Đàn xưa
VIỄN ẢNH ĐOÀN VIÊN
Hôm nay trời đầy sương
Lê nhẹ bước lên đường
Xuyên qua màn ảo ảnh
Thấy bóng dáng người thương
Phải chăng là ước vọng
Của những tháng năm dài
Hay chỉ là ảo mộng
Để kẻ tỉnh người say ?
Nguyễn Gia Linh Bordeaux, 11 / 09 / 1982
TÂM TÌNH MÙA LY BIỆT Lặng nghe mưa gió rạt rào Nghe tim thổn thức lệ trào hoen mi Ai buồn đưa tiễn người đi Ai nghe sầu đọng trên ly rượu nồng Vui gì pháo cưới thiệp hồng Mà đem đau khổ lấp dòng sông yêu Một mai mưa gió cuộn nhiều Gởi lòng vào chuyến đò chiều dở dang Từng đêm trời lạnh hồn hoang Nhỏ vào trang giấy đôi hàng lệ đau Ai hay ai biết đặng nào Người đi từ độ thu vào lòng tôi Hoa lòng chưa nở làn môi Đã tan theo khói đã rơi vào sầu Cùng ai bắt mấy nhịp cầu Mà nay mái tóc đã nhầu tiếc thương Sắc hoa rơi rắc nẻo đường Mặc cho mưa gió đoạn trường tấm thân Bấy lâu dầu dãi phong trần Chỉ mong hưởng lấy một lần tin yêu Hoa mùa ly biệt bao nhiêu Phủ đầy số kiếp đã nhiều khổ đau Tóc xanh giờ đã bạc màu Tâm tình giờ đã đi vào khoảng không Tỉnh say qua cốc rượu nồng Đoạn trường qua chiếc khăn hồng tiễn đưa Đời tôi tàn giấc mộng thừa Còn mơ chi bóng người xưa trở về Người đi vẹn một câu thề ? Trọn lòng chung thủy, vẹn bề trúc mai ? Sống tàn số kiếp tỉnh say Cố tìm quên lãng lại hay đeo sầu Ai người quên giấc mộng đầu Lạnh lùng cất bước qua cầu sang sông Tỉnh say lòng hỏi lại lòng Trung thành qua bức thư hồng hôm nay Phải rồi người tưởng ta say Say đêm tiễn biệt say ngày chia ly Đường đời vạn nẻo người đi Dầu chân vướng phải những gì tiếc thương Riêng mình tâm sự vấn vương Khổ đau qua mấy đoạn trường nổi trôi Chuyện xưa giờ đã qua rồi Mà bao đêm trắng chưa vơi lòng sầu Nỗi niềm biết gởi về đâu Để cho tình chẳng nhạt màu thời gian Nguyễn Gia Linh Sàigòn, 1963
Tình xa Mùa thu đã đến rồi Bao nhiêu lá vàng rơi Là bao lời muốn nói Cùng người em xa xôi Không dám bảo đợi chờ Không dệt nhiều ước mơ Nhưng lòng luôn nghĩ đến Người em nhỏ ngây thơ Gần nhau không dám tỏ Xa nhau, đến bao giờ Xuôi theo dòng sông nhỏ Gởi gấm mấy vần thơ Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 16-11-97
Sắc hoa Ti-gôn ngày cũ Nếu biết rằng em đã có chồng Trời ơi! Người ấy có buồn không? T.T.Kh Thôi anh ! Đừng nhắc chuyện đôi ta Hảy để thời gian cứ xóa nhòa Kỷ niệm của thời mơ mộng ấy Giờ theo ngày tháng đã phôi pha Kỷ-niệm tình xưa đẹp đến đâu Cũng để cho nhau một nỗi sầu Sóng vổ bờ xa bôi xóa hết Những gì còn lại của thương đau Nếu anh còn nghĩ đến tình em Thì hãy nhìn xem bóng trước thềm Bóng sẽ tan dần rồi mất hẳn Chỉ còn để lại một màu đêm Đã biết đi theo xác pháo hồng Là bao sóng hận ở bên trong Đời em giờ hết mơ gì nữa Tình, sống cho con, nghĩa với chồng Nguyễn Gia Linh Tunis-Bordeaux, ngày 24-11-96
