Đàn xưa
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 42 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 622 bài trong đề mục
Nguyen Gia Linh 19.02.2009 20:52:57 (permalink)
0
Chúc người thỏa mộng
 
 
Lang thang trong chốn trời hồng
Mưa xa gió thổi tiếng lòng buông rơi
Thảnh thơi như kiếp mây trời
Sao nghe giọt đắng làm vơi ân tình
 
Nhủ lòng sợi chỉ treo mành
Cố nương cố giữ sao tình vẫn quên       
Chuyện đời bóng tối đêm đen             
Bức tranh vân cẫu làm hoen sắc màu 
 
Bây giờ đã biết làm sao
Chúc cho người được đi vào vườn xanh
Đoạn đời qua hết quẩn quanh
Hoa thơm tỏa ngát mộng lành đắm say
 
NGL
dangphuong 19.02.2009 21:09:41 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyen Gia Linh

Chúc người thỏa mộng
 
 
Lang thang trong chốn trời hồng
Mưa xa gió thổi tiếng lòng buông rơi
Thảnh thơi như kiếp mây trời
Sao nghe giọt đắng làm vơi ân tình
 
........................................
Đoạn đời qua hết quẩn quanh
Hoa thơm tỏa ngát mộng lành đắm say
 
NGL

 
 
Hay là lại chuốc đắng cay...
Sao bằng bỏ lại tháng ngày đong đưa.
Trở về qua chuyến đò xưa....
Bến bờ bỉ ngạn còn chưa muộn màng...!
dp
 
Nguyen Gia Linh 22.02.2009 22:42:14 (permalink)
0
Dông bão                                
 
 
 
Tình yêu có phải lời ca                                 
Hát lên cho thấm lòng ta với người?             
Hay là dông bão tơi bời                                
Nổi lên để trói những người ươm tơ?
*
Thôi rồi!  Nỗi ước niềm mơ                          
Còn đâu vẳng tiếng câu thơ, giọng cười        
Ngoài trời mưa vẫn rơi rơi                           
Tâm tư trĩu nặng chưa vơi lại đầy                 
*
Nghĩ rằng nâng chén thật say              
Để quên kỷ niệm chuỗi ngày chờ mong          
Ngờ đâu gió đã sang đông                             
Đem theo giá buốt cho lòng co ro                  
*
Nhớ khi thề ước hẹn hò                                 
Cùng nhau đứng đợi chuyến đò sang sông     
Thấy bao tơ nắng xuôi dòng                          
Nhấp nhô lên xuống, dệt hồng không gian      
*
Thấy chim tung cánh từng đàn            
Nhởn nhơ hơn chiếc lá vàng bay xa               
Nghe nồng hương thắm nhụy hoa                   
Bướm ong tìm cách lân la đến gần                
*
Nhớ vòng tay ấm đầu Xuân                           
Nụ hôn nồng cháy, thiêu dần thời gian           
Những lời tha thiết dịu dàng                          
Êm hơn tiếng hát của ngàn thông reo  
*
Thôi rồi!  Một thoáng qua vèo                       
Đời ta như thể cánh bèo trôi sông                  
Tin yêu vừa chớm trong lòng                         
Tả tơi theo gió, bềnh bồng theo mây  
*
Ai mong sống kiếp đọa đày                           
Ai chờ chi cánh chim bay giữa trời               
Trăm năm đã hứa một lời                              
Mà nay sao lại đổi dời bể dâu?                     
*
Mực xưa giờ đã phai màu                             
Thương yêu theo tiếng nghẹn ngào tiễn đưa
Trăng ơi! Có phải vì mưa                              
Sao trăng nhỏ giọt cho vừa lòng ta?   

         
 
Nguyễn Gia Linh                                           
Bordeaux, ngày 12-11-2003  
Nguyen Gia Linh 25.02.2009 20:30:44 (permalink)
0
Niềm nhớ không tên     
         
 
 
Nhìn chiếc lá vàng lả tả rơi                           
Sao nghe trong dạ luống bồi hồi                    
Tưởng như kỷ niệm ngày xưa cũ                    
Đã trở về khơi lại khúc nôi                           
*
Nhìn áng mây chiều lảng đảng bay                
Sao nghe thương nhớ của bao ngày                
Trở về nhen nhúm trong tâm tưởng                
Và nhắc cho mình những đắng cay                 
*
Nhìn giọt mưa buồn tí tách rơi                      
Nghe cung đàn cũ đã xa rồi                           
Mà sao dư hưởng còn ray rứt            
Còn réo vang lên tận cuối trời                       
*
Nhìn gió đong đưa cành liễu rủ                     
Nghe buồn thương nhớ đọng bờ mi                
Tưởng chừng hình ảnh người năm cũ 
Nhắc nhở ta ngày tiễn bước đi                       
*
Nhìn vầng trăng khuyết xuyên cành lá
Ẻo lả nằm trên ngọn trúc mềm           
Thấy nhớ quê nhà bên khóm rạ                      
Những lần giả gạo giữa trời đêm                   
*
Nhìn dòng nước chảy chia đôi ngả                
Nhớ chiếc đò xưa kết chặt tình                      
Đón đợi người xa từ bến lạ                           
Trở về tìm lại nét thư sinh                             
 
 
Nguyễn Gia Linh                                           
Bordeaux, ngày 05-11-2003  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2009 20:31:44 bởi Nguyen Gia Linh >
Nguyen Gia Linh 03.03.2009 15:53:38 (permalink)
0
Nụ hồng
 
 
 
Tiễn anh đi, một chiều gió lộng
Để lại cho em những thẫn thờ
Em vẫn yên lòng xây đắp mộng
Mong rằng nắng ấm dệt đường tơ
 
Giữa bầu trời đất màu xam xám
Chiếc lá cuối cùng phất phới bay
Những hạt mưa buồn thôi đã dứt
Chỉ còn để lại bóng hình ai.
 
Chắc hẳn người đi chẳng vướng chân
Vì cùng nhau hẹn giữa mùa Xuân
Anh về nối lại dòng thơ cũ
Để kẻ chờ mong hết ngại ngùng.
 
Em nhớ ngày nào chung ước mơ
Đem câu tin tưởng dệt mong chờ
Ánh hồng sẽ hiện trên nền thẫm
Gợi hứng cho mình họa với thơ
 
Trước lúc ra đi đã dặn dò
Khuyên em đừng nghĩ chuyện âu lo
Dầu cho chia cách bao sông núi
Anh chẳng quên câu ước hẹn hò
 
Ngày mai rồi sẽ hết mưa dông
Báo hiệu tiết trời đã trở đông
Gió lạnh đem niềm tin tưởng mới
Cho ta vun quén một vườn hồng.
 
Bao nhiêu nụ thắm chờ Xuân đến
Gói ghém lâu dài những nhớ thương
Đến lúc nở bừng trong nắng sớm
Khoe đài, khoe sắc lại khoe hương.
 
 
 
Nguyên Gia Linh
Bordeaux, ngày 14-11-2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2009 15:54:41 bởi Nguyen Gia Linh >
Nguyen Gia Linh 07.03.2009 23:08:51 (permalink)
0
Hai nẻo
 
 
 
Cách nhau thầm nhủ gối bên lòng
Ai hỏi rằng ai có nhớ không ?
Mấy thước rời xa bằng mấy dặm

Đôi ngày tưởng vắng tựa đôi dòng
Ý sâu khúc điệu say sưa đọc
Lời ngắn vần thơ sưởi ấm nồng
Gởi bấy người thương hoài chốn cũ
Ở đi hai lối, biết chờ mong ?
 
 
Xuân Linh
Paris, ngày 17-11-2003
 
 
 
Tin tưởng
 
Họa bài Hai nẻo của Xuân Linh
 
 
Dẫu cách xa nhau vẫn một lòng
Cớ sao em hỏi nhớ hay không ?
Bao năm chẳng khiến thay tâm sự
Mấy buổi đâu làm ngại gió đông
Khúc hát ân tình luôn nhắc nhở
Lời thơ đạo nghĩa mãi ươm nồng
Hãy nhìn ánh mắt thơ ngây đó
Để biết những gì phải đợi mong !
 
 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 18-11-2003
Nguyen Gia Linh 10.03.2009 22:14:10 (permalink)
0
TÌNH NGHÈO
 
Cảm tác theo bài : Một góc trời riêng của Nguyễn Tấn Bi


           
Một khoảng thời gian, tưởng rất riêng
Theo vào kỷ niệm đã nằm yên
Ngờ đâu sống lại bao hình ảnh
Đảo lộn  quay cuồng mấy nhịp tim
*
Người đi tìm kiếm nét cao sang
Để vẽ lên thêm mấy chữ vàng
Cho sắc hương đờụi luôn trải rộng                
Để chào, để đón khách hồng nhan
*
Mỗi bước em đi chẳng ngập ngừng
Là bao hương sắc nở tưng bừng                    
Là hoa, là gió, là ong bướm
Là khúc nhạc rền đón chúa Xuân
*
**
Anh đi lặng lẻ giữa trưa hè                
Cái nắng nung người, không nón che
Cái nóng cháy chan thiêu đốt cả
Những gì thơ mộng của tình yêu
*
Anh biết rằng anh thua tất cả
Nào tiền, địa vị với công danh
Nhưng anh có được điều thong thả
Chẳng bận ganh đua, chẳng giựt dành
*
Họ đã thua anh cái chữ nghèo
Mặc dầu đói lạnh, vẫn nằm queo       
Không thèm cầu  lụy hay xin xỏ
Và chẳng than van cái phận bèo
*
Nhưng anh có được chổ dành riêng
Để tặng cho ai chẳng bạc tiền
Nhưng có tấm lòng thương trải rộng
Đến người muốn giải những oan khiên


 
Nguyễn Gia Linh,
Lisbonne ngày 18-06-2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2009 22:15:25 bởi Nguyen Gia Linh >
Nguyen Gia Linh 15.03.2009 21:10:05 (permalink)
0
Xe đạp trên đường mòn
 
 
 
 
Một ngưòi, một cõi, một bầu trời
Chỉ có riêng mình thưởng thức thôi
Ngõ vắng bon bon tăng khoái cảm
Đường cùn thủng thỉnh nghỉ cầm hơi
Bao vòng kềm tỏa không chùn bước
Mấy đoạn quanh co chẳng thoái hồi
Chân đạp sao lòng thơ thới lạ
Phải chăng đến chốn thảnh cùng thơi ?

 
 
 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 18-07-2002
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 21:11:10 bởi Nguyen Gia Linh >
Nguyen Gia Linh 20.03.2009 22:47:30 (permalink)
0
Ngày xưa đi học
 
Viết theo bài: Đưa con đi học của NTB
 
Con chẳng chịu vào trong lớp học
Khi chuông vừa đỗ ở bên trường
Oâm chầm lấy Mẹ con than khóc
Cái tuổi dại khờ, sao đáng thương!
 
Trước trường bên cổng hàng cây khế
Nghe trống tan trường, rộn ý mơ
Con chạy liền ra ôm lấy Mẹ
Mong đời đẹp mãi tựa bài thơ
 
Năm tháng dần qua con đã lớn
Mẹ không còn đón, cũng không đưa
Có lần con trẻ về hơi muộn               
Mẹ đã đứng chờ, đã lắng lo
 
Rồi con khôn lớn, con lìa tổ
Cất bước ra đi vạn nẻo đường
Những lúc trở về thăm xóm nhỏ
Mẹ già mái tóc bạc màu sương
 
Những năm đất nước tràn binh lửa
Mẹ đã vùi sâu dưới nấm mồ
Hết thấy Mẹ già bên ngạch cửa
Khi đầu con đã quấn khăn sô
 
Má ơi, con nhớ ngày đi học
Mẹ dắt lên trường bao ước mơ                      
Những lúc thần tiên bên cạnh Mẹ
Bao giờ tìm lại phút giây xưa
 
Nguyễn Gia Linh,
Lisbonne, ngày 17-07-2003
Nguyen Gia Linh 23.03.2009 16:29:13 (permalink)
0
Thầy giáo
 
 
Để kỷ niệm những năm tháng đi học và đi dạy học
Cùng để đánh dấu ngày khai mạc của Tứ Linh Văn Đoàn (19-9-2003)
 
 
 
Đến trường một buổi sáng mùa thu
Chiếc lá còn chưa đổi sắc màu
Phong cảnh còn vương mùi nắng mới
Học trò hớn hở đón chào nhau
*
Là buổi đầu tiên đi dạy học
Thấy lòng sung sướng lẫn lo âu
Vui tươi biết chọn con đường sáng
Lo lắng  vì chưa bắt nhịp cầu
*
Vào lớp hơi rung nhưng trấn tỉnh
Khi nhìn gương mặt mấy đàn em
Thấy lòng tin tưởng vương lên mắt
Rồiụ quyết cùng nhau trọn nỗi niềm
*
Hóa học là môn dạy buổi đầu
Kể nghe nguyên tử cấu làm sao
Nhân dương, âm tử quay nhanh chóng
Như đám mây vầng biết ở đâu ?
*
Tháng lại năm qua, bao kỷ niệm
Học trò tin tưởng kết tình thân
Mỗi lần san sẻ bao tâm nguyện
Và kể nhau nghe vết bụi trần
*
Đứa đến giã từ xin nghỉ học
Vì chưng mẹ yếu chẳng ai lo
Từ nay vất vả lo cơm thuốc
Đành phải rời xa một  chuyến đò
*
Người mang quân phục đến chia tay
Hối tiếc vì trong những tháng ngày
Cố gắng chuyên cần nhưng chẳng đủ
Ba lô nặng trĩu ở bờ vai
*
Thầy nghe lặng lẽ buồn giây phút
Thương đám trò thơ giữa bụi đời
Mong những tháng ngày đen tối đó
Qua rồi theo những đám mây trôi
*
Cũng có những trò sung sướng tỏ
Được vào đại học kết hoa tươi
Thấy chân trời sáng, mùi hương tỏa
Bỏ lại sau lưng những ngậm ngùi
*
Cuộc đời đi dạy quá thanh cao
Như giữa vòm trời vạn ánh sao
Đem hết hào quang chung góp lại
Soi đường đám trẻ bước theo sau
 
 
Nguyễn Gia Linh
Tunis, ngày 19-09-2003
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 20:36:47 bởi Viet duong nhan >
Nguyen Gia Linh 25.03.2009 00:47:36 (permalink)
0
Tiễn Thầy với cả tấm lòng
 
Họa bài : Gởi lại của Nguyễn Tấn Bi
Viết theo tâm tình của một nữ sinh tiễn người thầy yêu đi quân dịch
 
 
 
 
 
Thầy sắp xa trường, em ở lại
Làm sao giữ mãi bóng hình xưa ?                  
Giờ đây đã hết thời thơ dại
Kỷ niệm buồn đau, tuổi học trò
*
Em nhìn mái tóc chia đôi ngả 
Thấy cả chiều sâu của học đường
Em tưởng niềm vui sao khó tả
Ngờ đâu chỉ vướng chuyện buồn thương
*
Không thể giữ lòng luôn dửng dưng
Khi tim đang nhịp một cung đường
Khi lòng đang viết điều nhung nhớ
Phải tiễn người ra chốn chiến trường
*
Biết đến bao giờ Thầy trở lại ?
Cổng trường vẫn mở đón người quen
Bàn xưa in dấu người quan ải
Còn mãi trong lòng  của chính em
*
Thầy đã đi rồi, em ở lại
Nỗi buồn không giống lúc đầy vơi
Của vầng trăng chiếc miền quan tái
Cướp mất hồn em một ý đời
 
Nguyễn Gia Linh,
Tunis ngày 13-09-03
Nguyen Gia Linh 26.03.2009 17:34:55 (permalink)
0
Bắc Cầu
 
 
Họa bài : Cây cầu khỉ của Huỳnh Ngọc Diêu
 
 
 
Dầu cho cách trở vực sâu
Thương em anh cũng bắc cầu vượt qua
**
Những khi có đám bên nhà
Nhạc vui rộn rã người ta dập dìu
Mấy cô thôn nữ yêu kiều
Tay vin tà áo, sợ chiều gió bay
 
Mấy chàng trai trẻ lanh tay
Đón đưa săn sóc đắm say mộng vàng
Che lều, che rạp ngổn ngang
Bắt dây kết vải rào hàng ô rô
 
Mấy chàng trai mệt  thấy mồ
Vẫn đem giọng hát câu hò làm vui
Hai bên kẻ ngược người xuôi
Cùng nhau đối đáp những lời dịu êm
 
Về khuya càng náo nhiệt thêm
Người ngâm kẻ hát gợi niềm thiết tha
Trăng khuya soi sáng quanh nhà
Bóng người bên rạch thấy xa mà gần
**
Đường đời nhiều lúc dừng chân
Để hồn về lại bên sân nhà nàng
Mỗi khi lòng thấy bàng hoàng
Gởi lòng về đến xóm làng ngày xưa
 
Mong người chờ đợi đón đưa
Vì người năm cũ, tình xưa vẫn còn
Đường làng dầu có trợt trơn
Thương em anh quyết đưa đơn van nài
 
Trở về tìm bóng hình ai
Tìm tà áo trắng, bướm bay yêu kiều
Lung linh trong bóng sương chiều
Góp gom niềm nhớ cất nhiều trong tim
*
Dầu cho ba nổi bảy chìm
Anh đây vẫn quyết... về tìm bóng em
 
 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 07-02-2000
Nguyen Gia Linh 29.03.2009 21:58:13 (permalink)
0
Anh trở về
 
 
Anh tìm lại chút hương xưa đất tổ
Nhớ mẹ già đã vĩnh biệt trần ai
Giờ trên cao không thấy lòng tủi hổ
Khi con mình trọn bổn phận làm trai
 
Con trở về thấy hồn mình sống dậy
Nhớ năm xưa mẹ dạy kiếp con người
Không nên sống để cho đời đưa đẩy
Phải giữ gìn  khi mắt thấy tai nghe
 
Con không thể để cho mình đánh mất
Kỷ niệm buồn khi vĩnh biệt cõi đời
Con đã hứa không để mình lây lất
Sống làm người trong giây phút đơn côi
 
Về bến cũ ngập tràn bao thương nhớ
Nào con đường đầy bụi đỏ tung bay
Con những tưởng mùa mưa tràn nước đổ
Có ngờ đâu hương tóc ngẩn ngơ say
 
Ngày trở về ngàn hoa vừa mới chớm
Cánh phượng hồng can đảm tiễn chào Xuân
Tiếng ve trổi làm lung linh nắng sớm
Mưa đầu mùa làm xao xuyến bâng khuâng
 
Tôi đã thấy giọt mưa đầu tháng hạ
Mấy mươi năm xa quá một đời người
Trở về đây chưa thấy gì mới lạ
Vẫn còn mơ vành nón lá xinh tươi
 
Tôi mong mỏi thấy lại thời tuổi trẻ
Nhiều tâm tình còn vướng nhẹ nơi đây
Nhưng tất cả không hơn hình ảnh mẹ
Đủ cho lòng thấy ấm áp mê say
 
Giờ thấy rõ không còn gì mới mẻ
Nguyện trở về cùng đất mẹ thân yêu
Ngày ra đi trong một chiều lặng lẽ
Vẫn âm thầm đón nhận bến cô liêu
 
Nhưng không để cho những người đội lốt
Nhân danh ai mà thụ hưỏng lâu dài
Lại còn có những con người rất dốt
Mà suốt đời chỉ làm kẻ tay sai
 
 
 
Nguyễn Gia Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2009 22:23:00 bởi Nguyen Gia Linh >
Nguyen Gia Linh 15.04.2009 22:26:08 (permalink)
0
Cuộc sống tha hương
 
 
Những tháng năm buồn, viễn xứ ơi !
Gió mưa quyện hẳn một khung trời
Làm sao thấy lại đồng quê cũ
Với mái tranh nghèo, bóng nước soi !
 
Cõi sống tạm nhờ đã quá xa
Nhiều đêm ngồi ngắm ánh trăng tà
Để nghe nhung nhớ về tâm khảm
Rồi để ôm sầu bóng với ta
 
Bao người hiểu rõ kiếp tha hương
Khi thấy bóng mình trước chiếc gương
Hay những đêm buồn treo ánh nguyệt
Là nghe thấm lạnh chuyện mù sương
 
Ai đã giang hồ sống viễn phương
Bơ vơ lạc lõng giữa đêm trường
Là nghe sóng cảm về quê cũ
Mong mỏi trở về gởi nắm xương
 
Mộng ước một ngày trở lại quê
Nghe hồn sống trọn buổi xuân về
Để nghe bìm bịp kêu con nước
Thấy gió chiều lên sóng vỗ về.
 
 
Nguyễn Gia Linh
Nguyen Gia Linh 18.04.2009 16:48:00 (permalink)
0
Đừng để mưa rơi vuốt tóc thề
 
 
Mây đổi màu đen phủ khắp trời
Mưa rơi từng hạt, chặn từng nơi
Về mau em hỡi, đường trơn trợt
Đừng để mưa lơi, vuốt tóc dài
*
Anh đã dặn dò tránh gió mưa
Dầu cho mưa nhỏ hạt như tơ
Cũng đừng để gió tranh nhau lượn
Quanh đóa son hồng, cướp ý thơ
*
Từng giọt mưa rơi xuống mặt đường
Nảy lên như thể mộng còn vương
Như còn luyến tiếc thời bay lượn
Trêu ghẹo người đi mãi ngập ngừng
*
Anh nhớ năm xưa gió dạt dào
Thân hình bé nhỏ tựa vào nhau
Anh đem sức sống chuyền hơi ấm
Vì sợ mưa rơi lạnh mái đầu
*
Sao mấy năm nay, gió đổi mùa
Mưa hoài, chưa đủ dệt đường tơ ?
Hay còn muốn thấy người ta khóc
Như kẻ bên sườn núi Vọng Phu ?
*
Đứng lặng cùng em sát bực thềm
Để nghe mưa gió giữa trời đêm
Để nghe hơi lạnh luồn lên mắt
Anh sợ ai kia phải khóc thầm
*
Dầu vẫn phong trần kiếp gió mưa
Anh đem tươi thắm trải đường xa
Để em không thấy hoa sầu rụng
Chỉ thấy trong vườn ngập ý thơ
*
Em hãy cười vui trong nắng mới
Cho lòng em nở vạn đài hoa
Bên em anh sẽ nâng từng cánh
Kết lại thành trang chuỗi ngọc ngà
 
Nguyễn Gia Linh,
Bordeaux, ngày 15-02-2003
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 42 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 622 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9