Đàn xưa
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 42 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 622 bài trong đề mục
Nguyen Gia Linh 07.01.2009 18:41:50 (permalink)
0
Lời Mẹ gọi
 
 
Mẹ dùng mực tím mồng tơi
Gởi con dòng chữ ngàn đời không phai
Tình thâm như nước sông dài
Mong người xứ lạnh nhớ hoài quê hương
Quê mình có vạn tình thương
Có chùa Thiên mụ, sông Hương lững lờ
Có người đội nón bài thơ
Nghiêng nghiêng vành nón đợi chờ người yêu
Có dòng sông Cửu phì nhiêu
Tưới vùng ruộng lúa với nhiều cá tôm
Ấm no theo khói chiều hôm
Vui tươi hò hát, lúa rơm đầu bờ
Có người con gái quay tơ
Dệt khung lụa quí, gói mơ vào đời
Tạo nên khung cảnh tuyệt vời
Viết lên trang sách gởi người xa xưa
Nhớ về Hoàn Kiếm chiều mưa
Hồ Tây còn đó cảnh chưa phủ mờ
Kinh Đô với vạn bài thơ
Dầu bao biến cố vẫn chờ con yêu
Mỗi khi nhìn khói lam chiều
Mẹ mong giữ lại bao điều cho con
Chỉ lo sức mỏn hơi mòn
Trước khi lìa thế chẳng còn thấy nhau
 
Nguyễn Gia Linh
 (Trên chuyến bay San Francisco-Paris, 27-5-97)
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2009 01:36:13 bởi Viet duong nhan >
Nguyen Gia Linh 10.01.2009 16:32:34 (permalink)
0
Cuộc sống đồng quê
 
                                       Họa bài ‘’Về giữa bạn bè’’ và thân tặng bạn HND
 
                                                           ‘Dừa đứng từng hàng, tàu lá vẫy tay’
                                                           Như chào đón người anh tài trở lại
 
Đã bao năm bon chen nơi thành thị
Trong tâm tư vẫn nghĩ đến đường về
Cùng bạn bè nhấm nháp tách cà phê
Rồi kể lại chuyện tát đìa bắt cá
 
Ở đồng quê ngày dài không vội vã
Cá tôm nhiều hay một dĩa cơm rau
Cũng thấy lòng rộn rả tiếng xôn xao
Cùng ấm lạnh, mặc dòng đời trôi giạt
 
Bông dạ lý với hương thơm ngào ngạt
Đóa hồng đào như phát nhẹ đôi tay
Trái cốc non vừa đủ nhắm lai rai
Hòa tiếng nhạc, lòng say hương đế mới
 
Có sống qua những ngày dài trao đổi
Mới thấy lòng yêu lúa mới xanh rì
Dòng sông mơ như bảo hãy ngừng đi
Cành trúc thẳng có lo gì bạc bẻo
 
Đường quanh co nhưng hướng về một nẻo
Những tiếng lòng trêu ghẹo khúc tình ca
Đưa hồn mình đến biển lặng trời xa
Rồi góp lại những gì ta thương nhớ
 
Cây đa cũ, bến đò xưa muôn thuở
Hàng dừa xanh, măng cụt với lôm chôm
Tiếng chuông chùa vẳng lại mỗi hoàng hôn
Cảnh còn đó, đời người sao ngắn ngủi !
 
Bạn lòng ơi, mặc thời gian đi tới
Hảy quên đi buồn vời vợi sau lưng
Trở về đây sống lại những mùa xuân
Tròn giấc ngủ, sau bao lần trăn trở
 
Cá về sông không bao giờ bỡ ngỡ
Con nước nhiều vẫn gở được đường vây
Cứ vẫy vùng trong tình nghĩa ngất ngây
Ghi nhớ lại những ngày còn gặp mặt
 
 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 13-6-97
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2009 01:38:04 bởi Viet duong nhan >
Nguyen Gia Linh 12.01.2009 20:54:37 (permalink)
0
Tiếng lòng
 
Họa bài ‘’Thay lời tựa’’ của VMT
 
Hồi tưởng lại chuỗi ngày, tôi với bạn,
Trên đường làng chung bước nguyện cùng nhau
Dẫu thế nào, san xẻ mọi niềm đau
Và tiến bước không bao giờ cúi mặt
 
Không hoang mang trước những lời huyền hoặc
Và vẹn lòng với những kẻ tri ân
Dẫu thê lương theo vạn bước phong trần
Vẫn sáng tỏ trước đường ranh nẻo giới
 
Lòng đã chọn một con đường thẳng tới
Vẫn xông pha dù ở tận chân trời
Hãy cùng nhau ta giữ vẹn một lời
Đem tài sức để giúp đời xây dựng
 
Nung ý chí để cùng nhau chịu đựng
Dầu gian nan vẫn giữ vững tình người
Quyết cùng nhau đem ý đẹp thay lời
Để phá vỡ những gì gây tang tóc
 
Đem tươi sáng như vầng dương mời mọc
Đem thanh bình trùm phủ nước non ta
Để cho lòng không thẹn với ông cha
Để giống Lạc chan hòa trong mạch máu
 
Trong hiểm nguy vẫn giữ lòng tỉnh táo
Không để ai lấy giáo đổi ba miền
Đất nước mình dầu nặng những oan khiên
Đã viết lên bao trang hùng lịch sử
 
Tình dân tộc gọi lòng, không sáo ngữ
Diên Hồng theo chủ ý của toàn dân
Đem hăng say dấy động chí quân thần
Vì đất nước quyết một lòng tử chiến
 
Có hy sinh trong những thời binh biến
Mới thấy lòng hãnh diện buổi thành công
Mới thấy mình là con cháu Tiên Rồng
Không kiêu hãnh, vẫn trông về thực tế
 
Đoạn đường qua còn quá nhiều đặt để
Hãy theo trào mà kiến tạo quốc gia
Đem thương yêu trang trải khắp sơn hà
Đem ánh sáng để soi nhà tự chủ
 
Có cương quyết mới tạo nên cơ ngũ
Có nhiệt tình mới thấy rõ tương lai
Có gian nan mới phát xuất anh tài
Có ý chí mới mở đường tự lập
 
Mở mắt nhìn để sẵn sàng thu thập
Những lời hay ý đẹp của muôn phương
Những chuyên môn từ cả mọi nẻo đường
Những sáng kiến hãy sẵn lòng chỉ giáo.
 
 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 17-04-97
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2009 01:43:56 bởi Viet duong nhan >
Nguyen Gia Linh 15.01.2009 23:49:01 (permalink)
0
Tập Thơ Như giấc mơ qua



Lời nói đầu
 
  
Cuộc sống từ những ngày, tháng, năm cuối của thé kỷ 20 đến nay, nhứt là ở những nước Âu Mỹ, đã thay đổi quá nhanh, người dân khó lòng theo đuổi sự tiến hóa của khoa học và đời sống. Đôi khi, nhìn lại những ngày tháng đã qua, mình có cảm tưởng như vừa thoát qua cơn ảo mộng. Một đời người có là bao. Mới đó từ những ngày đầu cắp sách đi học, đến nay mái tóc đã bạc màu với biết bao nhiêu biến đổi. Ngày ra đi du học, tôi đâu có bao giờ nghĩ là mình sẽ sống ở xứ lạ quê người, thế mà nhìn lại đã hơn 30 năm rồi.
            Tôi vội ghi những cảm nghĩ của mình và gởi đến các bạn tập Thơ : Như giấc mơ qua, bao gồm những bài thơ diễn tả lại từ những ngày đầu tiên đi học, trong lứa tuổi ngây thơ, xuyên qua thời kỳ mơ mộng, ngắm tà áo dài với tia nhìn chiêm ngưỡng hoặc suy tư, biết thương, biết nhớ, biết hẹn hò. Sau đó tiếp nối cuộc đời dưới mái học đường bằng nghề gõ đầu trẻ, biết thương những mái đầu xanh, biết đau buồn khi phải tiễn đưa người mình yêu ra đi, để rồi không bao giờ gặp lại nữa. Rồi chính bản thân mình phải ra đi, sống nơi xứ lạ quê người, mỗi khi nhìn chiếc lá vàng rơi, những cành cây trụi lá, hồi tưởng lại cuộc sống đã qua, để nhớ, để thương và để cho lòng ray rứt mãi.
            Những cảm giác, những kỷ niệm khó quên, tôi đành ghi lại cho chính bản thân tôi và chia xẻ với các bạn cùng tâm trạng.
 
 Bordeaux, ngày 25 tháng 02 năm 2004
 
 
Tác giả Nguyễn Gia Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2009 01:47:24 bởi Viet duong nhan >
Nguyen Gia Linh 20.01.2009 19:28:19 (permalink)
0
Chiếc áo dài
 
 
 
Một hình bóng yêu kiều và diễm lệ
Bước hồn nhiên lướt nhẹ giữa vườn Xuân
Trong nắng sớm đài hoa chưa ráo lệ
Đang lung linh rọi sáng cõi hồng trần

Trước cảnh vật nhuộm sắc màu huyền ảo
Cùng hương thơm tỏa rộng giữa ngàn cây
Bao cánh bướm đang ngập ngừng ái ngại
Vì dáng người tha thướt tựa vầng mây

Ôi! Chiếc áo dài Việt Nam muôn thuở
Nét nhẹ nhàng như dải lụa Hà Đông
Đường may ôm theo thân hình tuyệt mỹ
Bao nhớ thương còn giữ chặt trong lòng

Tà áo dài rộng hơn ngàn cánh bướm
Thướt tha như làn gió buổi đầu Xuân
Đưa hồn anh vào khung trời mộng tưởng
Rồi vuốt ve khi anh mãi ngập ngừng

Một hình ảnh dịu hiền cô gái Việt
Chiếc áo dài như ngọn đuốc không tên
Không quyền quý, không cao sang diễm tuyệt
Mà muôn đời vẫn nhớ mãi không quên




Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 15-12-2003



Nguyen Gia Linh 25.01.2009 21:29:51 (permalink)
0
Một cành hoa đẹp
 
 
 Thương tặng Đặng Xuân Linh,
 
 
Bóng dáng xinh tươi, trắng nõn nà
Dịu dàng không một chút kiêu sa
Tường Vi góc giậu thua hương sắc
Trúc Liễu  bên hiên kém mặn mà
Cánh mỏng sao lòng luôn thắm đượm
Đài thon chắc dạ chẳng phôi pha
Cố vươn lên khỏi vùng hoang giã
Nhưng giữa thiên nhiên vẫn thuận hòa

 
 
 
Nguyễn Gia Linh
Lisbonne, ngày 16-06-2003

<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2009 21:33:45 bởi Nguyen Gia Linh >
Nguyen Gia Linh 29.01.2009 00:48:47 (permalink)
0
Một loài hoa
 
 
Đã sa vào kiếp phong trần
Trót mang lấy nghiệp, mấy lần nổi trôi
Tóc xanh quấn chặt cuộc đời
Cài thêm hoa tím cho người ngẩn ngơ
*
Tên em là một loài hoa
Dầu trong xuôi ngược, hiền hòa tin yêu
Xuyên qua lục tỉnh dập dìu
Kẻ đi người đến, đượm nhiều nhớ thương
*
Cõi đời sao lắm nhiễu nhương
Nên em sợ cảnh thê lương lạc loài
Đường đi dầu phải chia hai
Chúng em cũng viết xong bài thơ chung
*
Để khi mưa gió bão bùng
Có người nương tựa quây quần bên nhau
Em đem lời nói ngọt ngào
Kết dây thân ái, tô màu thời gian
*
Sợ chi hương sắc phai tàn
Chỉ đem bình dị nối ngàn tay nhau
Đường đi bãi trước vàm sau
Nổi trôi rồi cũng trở về xóm xưa
 
 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 09-05-2003
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2009 01:49:39 bởi Viet duong nhan >
Nguyen Gia Linh 02.02.2009 18:20:01 (permalink)
0
Một thời hoa bướm khó quên 1
 

