Đàn xưa
Thuyền trôi lơ lửng Về xóm nhỏ đường xưa nẻo vắng Thấy tâm hồn phẳng lặng yên vui Gió Xuân cảm thấy bùi ngùi Nhìn đôi chim én mỉm cười cỏ hoa Ghé thăm lại căn nhà năm cũ Bên thềm xưa thắm nụ mừng Xuân Thấy em vui vẻ quây quần Cạnh bên cha mẹ, tinh thần vương cao Hồi tưởng lại thuở nào tóc rối Gió dịu dàng mơn suối tóc mềm Tay anh nhẹ vuốt hương êm Cội nguồn dâng đến con tim ngập tràn Chiều ươm nắng mây ngàn sắc tím Sợi vàng mơ tô điểm hương nồng Kề môi tựa má thơm hồng Ngập ngừng tỏ mối tình ngông ngày nào Bên dòng nước lao xao cánh bướm Đóa thuỷ tiên thắm đượm màu duyên Phất phơ dòng suối đen huyền Hồn anh ngơ ngẩn như thuyền nhẹ trôi Nguyễn Gia Linh 10-01-2011
Tiếng ru ngọt ngào Anh về ươm những vần thơ Cho hoa thơm ngát hương chờ đợi em Xây hồ sen thắm hằng đêm Bóng trăng sáng tỏa bên thềm tương tư Ngày đêm gởi những tờ thư Nhẹ nhàng nồng ấm êm như chỉ đào Cho hồn vào giấc chiêm bao Se duyên mộng ước dạt dào buồng tim Sao trời lấp lánh lặng im Nhờ đêm gởi lại kiếm tìm hồng nhan Anh đem trải khắp mây ngàn Giữa đêm thanh vắng buộc ràng lòng nhau Lắng tai nghe tiếng ngọt ngào Dẫu xa muôn dặm rạt rào hương yêu Giọt rơi mái lá mưa chiều Đọng trên mí mắt thành nhiều ý thơ Tưởng nghe mấy tiếng ầu ơ Lời ru trong gió mộng mơ thuở nào Biết bao tình nghĩa em trao Anh về gom hết cho vào tâm tư Nguyễn Gia Linh 11-01-2011
Còn nhớ Còn nhớ lại ngày thương nhớ nhau Đôi ta duyên thắm, rượu, trầu cau Đường đi chung lối không hề ngược Rồi đến chia xa quá nghẹn ngào Tám năm dài lắm, biết hay không ? Đất khách một mình luống đợi trông ! Biết rõ quê nhà nhiều trắc trở Anh nào có ý bội hương lòng Anh sẽ nói nhiều chuyện nhớ thương Cho em quên lãng nỗi sầu vương Cùng con chịu đựng bao gai góc Còn nhớ vun trồng hoa hướng dương Bây giờ đầm ấm nơi thôn nhỏ Cho thấy đôi mình thỏa ước mơ Chờ đến ngày về nhìn phượng đỏ Rồi mình viết lại những bài thơ Nguyễn Gia Linh 12-01-2011
Chiều rồi đêm nhung nhớ Anh muốn gởi trái tình yêu ngọt lịm Thấm vành môi chưa liếm đã mê say Theo giấc mơ đã đến ngày mầu nhiệm Cho ánh hồng phủ chiều tím hôm nay Chiều nhung nhớ chập chờn loang sập tối Nắng mơ buồn tắt vội đỉnh mơ sầu Nhìn nhện giăng nhiệm mầu chưa thấy rối Thấy từng ô mắc nối một niềm đau Đem giao hết trong lòng bao nỗi nhớ Chỉ xin em một nửa giấc mơ hồng Anh đan nốt buộc vòng câu duyên nợ Vì chúng mình đã hứa với tim lòng Trời trong sáng ngắm nhìn sao lấp lánh Gió ru mây thấm lạnh giữa muôn ngàn Cây trụi lá bẽ bàng trong cô quạnh Trăng lững lờ chiếu lạnh giữa mênh mang Anh xin nửa trăng vàng dù đã khuyết Rụng bên sông soi chiếc bóng đợi chờ Còn một nửa lững lờ dòng nước biếc Gởi vào hồn tha thiết ánh vàng mơ Nguyễn Gia Linh 13-01-2011
Một lần nữa nhe em Em còn nhớ nằm trong vòng tay nhỏ Hòa hợp cùng cây cỏ rất yêu thương Tai lắng nghe tiếng nhịp từng hơi thở Giọng muôn chim đang trổi khúc nghe thường Anh dìu em về chiều sương kín lối Tóc em dài nhiều sợi quấn bờ vai Làn gió thoảng làm say hương tóc rối Nồng ý ngọt ngào lạc lối thiên thai Thân chớm lạnh tìm bờ vai êm ấm Nghe thương yêu chìm đắm giữa muôn trùng Tiếng đàn lòng giữa mông lung xa thẵm Gợi theo về rót thấm mộng tình chung Dòng suối rì rào chiều trong thơ mộng Nghe êm tai tiếng nhạc đệm mơ hồn Giữa khoảnh khắc hoàng hôn không tiếng động Vẳng trong mơ tiếng sáo vọng đầu thôn Anh nhẹ ru cho em tròn giấc ngủ Bằng câu tho ấp ủ trái tim hồng Nhẹ nhàng thôi như màn sương vây phủ Và huyền mơ chứa đủ ý thơm nồng Nguyễn Gia Linh 16-01-2011
Nhớ ngày tiễn đưa Chiều buông bóng nắng âm thầm Sắc loang màu tím lặng câm dỗi hờn Trái sầu chín thẩm buồn hơn Chớm nghe rơi nhẹ vào hồn ngẩn ngơ Màn đêm thả xuống dật dờ Nửa vầng trăng tỏ lững lờ sương đêm Giọt rơi thấm ướt vai mềm Nghe sao thương nhớ vào thềm tiễn đưa Ngại gì nắng sớm chiều mưa Nước tuông trăm ngả cho vừa vấn vương Nghĩ suy tình thấm đêm trường Cho dài nhung nhớ, cho vương nỗi sầu Em đi khơi lại niềm đau Hỏi người năm cũ, nhớ câu ân tình ? Thôi rồi chẳng nợ ba sình Thì nên nín lặng cho mình lãng quên ! Nguyễn Gia Linh 18-01-2011
Bến bắc Cô Chiên Anh trở lại thăm miền lục tỉnh Nghe vấn vương chút đỉnh hồn quê Cây tre ruộng lúa cạnh kề Gió đưa hương nhẹ theo về nẻo xa Qua bến bắc chiều tà bóng ngả Gió hiu hiu thong thả ru êm Bàn tay vuốt sợi tóc mềm Suối tràn hạnh phúc vào tim thẫn thờ Chiều nắng nhạt lơ thơ mây trắng Xóm thôn nghèo còn vẳng giọng đưa Ầu ơ bên lũy tre dừa Chan hòa điệu hát cho vừa nhớ nhung Luồn gió nhẹ ung dung uốn gợn Đưa lục bình đùa giởn sóng reo Tình duyên xuôi kỷ niệm nghèo Đợi ngày nắng âm đem gieo giấc nồng Rồi nhớ mãi bên dòng sông Cửu Bến Cô Chiên bão lũ dâng tràn Thương tình theo buổi Xuân sang Nhìn hoa tươi thắm mộng ngàn thiết tha. Nguyễn Gia Linh 19-01-2011
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: