Tìm mãi bóng thời gian
Hòn Vọng Phu II
Nhớ thương ai, mà...
Chờ chờ... đợi đợi
Ngóng ngóng... trông trông
Dãi nắng, dầm mưa
Hứng sương, phơi gió
Chốn biển đông, sóng đùa lớp lớp
Sườn non tây, vời vợi thâm u
Xót ruột bên đường: con cú cú
Đáp lời vang vọng: cái gia gia
Nơi xa thẳm
Khói mờ lớp lớp
Dạ sầu không?
Đám mây trắng, mây xanh
Mà…đẫm lệ
Mắt buồn…rong rêu phủ
Ngày chậm qua
Bóng đổ dài, trông ủ rũ
Vẫn bồng con...
Hoá đá... vọng ven trời...
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2008 23:18:29 bởi Chu Ha >
Hòn Vọng Phu
Dõi bóng người xa mãi hứng sầu
Ngàn năm mây trắng bay về đâu
Nắng gieo vàng tóc tung theo gió
Mưa dãi xám đầu nhỏ lệ đau
Nát ruột người đi ngoài cửa ải
Đau lòng kẻ đứng đợi nghìn sau
Dắt con mòn mỏi bên non ngóng
Hóa đá chờ mong nhịp vó câu
Chu Hà
HÒN VỌNG PHU
Nửa mối tình con một khối sầu
Người xa non nước thảy về đâu
Sơn hà mây dựng khơi lòng nhớ
Tuế nguyệt canh tàn nặng mắt đau
Đường vắng ai người đi thưở trước
Hồn côi mấy kẻ khóc ngàn sau
Mỏi mòn ôm trẻ muôn năm đứng
Sao chẳng về qua một bóng câu?!
March 31, 2008
Ghé qua nhà có bài họa làm quen với Quán Chủ! Chúc vui và có nhiều sáng tác với vnthuquan!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2008 08:03:57 bởi Đuyên Hồng >
Mến chào bạn Đuyên Hồng, bài họa hay quá, rất mong được bạn ghé thường, mến chúc bạn vui, khoẻ...
Thăm nhà cũ
Dấu... hồn năm cũ nay đâu?
Còn đây...
hoang phế một màu thê lương
rêu phong... cỏ mọc đầy vườn
Tường xiêu, ngói đổ
Tình vương... gót chùn
Ngẩn ngơ tìm bóng cội tùng
Cành mai trơ trọi... chỉ vùng lá bay...
Cha ơi!... con trẻ về đây...
Cha ơi!... con trẻ về đây...
Chỉ nghe tiếng vọng vang đầy trong tim...
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2008 21:04:33 bởi Chu Ha >
Nhớ Cha Gối mộng đêm thâu sầu đẫm lệ
Chập chờn ẩn hiện thấy Cha về
Đèn trăng héo hắt len song vắng
Soi chốn tình xưa giấc tỉnh, mê
Thôn xóm thanh bình rộn tiếng ca
Vui xuân an lạc khắp nhà nhà
Bỗng đâu chinh chiến gây tang tóc
Mẹ gánh gồng con, Cha cõng Bà
Bỏ xứ, rời quê từ dạo ấy
Đầm đìa không ngớt lệ xót xa
Một sáng mùa đông không thức nữa
Bà đi, Cha vỡ tiếng khóc òa
Rồi chiến tranh tàn, năm tháng qua
Ngỡ đâu sum hợp, hóa chia lìa
Quê nhà mãi ngóng nơi biên tái
Mòn mỏi thương con, chiếc bóng già
Lại thấy quay về dưới mái hiên
Nhà xưa quạnh quẻ vắng Cha hiền
Con khóc trong mơ vang tiếng vọng
Im lìm nắng xế xót tình riêng
Rượu rót, cờ bày đợi Bác Hương
Hoành xa tiếp giá đậu bên đường
Tháng ngày biệt dạng không tin Nhạn
Vườn cũ vương sầu cỏ mọc hoang
Cha hỡi ngàn thu cách biệt rồi
Từ nay con biết gặp Cha đâu?
Hoàng hôn buông phủ sầu riêng lẻ
Thương nhớ tìm trong ngấn lệ sầu
Thương Cha tình khắc thâm sâu
Biết tìm đâu gặp.... bạc đầu Cha ơi !!
Chu Hà
Bác Hương : tên gọi thân thương mỗi khi Chu Hà và Cha của Chu Hà đấu cờ tướng.
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2008 08:47:18 bởi Viet duong nhan >
Thương về quê ngoại Thương em lên Núi Mò O Qua hòn Núi Đất, xuống Đò Ông Xê Nữa mai qua rước bậu về Đừng chê Bến Trén bốn bề khỉ ho Ngó lên ngọn Núi Mò O Thấy ba ông Bụt dụm lò nấu cơm Một ông bưng bát đi đơm Hai ông ứ hự đứng nhòm nồi không Bậu đừng chê chốn ruộng đồng Nữa mai lúa chín đầy nong lúa vàng Cát Nhơn giờ cách quan san Nhớ hòn Núi Đất, nhớ làng ngoại xưa Chu Hà R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2008 04:03:20 bởi Viet duong nhan >
Công đức cao dày
Con biết chiều nay Mẹ rất buồn
Quê người, xứ lạnh... giọt mưa tuôn
Lũ cháu xa đàn đi vạn nẻo
Nước chảy vào sông có lại nguồn...