 
Nhớ thuở hồi cư thiếu mọi bề
Áo chàm loang lổ, nón vành te
Sáng lo đi học lòng quên đói
Chiều đội bông lan bán vĩa hè
Chín tuổi gót chân dày gió bụi
Hoa niên đầu đã lắm chua cay
Mơ gì nệm ấm chăn êm có
Nghèo quá cho nên chẳng bạn bè
 
 
Nguyễn Tấn Bi
 
 
 
 
Thuở thiếu thời 1
 
Họa bài Một thời hoa bướm khó quên của Nguyễn Tấn Bi
 
 
 
 
Không cha, không mẹ, khổ trăm bề
Không kể áo quần, nón rách te
Tránh nắng, gian hàng, bên góc chợ
Phơi sương, bánh tráng, ở sau hè
Đói no, chưa biết buồn hay tủi
Thương ghét, nào lo đắng với cay
Chỉ quyết một lòng đi đến chốn
May thay mưa gió thuận xuôi bè
 
 
 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 28-03-2003
Nguyen Gia Linh 06.02.2009 17:59:08 (permalink)
0
Một Thời Hoa  Bướm  Khó Quên (2)
 
 
*Đi học hai chân  đã đóng phèn
Roi mây thầy đánh biết bao phen
Vẫn lì, vẫn học không lùi bước
Không sợ, không lùi quyết tiến lên
Ngày nghỉ, dầm mình trong sông nước
Đêm về ngồi học với chong  đèn
Mực pha nước mắt lòng không nản
Dở tập từng trang xót phận mình
 
 
Nguyễn Tấn Bi
 
 
 
Thuở Thiếu thời (2)
 
Họa bài Một thời hoa bướm khó quên (2)
 của Nguyễn Tấn Bi
 
 
Chân lấm bùn đen, áo dính phèn
Tuổi đời dầu dãi đã bao phen
Đói no chẳng chận đường dong ruổi
Ấm lạnh nào ngăn mộng tiến lên
Công việc thân tình cùng gió bụi
Học hành gắn bó với chong đèn
Mỗi điều thâu nhận là trang sách
Dành để riêng ai « xót phận mình »
 
 
 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 31-03-2003
Nguyen Gia Linh 09.02.2009 17:51:02 (permalink)
0
Bên tách cà phê nóng  
 
 
 
Tôi đọc bài “cà phê góc me”*
Sao nghe nhung nhớ những trưa hè
Cung nhau trang trải bao tâm sự
Giữa những người thân, giữa bạn bè
 
Chung quanh bàn ghế đơn sơ ấy
Dưới bóng hàng me cạnh vĩa hè
Tiếng nói tiếng cười sao thoải mái
Những điều kỷ niệm kể nhau nghe
 
Quây quần bên tách cà phê nóng
Nghe ấm mùi hương những bản thôn
Vị đắng tan dần trong huyết quản
Như bao dòng suối đổ về nguồn
 
Ngồi nghe gió mát đong đưa phẩy
Không nhớ trưa hè nóng nóng ghê
Có phải những người trong cát bụi
Mới tìm thấy được khoảng trời mê?
 
Ngày nay bên tách cà phê nóng
Nghe đắng vị nồng, đắng cả tim
Ngồi giữa căn phòng trang máy lạnh
Mà như chim quốc mãi đi tìm
 
 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngay 25-11-03
* bài cà phê góc me của Huỳnh Ngọc Diêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2009 17:52:25 bởi Nguyen Gia Linh >
huongmuathu206 09.02.2009 18:35:56 (permalink)
0
Xa...............Vắng
 
Ngày về thăm lại quê hương
Nghe trăm câu chuyện điệu buồn trôi xa
Còn đâu hình ảnh Mẹ già
Tay gầy chống gậy mắt loà năm xưa
Buồn nhìn theo áng mây đưa
Mẹ về nẻo ấy một mùa tang thương
Con đi từ độ tà dương
Bây giờ trở lại đôi đường tử sinh
Rồi đây lẻ bóng một mình
Dương trần âm cảnh chênh vênh nhịp cầu
Thời gian dù có phai mầu
Nhưng hình bóng Mẹ dạt dào trong con...!!!
 
 
Mến Tặng anh Ngyuen Gia Linh
Bài thơ này
Khi đọc được những dòng thơ anh dành cho Mẹ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2009 18:43:55 bởi huongmuathu206 >
Nguyen Gia Linh 16.02.2009 15:51:02 (permalink)
0
Mùa thu em đi  

 
Em đi theo gió mùa thu
Tả tơi xác lá, âm u mây ngàn
Cô đơn, cánh nhạn chiều hoang
Gần xa chỉ thấy một màn rêu phong
*
Ngổn ngang trăm mối tơ lòng
Nhẹ nhàng nhưng chẳng thoát vòng nghiệt oan
Càng vùng, càng vướng tơ loan
Gở ra rồi lại buộc ràng lấy thân
*
Bôn ba trong kiếp phong trần
Tính ra đã được mấy lần chia tay
Mấy lần mưa gió bay bay
Mấy lần gối chiếc, đêm dài nhớ thương
*
Mua khuya, réo rắt tơ vương
Giọt to, giọt nhỏ, trăm đường ngổn ngang
Vườn xưa phủ ngập lá vàng
Trăng xưa giờ cũng quấn màn khăn đen
*
Ngẩn ngơ, bóng chiếc bên đèn
Ðọc dòng thư cũ, gợi niềm thương xưa
Cố ngăn dòng lệ đong đưa
Mà sao tiếng gió lại lùa trong tim!
 

 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 14-10-2003
dangphuong 18.02.2009 20:56:13 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyen Gia Linh

Mùa thu em đi  

 
Em đi theo gió mùa thu
Tả tơi xác lá, âm u mây ngàn
Cô đơn, cánh nhạn chiều hoang
Gần xa chỉ thấy một màn rêu phong
*
*...................................................
 
Ngẩn ngơ, bóng chiếc bên đèn
Ðọc dòng thư cũ, gợi niềm thương xưa
Cố ngăn dòng lệ đong đưa
Mà sao tiếng gió lại lùa trong tim!
 

 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 14-10-2003

 
 
Chân trời xa mỏi cánh chim
Mà vần thơ cũ vẫn chìm trong mơ
Tháng ngày vẫn đợi vẫn chờ
Bước chân còn thấy bơ vơ một đời...!
dp
 
 
Nguyen Gia Linh 18.02.2009 23:01:21 (permalink)
0

Trích đoạn: dangphuong


Trích đoạn: Nguyen Gia Linh

Mùa thu em đi  


Em đi theo gió mùa thu
Tả tơi xác lá, âm u mây ngàn
Cô đơn, cánh nhạn chiều hoang
Gần xa chỉ thấy một màn rêu phong
*
*...................................................

Ngẩn ngơ, bóng chiếc bên đèn
Ðọc dòng thư cũ, gợi niềm thương xưa
Cố ngăn dòng lệ đong đưa
Mà sao tiếng gió lại lùa trong tim!



Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 14-10-2003



Chân trời xa mỏi cánh chim
Mà vần thơ cũ vẫn chìm trong mơ
Tháng ngày vẫn đợi vẫn chờ
Bước chân còn thấy bơ vơ một đời...!
dp
 



Trên trời có một đàn chim
Tung bay mọi nẻo đi tìm hương mơ
Bên tai những tiếng mong chờ
Làm mình xa xót ngẩn ngơ tất lòng

NGL
Tứ Trụ 19.02.2009 17:41:33 (permalink)
0

Cảm Nghĩ "Kính tăng NGL"


Hoa tim bay lượn cõi hồng
Sợi thương sợi nhớ tơ lòng nhẹ rơi
Vần xoay ẩn hiện trời mây
Trào dâng giọt đắng giọt say ân tình

Hương xưa như liểu buông mành
Ẩn sâu nổi nhớ chân tình khó quên
Lời thơ như ánh sao đêm
Bức tranh trần thế ẩn quanh muôn màu

Thấm lời nghĩ đẹp làm sao
Hồn như đã lạc bước vào xa xăm
Hương xưa thoang thoảng vây quanh
Hoa vô ưu nở trái lành kết xoay...
--
Mytutru.. Kính Tặng Nguyễn Gia Linh



Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 42 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 622 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9