Xa xưa Cũng chỉ là những lời vụng dại
Hơi thở còn ngai ngái đất bùn
Ngày nào nắng cháy mưa phùn
Đêm về gió lạnh còn run vai gầy
Thế mà chim xa bầy mỏi cánh
Nửa cuộc đời quang gánh quê hương
Dừng chân bỏ lại bên đường
Bao nhiêu mộng ước...đã dường như mơ.
Chỉ còn lại bài thơ nuối tiếc
Hồn trôi trong mắc biếc xa vời
Nhớ nhung ..da diết một đời
Hồn chao dao với một thời xa xưa.
dp