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2008 15:23:38 bởi Nguyen Gia Linh >
Tình cũ ‘’Tình chỉ đẹp khi còn ly biệt Đời mất vui khi viết thiệp hồng’’ Hai câu trên chỉ tả được lòng Của những kẻ yêu sông yêu núi Ngày trở về, đường xưa hoen nắng Nhớ ngày nào phố vắng mình tôi Đợi chờ ai lòng những bồi hồi Hồn thờ thẫn người ta không đến Người cũng đi, theo thuyền đổi bến Để mình ta đốt nến soi lòng Kể từ đây hết chuyện chờ mong Mình vẫn chúc tơ hồng vĩnh cữu Đường muôn nẻo mình ta cô lữ Dưới bóng chiều cố giữ hồn đơn Để tâm tư vào khúc nhạc buồn Rồi quên hết điệu đờn ly biệt Tôi nhớ lại những gì cần viết Cố suy tư để biết lòng mình Chuyện ngày xưa như bóng bình minh Đã rọi sáng mối tình năm cũ Để giờ đây không còn ủ rũ Ngày trở về lối cũ đường xưa Rộn ý thơ theo khúc nhạc đùa Mừng đất nước say sưa kiến thiết Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 9-6-97
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2008 16:12:17 bởi Nguyen Gia Linh >
TAN VỠ Thân tặng T.H.L để làm kỷ niệm Chiều nay gió buốt thổi qua song Cầm bức thơ ai lạnh cả lòng Vui bước ra đi sầu để lại Cho mình đơn lạnh với chờ mong Người đã đi rồi tôi ở đây Sầu dâng theo nhịp tháng năm đầy Dư hương ngày ấy còn vương vấn Mà tưởng như là mới phút giây Bàng hoàng theo giấc mộng năm xưa Sánh bước cùng ai giữa gió mưa Ước hẹn trăm năm bền giữ mãi Dù cho gió lộng với mưa đùa Không trách người đi, để nhớ thương Người đi để lỡ mộng yêu đương Vì tôi không đủ lồng gìn giữ Nên cánh chim hồng vượt đại dương Tôi chúc cho người vẹn ước mơ Riêng tôi, tôi vẫn cứ mong chờ Vẫn xây mộng ảo trên nền cát Vẫn nhớ người xa tận bến bờ. Nguyễn Gia Linh Bordeaux-Paris, 22 / 09 / 1979
TÂM TÌNH Thương tặng người em N.H.N. nơi quê Mẹ
Nầy bạn hỡi, mười lăm năm cách biệt
Giờ gặp nhau qua chén rượu quan hà
Những tưởng rằng mình mãi mãi cách xa
Giờ hội ngộ để rồi xa cách nữa
Nỗi mừng vui vội tàn theo đóm lữa
Lòng nghẹn ngào trước ngưỡng cửa chia ly
Chân ngập ngừng như vướng bận điều chi
Lời muốn nói nhưng sóng lòng xao động
Tay cầm tay còn chan niềm hoài vọng
Mắt ngước nhìn muôn vạn bóng lung linh
Kỷ niệm xưa lưu luyến bấy nhiêu tình
Vẫn xiết chặt tâm hồn người viễn xứ
Buổi chia tay, chạnh lòng người cố lữ
Nơi quê người vẫn ấp ủ triền miên
Quê hương kia sao vẫn chớm ưu phiền
Non nước nọ, một thuyền bao bến đổ ???
*
Lòng những mong mai vàng luôn nở rộ
Thắm lòng người, dệt đất tổ thân yêu
Một màu tươi, dưới nắng sớm mưa chiều
Dân hớn hở đấp xây nhà Dân Tộc...
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, 1990
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2008 18:31:17 bởi Nguyen Gia Linh >
Đôi lời Thân tặng H.Đ.B và gia-đình Cùng nhau chung một khoảng đời Làm sao quên được khung trời sinh-viên Đường xưa giấc-mộng êm-đềm Mà nay đôi ngã, nào quên gọi mình Vẹn lòng giữ chặt trung trinh Gởi nhau "ba chữ đầy tình tri-âm" Tên ai ta vẫn gọi thầm Trăng kia vẫn nhắc tình thâm độ nào Bao giờ mờ nhạt trăng sao Để cho giá lạnh đi vào hồn đơn Đường đời bao lúc dừng chơn Tâm-tư về lại lối mòn ngày xưa Phượng kia đã nở sang mùa Tuổi đời non dại vẫn chưa phai mờ Tìm nhau qua mấy vần thơ Qua bao kỷ-niệm, qua đò Trà Vinh Bến xưa giờ vẫn gập-ghềnh Cầu Ngang, Láng Thé, chuyện mình, chuyện ta Năm mươi bảy tuổi chưa già Mộng kia còn đó, sắc hoa vẫn hồng Trăng khuya còn tỏ nổi lòng Còn soi bóng ngọc, còn trông sao mờ Hởi người cố dệt bài thơ Viết bao trang sách, gói mơ vào hồn Đừng đem cuộc sống quay cuồng Để quên hiện tại, để chôn cuộc đời Bửu ơi ! ở tận phương trời Vẫn còn nhắc lại đến người bạn xưa Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 11 / 06 / 1995
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2008 23:25:45 bởi Nguyen Gia Linh >
BUỒN NHỚ QUÊ HƯƠNG Thân tặng bạn CXA Bạn tiễn chân tôi đến tận ga Mỗi lần cách biệt mỗi lần xa Bạn bè còn lại bao nhiêu đứa ? Có đủ làm quên nỗi nhớ nhà ? Trên chiếc tàu chiều lướt dặm xa Nước non một dãy, biết đâu là Quê ai ? Qua đó dừng chân lại Mà ngỡ quê mình, nghe xót xa! Gợi nhớ làm chi để chuốt buồn Những ngày tháng cũ quá cô đơn Muốn quên mà chẳng làm sao được Đành nuốt chua cay với tủi hờn Ai biết lần đi là vĩnh biệt Là chôn chân lý ở trong tim Từ đây muôn thuở làm con quốc Đất, Nước, Nhà xưa mãi mãi tìm. Nguyễn Gia Linh Trên chiếc tàu Paris-Bordeaux ngày 04 / 08 / 1979
HỒI ÂM Sau khi nhận được bức thư của CXA Tôi nhận thư người một sớm mai Của mùa đông lạnh với đêm dài Tưởng nghe nắng ấm luồn trong gió Như chất men nồng lúc tỉnh say Bạn bè ai có hiểu mình không ? Vì suốt năm qua nát cả lòng Tâm sự cùng ai bên cốc rượu Đắng cay có lúc tưởng mình ngông ! Tôi cố thu mình nơi bến lạ Không màng thế sự lạnh lùng trôi Để nghe lòng nặng, hồn băng giá Mà mắt hoen mờ lệ thắm rơi Mái tóc đã nhầu với gió sương Mắt xanh mòn mõi giữa đêm trường Trông về cố quận xa vời vợi Non nước chập chùng, sóng đại dương. Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 01 / 01 / 1980,
TÌNH ANH Em gởi về anh nỗi nhớ thương Của người em nhỏ sống tha phương Ra đi một thuở trời xây mộng Vẫn giữ bên lòng một vấn vương Mồ côi cha mẹ thuở còn thơ Đã hiểu ra sao nỗi đợi chờ Đã khóc âm thầm trong bóng tối Đã tìm ý đẹp với lời mơ Nhờ ơn dì cậu cố thương lo Tiểu học năm năm hết chuyến đò Trung học nhờ anh nuôi dạy dỗ Mong sao gầy dựng nổi cơ đồ Quyết chí đưa em đến tột cùng Mặc dù chủ nợ bủa lung tung Bữa no bữa đói, mì* và chuối Vẫn cố khuyên em học chẳng ngừng Em chẳng làm sao quên được anh Khi nhìn thấy bảng yết hương danh Anh mừng anh khóc như em khóc Anh nghĩ mơ kia đã đạt thành Ước mơ còn phủ lắm chông gai Đại học đường xa phải đủ tài Nhưng bước đầu tiên em đã vượt Chim đầy lông cánh phải tung bay Thực hiện cho bằng những ước mơ Cũng nhờ anh, vợ với con thơ Tạo nên hòa khí trong gia đạo Hiểu được cho nhau nỗi đợi chờ Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 22-9-1995
