Tiễn đưa
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 27 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 396 bài trong đề mục
Nguyên Thạch 23.05.2014 05:35:00 (permalink)
0
Hãy đứng dậy
 


Tôi với anh, cùng chung giòng máu
Máu Việt Nam
Máu của Lạc Hồng
Tôi với anh, cùng một non sông
Chung đất mẹ rợp cánh đồng hương lúa.

Giặc bây giờ, đang tứ bề vây bủa
Đất nước này sẽ tàn úa tương lai
Tôi trăn trở thâu đêm...thao thức canh dài
Này anh hỡi
Chúng ta phải làm gì khi mình là trai nước Việt.

Xin hỏi anh, có buồn, có tiếc?
Cho Quê Hương ngả nghiệt thương đau
Có căm hận không?
Bọn bành trướng giặc Tàu
Đã ngang ngược chiếm đất, lấn biển...
Dậy bao nỗi đau dân tộc.

Xin hỏi anh, còn là người Việt, hay đà mất gốc
Còn cảm nhận gì không?
Khi nhìn tang tóc đau thương...
Anh có còm xem đất Việt là Tổ Quốc, là Quê Hương?
Lòng có quặn thắt khi dân ta bị ép vào đường nô bộc?.

Anh có nghe chăng, muôn dân nghẹn đau trong tiếng khóc?
Đất biển ngàn năm, bỗng chốc thuộc người!
Tinh hoa dân tộc đã héo hắt nụ tươi
Cuốn hút thế hệ, nụ cười xa vắng.

Anh có nghĩ và có thấy lòng cay đắng?
Đám Hán gian cõng rắn cắn gà nhà
Họ tiếp tay quân thù để giết hại dân ta
Khối người đó, là đồng bào, có mẹ, có cha anh đấy.

Tôi đã thấy
Và mong rằng anh cũng thấy
Là thanh niên
Ta đứng dậy mà đi
Tổ Quốc niềm tin cùng danh dự và trách nhiệm...chớ ngại ngùng gì
Lòng thúc giục cùng đi cứu nước.

Hãy cùng nhau diệt tan bầy sói lang hung tàn ngang ngược.



Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2014 05:37:29 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 24.05.2014 02:38:52 (permalink)
0
Tàu ô ơi - Có ngon thì cứ đánh  

 
    
Hỡi Tàu cộng
Có ngon thì cứ đánh
Đánh nuớc tao thì nhân loại sẽ khinh tởm và xa lánh chúng mày
Có ngon thiệt không?
Thì hãy thử vào đây?
Chiến tranh bắn tỉa cho bọn bạy biết mặt.

 
Dân Việt tao khắp ba miền Trung Nam Bắc
Gặp Tàu đâu là sẽ chặt thấy thương
Chúng tao đã thề là giữ lấy Quê Hương
Cho dẫu bọn Thái thú cộng sản có dọn đường nối giáo.

Xưa Diên Hồng có hàng hàng bô lão
Đã quyết tâm gươm giáo tiến lên
Nay triệu thanh niên đã quyết chí...nghĩa nước nợ đền
Luôn ghi khắc...không hề quên lịch sử.

Tụi bây ngon hả?
Thì cứ thử!
Chiến trường Việt Nam, quỉ dữ sẽ sa lầy
Sẽ tứ bề thọ địch
Đông Bắc Nam Tây
Thế giới sẽ xẻ thịt nước chúng bây từng mảnh.

Lời thách thức
Tàu ô ơi
Có ngon thì cứ đánh.


Quân tử?
Mà chuyên lộng ngôn thì loài người sẽ khinh khi và xa lánh.


Nguyên Thạch


 
Nguyên Thạch 24.05.2014 13:08:53 (permalink)
0
Mau vùng lên phá tung xiềng xích





Dân đã rõ, ai là những tên phản bội
Ai là Việt gian
Ai quì gối đê hèn
Ai là quân cướp cạn
Ai uống máu dân đen
Bộ chính trị
Trung ương đảng
Là tập thể những tên hèn bán nước.

Chúng đã gây bao khốn khổ, bao lầm than...khiến dân ta xuôi ngược
Chạy kiếm từng đồng
Bữa được bữa không!
Trong khi bọn chúng biệt thự rượu ngon...xe đỏ, xe hồng
Quyền, tiền thu gọn...lại thêm cuồng ngông hống hách.

Ai?
Chúng ta đã rõ, giờ phải vùng lên khử sạch
Bộ chính trị, Trung ương đảng là ách vong nô
Mà nguyên nhân của mọi nguyên nhân là chính tên Hồ
Đã du nhập thứ tam vô khốn nạn.

Chính chúng là những thằng đem nước, đem dân dâng bán
Là những tên Thái thú triều đại Hán dã tâm
Chính chúng là những tên đồ tể dồn dân vô ngục tối giam cầm
Là lạc hậu
Là khốn khổ
Là hờn căm thù hận!.

Cuộc chiến hôm nay
Toàn dân xung trận
Chống ngoại bang xâm lấn quê cha
Vạch mặt điểm tên những kẻ nội thù đã bán đứng sơn hà
Chính chúng là bọn Việt gian tà ma quỉ dữ.

Trận chiến này, ta quyết không tha thứ
Khối hận căm đã tồn trữ bao năm
Hãy vùng lên phá tung xiềng xích giam cầm
Dựng cách mạng cho ngàn năm thế hệ

Không
Triệu lần không
Chúng ta không là giun dế.



Nguyên Thạch
Nguyên Thạch 25.05.2014 12:09:24 (permalink)
0
Bài ca chiến thắng

(Cho những chiến sĩ lên đường)


Buồn không em?
Biển Đông chiều bão lộng
Chuyến ra đi là vĩnh viễn không về!
Chiến trận xa, anh đã yên nghỉ ở biển quê
Người chiến sĩ, trọn lời thề non nước.

Ôi chiến chinh đời trai xuôi ngược
Vì tương lai...nguyện ước trao đời
Biển mẹ tang thương...sóng dậy ngàn khơi
Tổ Quốc nguy biến...anh theo lời mẹ gọi.

Ngày vắng cha, nếu con có hỏi
Hãy vỗ về...Cha đáp lời tiếng gọi non sông
Cha hy sinh để mai ngập nắng hồng
Cho thế hệ thoát cùm gông giặc Hán.

Niềm biệt ly...đong đầy theo năm tháng
Tự hào lên em để an lòng người khuất dạng phương xa
Máu chiến binh đã tưới thắm sơn hà
Cho đất mẹ vang lời ca chiến thắng.


Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2014 12:11:32 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 26.05.2014 04:03:16 (permalink)
0
Tiếng Mẹ Hát  

 

Sáng ra biển
Nghe lời mẹ hát
Sóng trùng khơi dào dạt tiếng buồn
Mây đong đưa, đôi mắt mẹ sầu tuôn
Con nước đục...
Lạc nguồn trôi mãi.

Trưa xuống phố
Tôi nghe người em gái
Trong phòng bar giọng tê tái cuộc đời
Lảm kiếp hoa để phục vụ khách chơi
Nghe não nuột
Em ơi đứt ruột!.

Xế ghé đồng hoang
Anh cầm cây cuốc
Cuốc đất nâu
Hay cuốc chính đời mình?
Từng nhát khô, bật chữ nhục vinh!
Anh chợt khóc
Khóc cho tình đất mẹ...

Giữa canh khuya, lều tranh tôi ghé
Tiếng bé thơ sớm mất mẹ kêu gào
Trong âm vang, tôi nhận thấy nỗi đau
Dẫu sáu tuổi, chưa vào cuộc sống.

Buồn lên non
Trời cao gió lộng
Mẹ thở than trông ngóng đàn con
Vừa thiết tha vừa hờn tủi mỏi mòn
Đẫm nước mắt
Ơi đàn con đốn mạt!

