THƠ THANH THANH KHIẾT
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 39 của 226 trang, bài viết từ 571 đến 585 trên tổng số 3385 bài trong đề mục
ThanhThanhKhiet 16.10.2008 14:51:29 (permalink)
0
quote:

Tình cuối như nắng quái chiều hôm
Rát cháy con tim, bỏng nơi lòng
Thiết tha thương nhớ với trông mong
Sống lại trong tim máu tươi hồng
 
Máu hồng chẩy mãi trong tim nóng
Kết thúc đời, được mang mộng...đi theo
 
T.T.K.4.8.2008
 
 
Mình ghé qua thăm đồng hương một chút, chúc vui nha...
 
 
MÙA THU VÀ EM 
 
Lãng đãng... mùa Thu về
Khẽ đậu trên cây cỏ
Em có nghe tiếng Thu
Mơ hồ từ đâu đó...
 
Trời xanh khảm ngọc bích
Mây trắng buông áo dài
Chiếc lá vàng se sẽ
Rơi lạc vào hồn ai...
 
Mùa Thu dắt tay em
Đến bên anh lặng lẽ
Mở cửa lòng thật nhẹ
Đưa anh vào Thiên Thai...
 
              NguyễnThành Dũng
 
 
ThanhThanhKhiet 16.10.2008 14:54:31 (permalink)
0
quote:

Tình yêu nào có lỗi gì
Sao mang sầu muộn bởi vì tại ai?
 
Muốn thương yêu mãi...yêu hoài
Một đời gắn bó chẵng rời xa nhau
 
Đất trời thay cuộc bể dâu
Gió giông dập nát có đâu yên lành
Lỗi tình_ xin tạ lỗi tình
Lòng này chỉ có trời xanh hiểu mà
 
T.T.K.4.8.2008

 
Mình ghé qua thăm đồng hương đây, chúc bạn luôn vui vẻ nhé!

 
 LỜI AN ỦI MUỘN MÀNG
 
Thôi đừng buồn và day dứt nữa em!
Khi ta giạt lại bên nhau giữa dòng đời dâu bể
Hợp rồi tan. Lẽ xưa nay vẫn thế
Những nỗi buồn sẽ lùi lại phía sau...
 
Mọi bông hoa dù rực rỡ sắc màu
Cũng tàn lụi vào một ngày định mệnh
Vầng trăng rằm đầy đặn, vằng vặc thế
Sẽ khuyết, mờ trong mòn mỏi đó em.
 
Dẫu cuộc đời còn lẫn lộn trắng, đen
Có những lúc ta chơi vơi, hụt hẫng...
Nhưng em nhé! đừng mất đi hy vọng
Bởi đêm dài dằng dặc mấy cũng qua!
 
Bao khôn ngoan, từng trải có trong ta
Trước tình yêu đều trở thành nông nổi
Như đứng trước em, anh dại khờ và bối rối...
Bởi trái tim có lý lẽ riêng mình!
 
Thôi đừng buồn và day dứt nhé em!
Cứ thanh thản như thiên nhiên mà sống
Khi cánh buồm xa khuất bờ ảo vọng
Thì sóng lòng sẽ dần lặng nguôi quên.
 
Anh an ủi em hay an ủi chính mình?
Khi nỗi nhớ cứ nghiêng về bên ấy...
Biển đã lặng, gió đừng khơi sóng dậy
Xin cho thuyền dong duổi đến bình yên... 

 

< Sửa đổi bởi: bietaiaibiet -- 8.8.2008 11:20:11
ThanhThanhKhiet 16.10.2008 14:57:22 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: Mac Nhan Son
XIN TẠ TỪ
Xem thơ ai đó trêu chọc mình
Chẳng lẽ chịu nhục cúi lặng thinh
Một thời từng đội trời đạp đất
Không vì tình luỵ để cười khinh.

Thà rằng chấp nhận nỗi đớn đau
Van xin tình yêu... không thể nào
Đừng đánh giá thấp lòng tự trọng
Dù nghèo hèn vẫn ngẩng mặt cao.

Thôi nhé... từ đây xin tạ từ
Đêm dài mỏi mệt nhiều suy tư
Cho lòng yên tĩnh quên thế thái
Yêu chi mộng ảo lắm thực hư...
           -NS-
 
 
Gửi Nhan Son 
 
Tình yêu đằm thắm của tình thơ
Đưa hồn cùng mộng với dòng thơ
Cho lòng sao động những mong chờ
Để hồn được lại chút ngu ngơ
 
Đừng đem cay đắng vào thơ nhé
Hãy để cho lòng đẹp giấc mơ
Nhân tình thế thái nhiều...đen...trắng
Xin để lòng thơ mãi trắng trong
 
Vài lời gửi tới Nhan Son
Bạn buồn tôi cũng buồn luôn đây này..."
 

T.T.K.10.8.2008

ThanhThanhKhiet 16.10.2008 14:59:59 (permalink)
0

Một thời
 
Ngày xưa ta còn bé
Suốt ngày ở gốc xoan
nhặt những cánh hoa xinh
Chất đầy hai túi bé
 
Chất đầy lòng thơ trẻ
Đêm say ngủ mẹ về
Hôn lên vầng trán bé
Thoang thoảng mùi hoa soan
 
Năm nay ta lớn lên
Biết tập tành làm dáng
Khi đứng trước bạn nam
Thoáng ngượng ngùng xao xuyến
 
Năm nay ta đã lớn
Vừa chạm vào yêu thương
Vấn vương viết câu thơ
Gửi về nơi nhung nhớ
 
Có một anh chàng khờ
Cũng bắt đầu làm thơ
Dúi bên trong trang vở
Thơ cũng đã ngu ngơ
 
Ôi” đẹp những vần thơ
Ôi “đẹp những mộng mơ…
 
T.T.K.14.8.2008
 


Thức Tỉnh
 
Mãi mải mê với cuộc tình mơ mộng
Trao thương yêu lên tận chốn hư không
Trời cao vút mênh mông biển rộng
Không Vọng về một tiếng động lao sao
                     ***
 
Hoa thương nhớ đã đi vào sâu thẳm
Mầm đã chết, héo úa cả chồi non
Thời gian trôi hoa biến thành đất đỏ
Nuôi muôn loài cây cỏ kiếp lai sinh
                    ***
Hoa thắm lại trong một sáng bình minh
Giọt sương mai nhè nhẹ  rỏ trên cành
Hoa e ấp giấu mình vào trong lá
Toả ngát hương lên mãi tận trời xanh
                   
T.T.K.15.8.2008


<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2008 15:01:49 bởi ThanhThanhKhiet >
ThanhThanhKhiet 16.10.2008 15:03:59 (permalink)
0

quote:

Trích đoạn: nguyễn thế duyên

Nụ hôn và trời thu
              Gửi Thanh thanh Khiết
  Liệu em còn nhớ tôi không?
Rượu chưa được uống người không thấy người
  Hoa tươi chẳng thấy hoa tươi
Chỉ sương Đà lạt trong tôi mịt mù
  Hiu hiu một ngọn gió thu
Em xa xa lắm mịt mù trong tôi
  Bao giờ mới gặp người ơi
Để tôi dịu nỗi đơn côi trong hồn
  Duyên tôi mỏng tựa cánh chuồn  "1"
Câu thơ xưa đọng nỗi buồn thời nay
  Đồi thông ai thả thơ bay
Để tôi ở tận ngoài này ngóng theo
  Tình tôi là một cánh bèo
Theo câu hát cứ dạt theo một người
  Bao giờ chén rượu trao tôi
Mắt lắng trong mắt làn môi đi tìm
  Hãy lặng im
               Hãy lặng im
Nụ hôn lằng lặng nhấn chìm trời thu
                   Hà nội  15-8-2008

"1"  Phận mình mỏng tựa cánh chuồn
                             Kiều 


Trời thu

Đường xa gửi gió tới người
“Hoa lòng” một đoá còn tươi sắc hồng
Mong cho hoa mãi thơm nồng
Để người đỡ phải ngóng trông_ thôi buồn

Hồn ai giông bão mưa nguồn
Hồn ai lặng lẽ rơi tuôn giọt sầu

Đường xa mù mịt vó câu
Dù” trời thu” đấy biết đâu mà tìm

Tình thơ ghé bến thuyền duyên
Cũng vui mộng ảo cũng nên thân tình
                     T.T.K.15.8.2008 


 
 

    


<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2008 15:06:17 bởi ThanhThanhKhiet >
ThanhThanhKhiet 16.10.2008 15:08:47 (permalink)
0
Chuyện anh chàng khờ
 
Từ ngày xa xưa ấy
Khi tuổi đẹp như hoa
Sao mà yêu biết mấy
Luôn mồm vui hát ca
 
Mỗi lần tan trường ra
Có ba anh chàng đón
Một anh vờ khiêm tốn
Một anh cực hào hoa
 
Chỉ có anh chàng khờ
Là ta yêu thương nhất
Bởi anh rất thật thà
Và cũng quá ngu ngơ
 
Mỗi lần về mở vở
Đã thấy mấy dòng thơ
Câu chữ cũng ngơ ngơ
Như tâm tình chàng ấy
 
Sao mình cứ  đắm say
Rở ra đọc tối ngày
Một hôm mẹ nhìn thấy
Giật mình vội dấu ngay
 
Nhưng tình như men say
Làm sao dấu kín đươc
Thế là phải chịu phạt
Ở nhà mất mấy ngày
 
Chàng khờ cứ loay hoay
Tìm cách ném thơ say
Nhưng cổng cây ken dầy
Cánh thơ say mắc lại...
            
      ***

Lá thơ của ngày ấy
Ta vẫn còn giữ đây
Vẫn mãi thơm hương giấy
Vẫn ướp đầy tuổi hoa
 
T.T.K.16.8.2008 
  
 
ThanhThanhKhiet 16.10.2008 15:12:03 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: CTT

Có ai từng …!!
 
Có ai từng ...bất chợt đứng lặng
Giữa cuộc đời.. gặp tí xốn xang
Những đứa trẻ ...đói khổ lang thang
Trên đường đời... vật vờ manh áo
 
Có ai từng.... bất chợt bồi hồi
Được nụ cười...  không mà mong đợi
Cũng đủ làm     tim ai bối rối
Và tâm hồn ...thoáng chút dại ngây
 
Có ai từng ...muốn mình chợt say
Để quên hết ...nỗi nhớ đông đầy
Có ai từng... muốn mình buông thả
Chẳng là mình... dẫu trong phút giây
Chân Trời Tím .

Ta đã từng …giữa phố dông chết lặng
Lòng nao nao…nặng những xót thương
Bao mảnh đời…đói khô lang thang
Mong tìm được …miếng cơm manh áo
 
Ta đã từng…bối rối hoang mang
Với nụ cười…nhẹ nhàng vội vã
Vẫn cho lòng…dào dạt xốn xang
Dù phút chốc…Nỗi niềm mong đợi
 
Ta đã từng …để lòng khờ dại
Uống mê say… nỗi nhớ đong đẩy
Tự buông thả … thoáng chốc ngu ngây
Trong giây lát…Hồn mình chết lặng…
 
T.T.K.22.8.2008

 
ThanhThanhKhiet 16.10.2008 15:15:47 (permalink)
0

Thư không gửi

Viết thư em viết nhiều rồi
Em không gửi được bởi trời mưa giông
Trong thư con chữ quặn lòng
Bởi thương với nhớ gửi không đến người
Dòng thư bùng cháy những lời
Thiết tha, trông đợi, lệ rơi …đắng lòng
 
T.T.K 
 
Ai đời đi trách mưa giông
Thư không gửi nghĩa là lòng đắn đo
Yêu là giữ, yêu là cho
Thư không gửi bỡi tơ vò, bâng khuâng.
Gửi đi em dù một lần
Yêu thương "chả nhẽ" chỉ ngần ấy thôi!
Sao em nỡ trách ông trời
Thư không gửi, biết ai người thuỷ chung
Đêm nay mưa gió mịt mùng
Sắc tigôn đã não nùng... ngày xưa
Ngại gì một chút trời mưa
Đừng nghe em - sắc hoa xưa lỡ làng.
Ngày mai nắng đẹp anh sang
Nếu thư chưa gửi anh mang gửi dùm 
 
Gửi T.T.K.24.8.2008 
ĐT
 
 
quote:

Trích đoạn: ThanhThanhKhiet

Thu muộn
 

Thu muộn đổ loang vạt nắng chiều
Hiu hiu liễu rủ, gió vờn theo
Bóng ngả Tây Hồ, ngơ ngẩn sóng
Ai rơi ánh mắt cứ trong veo...

Tình vẫn ngàn năm là nước mắt!
Biết người còn nhớ tới duyên đầu

Muốn về nhặt lại mùa yêu cũ...
Chỉ sợ tim mình nhói nỗi đau..."

 

T.T.K.24.8.2008

Thu vừa mới đến đã muộn sao!
Thì nhặt chi duyên cũ ngày nào
Chỉ để bận lòng thêm hai đứa
Đâu chỉ một người biết nhói đau!!!

Thu đến lá chưa rụng, nắng chiều
Gió vờn liễu rũ, rũ đìu hiu
Đừng về em nhé! mùa thu trước
Sẽ chạnh lòng thêm, ray rứt nhiều

Để một mình anh, một mình thôi
Chiều thu tựa cữa nhặt lá rơi
Đếm từng chiếc lá, đong tình cũ
Để đón chiều thu "đã muộn rồi"

ĐT (người nhớ dai)



 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2008 15:17:57 bởi ThanhThanhKhiet >
ThanhThanhKhiet 16.10.2008 15:27:48 (permalink)
0
Dẫu Dại Khờ...!!!
 
Em đã yêu anh …yêu dại khờ
Yêu thật thà …yêu chẳng đong đo
Bởi ngây thơ ..hay mình nông nỗi
Để đêm buồn …giọt lệ vẩn vơ
 
Em vẫn yêu anh …dẫu ơ thờ
Yêu nồng nàn …yêu mãi lơ ngơ
Kệ anh đó …tình không hồi đáp
Em một mình …lạc lối mộng mơ .
Chân trời Tím.

Dại khờ …nên em đã yêu anh
Thật thà …nên chẳng đếm đong
Ngây thơ… nên lòng nông nổi
Đêm buồn …nên mãi cứ trông mong
 
Anh thờ ơ…em vẫn yêu anh
Mãi lơ ngơ…yêu mãi nồng nàn
Không hồi đáp… tình em vẫn thắm
Vẫn mộng mơ…lạc lối trăm năm
 
T.T.K.26.8.2008


ThanhThanhKhiet 16.10.2008 15:29:50 (permalink)
0
quote:

Thu muộn
 
Thu muộn đổ loang vạt nắng chiều
Hiu hiu liễu rủ, gió vờn theo
Bóng ngả Tây Hồ, ngơ ngẩn sóng
Ai rơi ánh mắt cứ trong veo...

Tình vẫn ngàn năm là nước mắt!
Biết người còn nhớ tới duyên đầu

Muốn về nhặt lại mùa yêu cũ...
Chỉ sợ tim mình nhói nỗi đau..."

 
Thanh Thanh Khiết

 
Chào Thanh Khiết! chúc bạn luôn vui và an hòa nhé!
 
 
HAI ĐOẠN DÂY BƠ  VƠ...
 
Bởi chưa biết độ bền của sợi dây tình yêu
Nên ngày ấy tôi mới nông nổi thế!
Chẳng nhường nhau - mỗi người một phía
Tôi và em chơi trò kéo co.
 
Tình yêu kia ai biết trước bao giờ
Sợi tình ái nào ngờ mong manh quá!
Dây đứt rồi - mỗi người một ngả
Mỗi người cầm một đoạn đứt xác xơ...
 
Tôi và em từ dạo ấy đến giờ
Lớp lớp sóng tháng năm cứ đẩy xa nhau mãi...
Những lúc nhớ em, muốn tìm dây nối lại
Ở đâu rồi? - hai đoạn đứt bơ vơ...


< Sửa đổi bởi: bietaiaibiet -- 28.8.2008 8:05:18 >

ThanhThanhKhiet 16.10.2008 15:32:12 (permalink)
0
THU MUỘN
 
Heo may theo gió lạnh tái tê
Thu qua ,thu lại -chiều thu muộn
Dấu cũ ngày xưa lại kéo về
Nặng lòng đứng lặng buồn rơi lệ
 
gắng giữ lại chút nghĩa x ưa
Day dứt trong nhau đến bao giờ
Sẽ như quẩn gió mùa lá rụng
Dù để lòng muốn chút mộng mơ
 
Chiều thu , đã muộn ,chiều thu muộn
Khép lá trên giàn sắc tigôn
Chờ mùa hoa thắm đợi thu tới
Đừng nhặt làm chi lá cuối mùa
 
                  T.T.K.27.8.2008

Chiếc lá thu báo hiệu một mùa
Một mùa thu đến một mùa qua
Một người nhặt lá làm kỷ niệm
Một người hờ hững vất ra xa
  Thì nhớ làm chi kỷ niệm xưa
  Mà ước ngày xưa - dấu cũ về
  Chỉ là hờ hững cùng dĩ vãng
  Đúng rồi dĩ vãng luôn tái tê
        Chỉ là chót lưỡi đầu môi thôi
        Giữ chút nghĩa xưa? - chỉ là lời
        Còn trong sâu thẳm người xưa ấy
        Chắc lưỡi! Ngày xưa!!! chuyện cũ rồi.
Còn trách nhau rằng sao nhớ dai
Nhớ chi chuyện cũ, nhớ chi hoài
Tôi chẳng là cây khô cỏ mục
Sao dễ dàng quên được hỡi người
  Dòng nước trong veo lóng lánh huyền
  Vầng trăng khuyết sáng, bóng trăng nghiêng
  Lung linh huyền ảo trong đêm tối
  Như dìu dĩ vãng giữa trời quên
                 ĐT

ThanhThanhKhiet 16.10.2008 15:36:05 (permalink)
0
Tại sao?
 
Giấy còn xanh chữ hôm qua
Thời gian vừa thoáng ,đã ra úa vàng
 
Trong thư lời nói nhẹ nhàng
Vết loang như xé rách tan ngọt ngào
 
Bao nhiêu thương nhớ gửi trao
Một cơn gió cuốn bay vào hư không
 
" Những là chín  nhớ mười trông”
Ai làm nghẹn lối, đứt dòng...tin...yêu
 
Thu về trời đẹp biết bao
Sao đem...giông gió...rắc vào trời thu…
 
T.T.K.1.9.2008 {thu kỷ niệm} 
 
ThanhThanhKhiet 16.10.2008 15:44:19 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: Đình Thế

Thu muộn
 
Thu muộn đổ loang vạt nắng chiều
Hiu hiu liễu rủ, gió vờn theo
Bóng ngả Tây Hồ, ngơ ngẩn sóng
Ai rơi ánh mắt cứ trong veo...

Tình vẫn ngàn năm là nước mắt!
Biết người còn nhớ tới duyên đầu

Muốn về nhặt lại mùa yêu cũ...
Chỉ sợ tim mình nhói nỗi đau..."

 
T.T.K.24.8.2008

Thu vừa mới đến đã muộn sao!
Thì nhặt chi duyên cũ ngày nào
Chỉ để bận lòng thêm hai đứa
Đâu chỉ một người biết nhói đau!!!

Thu đến lá chưa rụng, nắng chiều
Gió vờn liễu rũ, rũ đìu hiu
Đừng về em nhé! mùa thu trước
Sẽ chạnh lòng thêm, ray rứt nhiều

Để một mình anh, một mình thôi
Chiều thu tựa cữa nhặt lá rơi
Đếm từng chiếc lá, đong tình cũ
Để đón chiều thu "đã muộn rồi"

ĐT (người nhớ dai)



Heo may theo gió lạnh tái tê
Thu qua ,thu lại -chiều thu muộn
Dấu cũ ngày xưa lại kéo về
Nặng lòng đứng lặng buồn rơi lệ
 
gắng giữ lại chút nghĩa x ưa
Day dứt trong nhau đến bao giờ
Sẽ như quẩn gió mùa lá rụng
Dù để lòng muốn chút mộng mơ
 
Chiều thu , đã muộn ,Trời sắp tối
Khép lá cho màu mãi sắc tươi
Chờ mùa hoa thắm đợi thu tới
Đừng nhặt làm chi là vàng rơi
 
T.T.K.
 

ThanhThanhKhiet 16.10.2008 15:47:52 (permalink)
0
Anh là
 
Anh là muối mặn gừng cay
Tình ta sâu nặng dan tay chung đường
 
Anh là con suối đầu nguồn
Nước trong xuôi chảy một đường về sông
 
Anh là biển cả mênh mông
Thuyền em neo đậu giữa lòng biển êm
 
Anh là đồng đất lúa chiêm
Trải qua đông lạnh cho em tự hào
 
Anh là liên khúc ca dao
Đôi ta đằm thắm tình trao…trọn đời
 
T.T.K.3.9.2008
 
 

 
ThanhThanhKhiet 16.10.2008 15:50:16 (permalink)
0
HỎI
 
Có gì tận đáy mắt anh
Mà sao sóng sánh sắc xanh, vơi đầy?...
 
Có gì trong trái tim này
Mà vương vấn cứ mỗi ngày đầy thêm?
 
Nghe anh thủ thỉ êm đềm
Phút giây gần gũi khiến em bồi hồi...
 
 
Em chưa biết rõ anh thôi
Còn lòng em đã nhận lời yêu anh.
 
T.T.K4.9.2008
 
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 39 của 226 trang, bài viết từ 571 đến 585 trên tổng số 3385 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9