Người Anh Bến Tre Họa bài Tình Bến Tre của HTC Quê mình xanh biếc mấy hàng tre Giờ đã xa rồi mấy chặng xe Biết đến bao giờ ta gặp lại Tìm trong giấc mộng lối đưa về Hoa thắm cây xanh trái ngọt ngào Trong vườn ong bướm lượn xôn xao Ngước nhìn mây trắng về phương ấy Tìm bóng người xưa lạc hướng nào Chữ tình chữ nghĩa chữ thâm sâu Em gởi về anh mấy nhịp cầu Nếu hiểu rằng anh nhiều kỷ-niệm Thì em đã biết phải tìm đâu Làm sao quên được chuyện ngày xưa Nên có nhiều đêm thức rất khuya Đẻ gởi tâm tư về xứ Mẹ Sợ rằng sẽ trễ chuyến đò trưa Cuộc đời bên ấy có thong dong Hay chỉ làm anh nát cả lòng Giá buốt làm tình ta rắn lại Xuân về lúa mới trổ đầy bông Anh nhớ rằng đời có đổi thay Có ngon có ngọt có chua cay Cũng còn có cả đàn em nhỏ Chúng lắng tai theo tiếng thở dài Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 19-10-95
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2008 20:52:10 bởi Nguyen Gia Linh >
Khóc anh Mỹ Long giữ trọn tình anh Cầu mong anh được yên lành cõi tiên Khói hương tan mất ưu phiền Gởi hồn vào chốn tam thiền vô vi Anh ơi! Anh không mất đâu anh Dòng chữ ngày xưa vẫn kết thành Hình ảnh của người anh quí mến Để đàn em nhỏ ngắm nhìn anh Em khóc cho đời đã mất anh Một người hiến trọn cả ngày xanh Cho đàn em nhỏ, xuôi đường bước Cho đám con thơ, ước mộng thành Bến Tre không giữ được tình anh Thì Mỹ Long kia đã sẳn dành Một nắm xương tàn người để lại Bên mồ hương khói vẫn vây quanh Lần đầu em viết gởi cho anh Là muốn cùng anh xiết chặt tình Đâu biết một lần rồi vĩnh biệt Giờ, còn đâu nữa lá thư xanh ! Bài thơ tha thiết của riêng anh Gởi gấm bao nhiêu khúc hận tình Gói ghém bao nhiêu lời kỷ niệm Của thời son trẻ sớm lênh đênh Sao trời nỡ để một mình anh Gánh chịu bao nhiêu nổi bất bình ! Em khóc cho đời cay nghiệt ấy Em buồn cho kiếp sống mông manh Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 06-01-96
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2008 20:59:13 bởi Nguyen Gia Linh >
GỞI NGƯƠI HIỀN PHỤ Mỗi lần cất bước đến sân ga Là mỗi lần thêm nỗi xót xa Nhớ buổi chia ly sầu khó giữ Để ai mòn mỏi ở quê nhà ! Ra đi xây giấc mộng đường xa Nào cứ hay đâu cứ ngỡ là Ba độ mai vàng thôi trổ nụ Anh về không vướng bận hương xa Gió lạnh hôm nay gợi nhớ buồn Năm mùa thu cũ với thâu đơn Tuyết sương giờ đã pha màu tóc Ánh mắt còn chan nỗi tủi hờn Em cứ yên lòng anh vẫn giữ Hình con ảnh mẹ ở trong tim Dầu cho năm tháng mờ hương sắc Kỷ niệm ngày xưa mãi mãi tìm Nguyễn Gia Linh Bordeaux, 23 / 08 / 1979
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2008 17:48:31 bởi Nguyen Gia Linh >
Vợ hiền Anh đã ra đi để đợi chờ Cho người hiền phụ phải bơ vơ Ôm hình bóng cũ hồn ngơ ngẩn Nhìn ánh trăng xưa lệ thẫn thờ Tối mặt chăm lo đàn cháu dại Bù đầu dạy dỗ đám con thơ Ân tình anh quyết không phai lạt Vẹn giữ cho tròn nghĩa tóc tơ Nguyễn Gia Linh Paris 1976
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: