Khách trọ Dưới giàn nho con cúi đầu im lặng
Mẹ nghẹn ngào căn dặn trước lúc đi
Bao lẽ sống, bao lời yêu nhắn nhủ
Đã bao lần mẹ nhắc dưới giàn nho?
Lúc lên xe con ngoái đầu nhìn lại
Bống giật mình,
"Tiễn khách" - tiếng em con
Rồi khúc khích cười hồn nhiên em vẫy
"Chị lại nhà"!
Có phải không, bao ngày tháng năm qua
Con chỉ như khách qua đường mệt mỏi
Còn nhà mình với giàn nho xanh mướt
Chỉ là nơi con trọ một vài ngày?
Có phải không lời đùa vui em nhỏ
Dẫu vô tình nhưng sự thật đắng cay?
Bao năm qua con ở nơi đô hội
Chỉ về nhà vụt như cánh chim bay?
Bao năm qua, mẹ ơi, con không hiểu
Đâu là nhà, đâu mái ấm tuổi thơ?
Bao năm qua, mẹ ơi, nhà của mẹ
Có phải con, một khách trọ vô tình?