 bởi Kha Khả Tú >
                              #105
                                Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 10 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 139 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9