Mẹ ơi!...
Ngày xưa Mẹ ẵm Mẹ bồng
Mẹ nuôi con lớn với dòng sữa thơm
Hòa lòng chung với cá, cơm
Mớm con mật ngọt, tình đơm tháng ngày
khi trời chớm ngọn gió tây
Mẹ lo giấc ngủ con hay trở mình
Mẹ là hiện bóng tiên xinh
Mênh mông, sâu, rộng ví tình biển Đông
Với con, với cháu, với chồng
Một tay của Mẹ vun trồng cội xanh
Mẹ ơi tâm Mẹ rất lành
Khác chi Bồ Tát sánh tình núi cao
Thu về lá cũng hư hao
Huống chi là mẹ tuổi vào chín mươi
Khói sương cho tắt nụ cười
Để con dế lạc đau bời ruột gan
Mẹ ơi tấm áo cơ hàn
Năm xưa Mẹ mặc ngàn vàng hôm nay
Nếu không ban đức cao dày
Có đâu con được những ngày ấm no
Lạy trời mưa, gió đừng to
Đá mềm, chân cứng nắng tơ rải đều
Lạy trời cho Mẹ thương yêu
Thân tâm an lạc dắt dìu cháu con
Con thương Mẹ lắm Mẹ ơi ....
Con thương Mẹ lắm Mẹ ơi ...
Chu Hà
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2008 04:05:42 bởi Viet duong nhan >
Thương về Qui Nhơn
Bên nhà vào xuân chưa em
Nắng có ấm không,
Má có hường?
Đất khách lâu ngày, anh bước mỏi
Nhớ nhiều quê mẹ nẻo thương thương
Bên nhà còn mưa không em?
Héo hắt nơi đây giá lạnh về
Thương ai vai nhỏ
Thương nhiều lắm
Nặng gánh tình xa, bạc tóc thề
Ở bên nầy nằm mơ bên kia
Thắc thẻo đêm nghe rộn tiếng lòng
Con nước xô bờ xao Thị Nại?
Xân về, dậy sóng Bạch Đằng không?
Sang sông ai bắt Cầu Đôi
Tình chia hai ngã, em, tôi…xa rồi
Chánh Toà mái phủ
Rong phơi
Con chiên ngoan đạo một thời nay đâu!
Bên nầy anh ngóng mưa ngâu
Em bên phương ấy có sầu tương tư.
Chu Hà
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2008 04:09:15 bởi Viet duong nhan >
Chị tôi
Chị tôi sinh ở tỉnh thành
Lấy chồng bộ đội theo anh về rừng
Đốn cây, giỡ rẫy trong bưng
Hai sương một nắng còng lưng gót mòn
Thương chị tuổi hãy còn son
Mẹ thường dấu lệ héo hon thân già
Cũng thì bộ đội người ta
Lên xe xuống ngựa cả nhà quan liêu
Mẹ nay tuổi đã xế chiều
Chị tôi ắt hẳn đong nhiều nhớ thương
Mưa rừng nước chảy qua truông
Con mang lạc mẹ sầu vương mắt buồn
Chiều nay qua phố mưa tuôn
Chị ơi thương lắm trên nguồn lạnh không?
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Nhớ về phố núi, thương nhiều chị tôi!
Chu Hà
Đôi mắt lá răm
Ơi cô hàng xóm tui ơi
Lá răm cô tưới
Ru hời tình quê
Bỗng dưng
Tui thấy vụng về
Cô đừng
Tưới nữa
Tui mê…cô à
Đừng nhìn đắm đuối thiết tha
Chiều nay xuống tỉnh
Tui xa chẳng đành!
Cô đừng
Khe khẽ gọi anh
Ngày sau
Đôi lứa chẳng thành...tội tui!
Ơi cô hàng xóm tui ơi....... !
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2008 02:26:00 bởi Chu Ha >
Cô bé vườn bên
Cô bé vườn bên cô bé xinh
Gánh nước tưới hoa mắt đượm tình
Tôi hỏi bao lần cô chẳng đáp
Mỉm cười chi đó mãi làm thinh
Cô bé vườn bên... cô bé ơi...
Có tưới mộng mơ... tưới mong chờ
Tôi gửi hồn tôi về bên ấy
Nhờ cô chăm bón mối tình thơ
Cô giả vờ ngơ... sao mắt nâu
Trầu cau lưu luyến quyện xanh màu
Cái bím xinh xinh như vẫy gọi
Tôi đà lỡ dại khắc tình sâu
Cô bé vườn bên…cô bé ơi
Hỏi mãi sao cô chẳng trả lời
Cái nguýt nhớ đời tim bay bổng
Làm sao quên được bé thơ ơi...