Cả vùng trời, biển Đông nghe mẹ hát

Một đảng ma cô
Một lũ bạc tình
Một bọn vong nô
Một lũ bội tình...

Một bọn ma cô
Một lũ bạc tình
Một đảng vong nô
Một lũ bội tình...

*

Gánh tang bồng
 
(Mến mộ Bùi Thị Minh Hằng, Huỳnh Thục Vy, Đỗ Thị Minh Hạnh, Trịnh Kim Tiến, Tạ Phong Tần, Trần Thị Nga.... ) 


Em vác non song 
Dáng trông hối hả 
Trĩu gánh oằn, nhọc bả xương vai 
Gian nan...
Đường vẫn miệt mài 
Anh thư nữ tú chí tài vươn cao.
 
Chốn nhân gian 
Anh hào đâu tá? 
Vàng khối người tựa lá mùa thu! 
Quê Hương đường đến mịt mù 
Đành sao cúi mặt... ngàn thu hận sầu... 
 
Gánh về mau 
Bước đường sâu 
 
Phỏng đôi gót ngọc 
Nát nhầu con tim 
 
Đường em đi...
Chim muôn tiếng hát 
Mai lối về... đồng ngát đơm bông 
 
Để anh băng bó gót hồng 
Đón ngày rạng rỡ non sông đang chờ.
 
Ôi đẹp dáng tiểu thơ Trưng Triệu 
Chí hào hùng 
Thân liễu, tim son 
 
Trĩu vai... đôi thúng nước non 
Thúng cho tình mẹ 
Thúng tròn nghĩa quê...
 
Tặng em đóa ngát hương thề... 
  
 Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2014 04:16:25 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 29.05.2014 13:05:37 (permalink)
0
Ôi Quê Hương! Buồn lắm...



 

Đất nước tôi
một quốc gia vô phước!
bao ngàn năm
vẫn xuôi ngược...ngược xuôi
dân nước tôi
qua bao thế hệ... vẫn ngậm ngùi
lê cuộc sống
hỏi gì vui để sống?.

Từng người Việt
từng tâm hồn lắng đọng
buồn khôn nguôi
đau nòi giống điêu tàn!
nỗi buồn dài từ thuở Hồng Bàng
kéo mãi miết đến Văn Lang lập quốc.

Bao ngàn năm
mang nỗi buồn chất ngất
bao ngàn năm
vờ vật với đời
bao ngàn năm
nào được nghỉ ngơi!
Thượng đế có thấu cho lời cầu nguyện?.

Vốn nhỏ bé
nay mất dần đất biển
bọn manh tâm dâng hiến sơn hà
họ đê tiện
họ phản bội tiên tổ ông cha
Sài lang dã thú, điêu ngoa quỉ quyệt...

Họ vô cảm
dửng dưng
câm
điếc...
Trước nỗi đau tộc Việt khóc than
Bọn hạ cấp hèn ươn...chỉ biết vật chất bạc vàng
mà quên hẳn giang san, xương máu.

Họ là những tên đồ tể mưu ma hung bạo
bán nước buôn dân, trân tráo điếm đàng...
Họ đã hiện nguyên hình là lũ tham quan
ngấm ngầm toa rập với giặc thù ngoại bang truyền kiếp.

Việt Nam tôi
dài nỗi buồn tội nghiệp
năm tiếp năm gánh kiếp gia nô
xưa có Lê Mạc
nay có đảng Hồ
vùi chôn đất Việt tận đáy mồ sâu thẳm...

Quê Hương!
Ôi Quê Hương!
Buồn lắm.

Nguyên Thạch

Nguyên Thạch 22.06.2014 06:34:51 (permalink)
0
Thề quyết chung lòng đánh đuổi quân xâm lược


Tiếng còi giục vang
Toàn dân cứu lấy giang san
Lời mẹ dội vang
Thanh niên mau bước lên đàng.

 
Tổ Quốc thiết tha
Người ơi, cứu lấy quê nhà
Đàn con yêu ơi
Đứng lên nối bước ông cha.

Nam quốc sơn hà Nam đế cư, (*)
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lại xâm phạm ?
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.

Tổ Quốc thiêng liêng
Nghĩa tình vô biên
Dòng giống Rồng Tiên
Thề quyết trung kiên.

 
Toàn dân đứng lên
Quyết không lùi trước đạn tên
Triệu triệu con tim
Thi gan trung dũng kiên cường.

 
Diệt tan quân xâm lược
Xua tan quân nhu nhược
Đả đảo quân bán nước
Đả đảo quân bán nước.

Nguyên Thạch
----------------
Ghi chú: (*) Lý Thường Kiệt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2014 06:36:43 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 01.07.2014 17:28:30 (permalink)
0
Nếu tiền là tất cả thì đừng yêu thi sĩ!
 
Nếu ai nghĩ tiền tài là tất cả!
Thì đừng yêu thi sĩ em ơi
Bởi có thể sẽ đói khổ một đời
Vì người thi sĩ, họ xem cuộc sống là: Nơi tạm bợ.
 
Tiền bạc, vật chất…không thể biến họ trở thành tôi tớ
Quị lụy chui lòn, bợ đỡ…vô tâm…
Khi họ cất tiếng nói, là có thể sẽ bị bắt bớ giam cầm…
Bởi những tiếng nấc để đánh động lương tâm nhân loại.
 
Họ gởi cho đời những lời yêu thương…kêu gọi…
Góp ý giúp nhân gian tránh khỏi sa lầy...
 
Thơ
Là tâm hồn
Là lời đẹp ý hay
Trong khi đời sống, luôn bị bao vây…khốn khó…
 
Đời thi sĩ, như cụm mây, làn gió
Dìu nhân gian đây đó vơi sầu…
Đời
Nếu không thơ, không nhạc…
Đời sẽ về đâu?
Không thơ nhạc…
Đời khuất câu ý nhị!
 
Nhà thơ luôn nghèo!
Bởi giúp đời miễn phí.
 
Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2014 17:31:32 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 18.07.2014 14:26:10 (permalink)
0
Trăng Đợi!

Mùa Ly Biệt-2


Trăng tháng Ba
Tôi người ly biệt
Cũng nơi này
Phan Thiết thưở xa xưa
Hàn gánh trăng vàng tưới cội dừa
Thân đơn độc
Lối thưa tình lặng.
 
Nay lầu hoang tôi em tháp vắng
Môi run mềm biển mặn đọng bờ môi
Ánh trăng rơi màu tang phủ góc đồi
Hai dáng nhỏ phút chia phôi ly biệt.
 
Em cố níu
Trời ơi!
Phan Thiết
Dịu vợi trùng dương xanh biếc mông lung
Đôi mắt trăng hoang sâu thẳm chập chùng...
Cố thu lại chân dung nguời lữ thứ.
 
Em yêu ơi
Hỡi Chiêm nương tiên nữ
Tôi phận nghèo lãng tử xa xăm
Nào dám đâu ước mộng nguyệt cầm
Đâu được ngõ lời trăm năm duyên hẹn!.
 
Lầu ông Hoàng tôi nàng run tay chén
Rượu ly bôi, lòng nén thương đau
Duyên xanh xao mà tình mãi dạt dào
Tôi đi nhé
Nụ hôn chào ly biệt.
 
Trăng ơi trăng cho ta gởi niềm đau Phan Thiết!.
 
*

Thương Mùa Trăng Đợi


Mùa trăng nay
Soi mình anh lẻ bóng
Biển hoang vu
Trông vọng ánh trăng xưa
Buồn thiết tha nhung nhớ sao vừa 
Em bên ấy
Song thưa, hoài trăng nhớ. 
 
Trăng dĩ vãng
Trăng tình yêu bỡ ngỡ
Ta uống trăng 
Trao hơi thở cho nhau 
Vầng trăng thanh
Đêm huyền dịu ngọt ngào
Cũng dạo ấy xa nhau 
Mùa ly biệt. 
 
Giặc tràn về 
Anh lìa xa Phan Thiết
Dòng Mường Giang* rên xiết hận thương đau
Quê hương tang thương
Đời úa
Phố rũ màu 
Lại lần nữa niềm đau trăng lầu cổ **. 
 
Gởi ai đi, chiều qua góc phố
Dáng Chiêm nương
Tôi thầm gọi cố nhân ơi 
Hai mùa trăng thương 
Hai mảnh cuộc đời
Em ở lại phố Hời*** dài oan nghiệt!. 
 
Chiều trùng dương xa xăm 
Em mắt biếc
Nhớ mùa trăng 
Thương tiếc quãng đời đau
Biển Rạng**** đêm nay sóng dậy thét gào
Người Chiêm nữ trào dâng cao thương hận. 

Dòng trôi ba mươi năm 
Một cuộc tình
Hai mảnh hồn lận đận!
Tôi thân trai
Thế trận trĩu đôi vai
Em vẫn thương 
Vẫn đợi chí anh tài
Câu ước hẹn 
Ngày mai duyên tình mộng. 
 
Mỗi mùa trăng yêu 
Là mỗi mùa vun bồi nhịp sống
Hai mái bạc đầu, dài trông ngóng đợi nhau 
Như Quê hương đợi Tự Do Nhân Bản dạt dào...

 Đành hẹn lại mùa trăng sau hạnh ngộ. 
 
 
*Sông Mường Mán - Bình Thuận 
**Lầu ông Hoàng 
*** Giờ là Phú Hài-Phan Thiết 
****Mũi Né 
 
*
 
Thương Mùa Trăng Đợi 2
 
Anh đi biền biệt
Bao mùa trăng 
Em nỗi cô liêu với cung hằng 
 
Mấy mùa thu nữa 
Vàng lá đổ
Còn bao đông lạnh 
Tình cách ngăn?. 
 
Chiều tím hoàng hôn
Da diếc buồn 
Người nơi quan tái Lệ có tuôn?
Sông Hương lờ lững chiều sương lạnh
Trường sơn âm vọng
Quốc sầu buông. 
 
Nơi ấy đêm về
Giá lạnh không?
Người nơi thôn cũ 
Chạnh khối lòng 
Đôi bờ non nước, tình ngàn dặm
Khối nhớKhối thương
Nỗi chờ mong. 
 
Thương lắm anh ơi 
Hỡi chàng trai
Ôm mối hận đau 
Gầy hình hài 
Quang Trung dục trống 
Đường Tổ Quốc 
Diên Hồng sóng dậy 
Gọi tương lai. 
 
Mai có về thăm
Thỏa nhớ mong 
Anh niềm kiêu hãnh... giống Lạc Hồng
Chí trai nợ trả
Ngời sông núi
Chinh nhân 
Nhớ nhé  
Lập chiến công...
 
 
Nguyên Thạch 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2014 14:41:39 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 23.07.2014 18:05:54 (permalink)
0
Nếu anh có về thăm
 
 
Sao anh không về thăm xóm nhỏ?
Bỏ xứ ra đi khi giặc đỏ tràn về
Nhớ gì không anh?
Từ lúc lìa quê
Và còn giữ những lời thề năm cũ?.
 
40 năm
Đã 40 năm rồi!
Hoa Tự Do vẫn còn nghẹn nụ!
Đời xa xăm…Dân Chủ Nhân Quyền!
Nơi anh đến, đầy ắp bình yên
Em ở lại, dài nỗi lo gạo tiền cơm áo…
 
40 năm với bạo quyền hung bạo
40 năm, bữa cháo bữa rau
40 năm chất ngất niềm đau
Còn bao năm nữa, giặc Tàu chế ngự?
 
Anh ra đi, được nhìn muôn thứ
Em nơi này với thú dữ rừng hoang
Bao đè nén…
Nào đảng nào đoàn!
Em nghèo quá, chỉ còn đường lao động.
 
Ngày anh về thăm
Nếu thấy em quê mùa trong cuộc sống
Xin đừng cười chê rằng em chẳng giống ai!
40 năm nghèo khổ đã thiêu đốt hình hài
Hoa khôi trường cũ, tóc dài áo trắng.
 
Cuộc sống nơi đây?
Có quá nhiều cay đắng
Liễu yếu thân gầy, dãi nắng dầm mưa
Tâm hồn trắng trong…phải đối mặt với bao mụ mị lọc lừa
Những nét nhân bản của ngày xưa... dần biến.
 
Mai có về thăm?
Xin nhớ mang theo những thứ mà em luôn ước nguyện
Những thứ đó là: Nhân Quyền Dân Chủ Tự Do
Những thứ mà dân em xin mãi
Đảng chẳng cho!.
 
 
Nguyên Thạch
 
Nguyên Thạch 26.07.2014 19:39:54 (permalink)
0
đôi mắt-2

 

Trong đôi mắt ấy, dường như chứa nhiều u uẩn...
Nỗi niềm thâm sâu...dẫu không thốt nên lời
Tuổi thơ ngây hỡi, sao gánh nhiều gian khó?
Tôi hỏi em!
Hay hỏi cuộc đời?.

Tập vé số, em rao mời mua giúp
Khách đường xa, cùng số phận như em, tất cả rã rời.

Đôi mắt ấy, tháng ngày dài vô vọng
Bởi cuộc đời chẳng còn gì nữa mà trông!
Ôi đớn đau cay đắng xé lòng
Những đêm gió lạnh, bụng không giá buốt.

Em bé ơi
Tám tuổi đời, đã bắt đầu nhập cuộc
Ngày gian lao, lo suốt đêm dài
Trong nước mắt, có câu hỏi vì ai và tại sao?
Tuổi thơ Việt Nam phải sớm gánh niềm đau vô vọng!

Tôi đã thấy trong đôi mắt ngây thơ nhưng chứa nhiều ước mộng
Đầy khát khao... cho cuộc sống an bình.

Việt nam hỡi
Sao ngập tràn khốn khó
Dân tôi ơi
Sao lắm tội tình?.

Đôi mắt ấy, dường như chứa nhiều u uẩn...
Nỗi niềm thâm sâu...dẫu không thốt nên lời
Tuổi thơ hỡi, sao gánh nhiều gian khó?

Tôi hỏi em!
Hay hỏi cuộc đời?.

Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2014 19:41:22 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 27.07.2014 07:17:23 (permalink)
0
Tiếng nguyện cầu!

Còn lại chi đâu?
Giữa cuộc đời!
Đếm bước âm thầm
Nhặt trăng rơi

Quê hương tôi đó
Ngàn thống khổ
Tôi khóc cho tôi
Khóc cho đời!

Ai bán tổ tiên?
Bán giang sơn!
Dân tôi khắc khoải...
Vạn căm hờn
Đọa đày quê mẹ vào tăm tối
Biển Đông sóng dậy, nấc nghìn cơn.

Đếm bước lạc loài
Giữa nhân gian
Quê hương tan tác
Ôi điêu tàn
Sao đành vô cảm?
Vùi giấc ngủ!
Đành sao?
Cúi mặt trước lầm than.

Thượng đế nhiệm mầu
Ngài nơi đâu?
Thấu chăng thống khổ?
Cuộc bể dâu!
Góp ánh trăng tàn soi nghiệt ngả
Chắp tay, xin khấn tiếng nguyện cầu.


Nguyên Thạch
Nguyên Thạch 14.08.2014 15:27:20 (permalink)
0
Đồng trụ chiết - Giao Chỉ diệt?

 


Giặc đã đến giữa Đông Đô đại phố
Giăng đèn lồng mừng Hoàng Hỉ Hạc Lâu
Xưa Mã Viện dựng cột "Đồng trụ chiết"
Nay quê cha "Giao Chỉ diệt" còn đâu!. 

Hai ngàn năm trước lừng danh Trưng Triệu
Đất ngàn năm chưa hề thiếu gương hùng
Bạch Đằng Giang Ngô Quyền xua Nam Hán
Bắc Bình Vương diệt sạch lũ Đại Thanh.
  
Thăng Long cổ có còn thiêng Tứ trấn?
Tử Cấm Thành trơ nhật nguyệt càn khôn
Vân Đồn lạc nhìn biển Đông nhỏ lệ
Gia Định buồn vì giặc phá gia môn. 
    

  
Trụ đồng chiết, nguyền cho Giao Chỉ diệt
Lời thề xưa...Linh Trọng Nghị biết không?
Hà  cớ gì, đem dâng bán non sông?
Phản bội Tổ Quốc, hiến Lạc Hồng cho giặc. 
  
Một ngàn năm nô ách tròng phương Bắc
Đảng cộng nay lại rước giặc chiếm nhà!
 
Vũng Án Trung Quốc
Đông Đô
Tây Nguyên
Sẽ là Tân Cương, Tây Tạng nào xa!
Hội Nghị Thành Đô?
Sơn hà tất mất. 
 
"Đồng trụ chiết, Giao Chỉ diệt" đã trở thành sự thật.

Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2014 23:18:55 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 16.08.2014 10:29:28 (permalink)
0
Mai anh về - 2


Mai anh về?
Nhớ mang theo những gì mà dân mình rất lạ
Thứ ấy là: Dân Chủ Tự Do
Những thứ mà, dân xin mãi, đảng chẳng cho.

       

Đời lam lũ, Tết nghèo em xin gởi
Đến người anh còn biền biệt phương xa
Người trai hỡi, còn thương nhớ quê nhà?
Miền đất hứa, ngóng chờ hoa đơm nụ.

Mai anh về lối xưa đường cũ
Lau giùm tôi giọt nước mắt Quê Hương
Nắm tay tôi, dạo lại những con đường
Ôn kỷ niệm đau thương ngày cũ...

Anh đã đến vùng tự do, hoa hé nụ
Em nơi này?
Thu rũ đời đau!
Bao nhiêu năm dài ai oán nghẹn ngào
Đời khốn khó lệ tuôn trào không tắt

Hơn ba mươi năm, ngậm ngùi tim thắt
Dân lầm than, hận giặc Bắc vô đây
Biến cả quê hương thành chốn vũng lầy
Bao cơ cực...đọa đày anh ạ.

Mai anh về?
Nhớ mang theo những gì mà dân mình rất lạ
Thứ ấy là: Dân Chủ Tự Do
Những thứ mà, dân xin mãi, đảng chẳng cho.


Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2014 10:50:15 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 17.08.2014 15:46:01 (permalink)
0
 
http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/quyet-chien-thang-va.EBSvsWf3V9.html
( Thề Không Phản Bội Quê Hương - Cục Chính Huấn VNCH ) 
Các anh là quê hương - 2


Nắn nót tên anh, tôi viết trên tranh
Luôn ngắm tên anh, mắt biếc long lanh
Người chiến sĩ, tôi muốn vinh danh
Tự do tranh đấu... giúp cho dân lành.

Ghi khắc tên em như những anh thư
Lớp người hy sinh ngay tuổi đôi mươi
Gương sáng anh minh như đóa sen tươi
Gan dạ đứng lên...đấu tranh cho đời.

Các anh là vầng sáng ánh dương
Các em là tình yêu quê hương
Xin trao trọn lớp người tôi thương
Đây con tim, gởi ai kiên cường.

Chúng ta cùng siết tay đứng lên
Vì Quê Hương, ngại chi đạn tên
Còi Tổ Quốc cất xa vang rền
Gìn giữ non sông ngàn năm vững bền.

Các em là tình tình thương
Các anh là Quê hương.

Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2014 17:04:24 bởi Nguyên Thạch >
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 27 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 396 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9