Lá răm ai khéo trồng chi
The the nhớ vị người đi thương hoài
Cô bé này,... cô bé ơi...
Tưới hoa tưới với tình tôi
Kẻo không khô héo lỡ đôi duyên mình...
Chu hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2008 02:02:01 bởi Chu Ha >
Làng tôi
Làng tôi mái lá hữu tình
Con mương uốn khúc soi mình nên thơ
Tre xanh ẻo lả mấy bờ
Cầu đưa đôi nhịp đón chờ khách xa
Tiếng thơm NHƠN-HẠNH trai nhà
THANH MAI dáng liễu mặn mà gái xinh
THUẬN, HÒA tiên tổ răn mình
Cháu con nối nghiệp AN, BÌNH ấm no
Dẫu nghèo lấy đức ban cho
XUÂN khai, LỘC nở của kho hưởng hoài
Xa quê hai chục năm ngoài
Vẫn còn vang vọng bao lời mẹ ru
“Con ơi giữ lấy đạo nhà
Thuận hòa, hiếu kính, của ta, lộc người
Chữ đức hơn cả vàng mười
Nghĩa nhơn ghi nhớ suốt đời nghe con”
Chu Hà
* chữ viết hoa địa danh của các thôn
Bình Định quê tôi
"Hai dòng sông chảy, ba dãy non cao
Biển đông sóng vỗ rạt rào" (1)
Quê tôi Bình Ðịnh ngọt ngào ca dao
Tiền Sơn có lắm anh hào
Dựng nên nghiệp lớn ghi vào sử xanh
Ðịa linh hun đúc nên hình
Dừa xanh bát ngát soi mình biển đông
Tam Quan gái má hồng hồng
Mấy anh Quảng Ngãi vô trồng cây si
Bồng Sơn cam bưởi thiếu chi
Quế thanh An Lão, Ðê Gi cá nhiều
Đông Lương, Tó Mọ mỗi chiều
Ngóng lên Phủ Cũ võng điều em sang
Cù Mông nối nhịp đôi đàng
Anh trai Bình Định em nàng Phú Yên
Ai về nhớ ghé Cảnh Tiên
Thăm ngôi cổ tháp bên miền thùy dương
Ghé qua chợ Bộng mua đường
Chợ Cát mua mía để nường giải lao
Dim Tiêu suối nóng mấy ao
Ghé vào luộc trứng hồng đào ngon ơi
Xem lăng Võ Tánh chút thôi
Xuôi nam Đập Đá nhớ thời thăm nhau
Xem làng đồ gốm đồ thau
Bụng thấy có đói kêu mau nem liền
Bình Ðịnh thị trấn kế bên
Thành xưa mất dấu còn tên đứng rầu
Gương xưa Võ Tánh, Tùng Châu
Thị Xuân, Quang Diệu ngàn thâu rạng ngời
Phú Phong mời bạn ghé chơi
Xem gái Bình Định múa roi, đi quyền
Chim mía nổi tiếng một miền
Ăn rồi nhớ ghé xem đền Quang Trung
Thập Tháp, Ông Núi nhớ ngừng
Vọng Phu mưa nắng trông chừng biển Nam
Cầu Bà mau thổi gió nồm
Chồng Bà ở Quảng thuận buồm xuôi vô
Gò Bồi nước mắm hết chê
Nem chua chợ Huyện ăn mê tới già
Tháp Đôi nắng dãi, sương pha
Chờ trai Hưng Thạnh ghé qua tỏ tình
Cù Lao Xanh dáng xinh xinh
Chắn ngang cữa biển như bình phong che
Chiều về thấp thoáng bóng ghe
Quy thành nhộn nhịp tình quê rạt rào
(1) ca dao về Bình Định
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2008 02:40:35 bởi Chu Ha >
Đà Lạt mờ sương
Giữa màng sương mỏng khói ươm tơ
Thấp thoáng nhà ai bóng ẩn mờ
Nửa ảo nửa huyền như cõi mộng
Cho lòng lữ thứ ngỡ trong mơ
Nước tự lưng trời ào ạt đổ
Mây đùn hốc đá quyện la đà
Tiếng thu thủ thỉ trên màu lá
Ru nhẹ hồn thơ khách phương xa
Hãy nghe trong khói ngàn thông thở
Đừng động đừng khua nước vỡ mơ
Khe khẽ người ơi nhè nhẹ với
Trăng còn say ngủ dưới đáy hồ
Đây cảnh thần tiên nơi cõi thế
Cho lòng kẻ tục mãi đê mê
Đà Lạt xa rồi, ôm sầu mộng
Thu về viễn xứ…ôi nhớ ghê.
Chu Hà
Hồ Than Thở
Ái ân chẳng trọn... hồ than thở
Thạch Thảo tình thâm vẹn nghĩa mơ
Dưới liễu trăng soi lồng bóng nguyệt
Người xưa đâu nữa... khói sương mờ...
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2008 23:17:36 bởi Chu Ha >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: