NgƯỜI TÌNH KHÔNG CHÂN DUNG
Hậu giang...
Cách trở đôi bờ
Đôi lời ướm lấy... hững hờ lắm không!
Kẻ đầu sông, người cuối sông
Biết nhiều chỉ để
cho lòng vấn vương
Coi như gặp gỡ giữa đường
Hậu Giang buồn
Chảy về phương trời nào...
Hình như
Có chút sóng xao
Sóng từ sông
sóng len vào hồn ta
Sóng mang theo những phù sa
Đỏ ngầu dòng nước
xót xa lòng mình
Đời ta như đám lục bình
Lênh đênh mãi
Biết rồi mình về đâu
Đời buồn như kẻ chinh phu
Lênh đênh vó ngựa
Cầu thu nhịp đều
Biết nhau nhiều
Để muôn chiều
Buồn hơn!!!
ĐT
Thì ra...
Nắng sớm mưa mai
Gặp nhau buổi sớm, chia tay ban chiều
Làm quen; thôi ta cũng liều
Dù quen buổi sớm, ban chiều chia tay
Thì ra...
Trong cuộc đời này
Trầm luân nhân thế, vòng xoay cuộc đời
Bạn lòng chi lắm ai ơi
Vòng xoay nhân thế, cuộc đời trầm luân!
Thì ra...
Lá rụng đầy sân
Tình duyên, sự nghiệp... cũng ngần ấy thôi
Cũng đành nước chảy hoa trôi
Gửi về ai, chỉ đôi lời...
Thì ra...
ĐT
Xin chào người bạn mới quen LMT một cái tên lạ lùng Ngẫm hoài cứ thấy mông lung Mà người thì gặp một lần khó quên Đèn mờ, chỉ cố nhớ tên Mai kia mốt nọ, có nên kim bằng!!! Để ta hội ngộ đôi lần Biết đâu ta, lạc nhiều trần thì sao! Nhưng không! một lần gặp nhau Dù cho ta có xa nhau vội vàng Dù cho cách trở đò ngang Thì gặp nhau nhé ơ TRANG thơ này ....Chúc Trang đẹp mãi, đẹp hoài! ĐT
Chắc là tri kỷ hồng nhan Chưa chi nghe đã đá vàng thâm giao ĐT xin có lời chào Hồng nhan tri kỷ lúc nào... chia vui Biết đâu trên quãng đường đời Cơ duyên gặp gỡ hai người kết thân ĐT
Em xin anh một lời thơ trọn vẹn Cuộc sống không vấp ngã lấn chen Khi bên anh làm đông _ bẽn lẽn Hãy cho em tất cả khát thèm .... Phong Linh Em đẹp lắm, em ơi phong linh Nụ cười duyên, đôi mắt đa tình Anh muốn hỏi lời thơ... nhưng thôi vậy Một chút gì ray rứt giữa hồn anh Vâng nếu được thì... nhưng xa quá Biết về đâu mù mịt cả trời tây Max cơ va mùa này tuyết rơi đầy Điện kremlin chập chờn mây xám ngắt Buồn không em! ơi đôi mắt Ôi nụ cười làm lặng không gian Em ơi thu sắp tàn Vào đông nơi ấy chắc nhiều băng giá Hãy về đi, sẵn lòng... cho cả ĐT
Trích đoạn: Tú_Yên
Còn lại gì ?! Gì còn lại!?
Gió đưa từng chiếc lá Một chiếc lá thu rơi
Giữa tầng không...rơi...rơi... Ai tung nó lên trời
Ta bâng khuâng thầm hỏi Biết về đâu lá hỡi
Người đã ở đâu rồi ? Từ nay đời chơi vơi
Sắc chiều buông nhè nhẹ... Ta đã từng lặng lẽ
Để hoàng hôn ngang qua... Nhặt lá mỗi chiều thu
Con phố buồn lặng lẽ Để nhớ thương mùa trước
Mưa bay bay...nhạt nhòa ! Vọng người xưa mịt mù
Lời ru nào văng vẳng ? Ừ mà tiếc làm chi
Bãng lãng dường sương mai Lá vàng rơi ngập lối
Tiếng ầu ơ theo gió... Người xưa đã đi rồi
Như hoa cau rơi đầy ! Con phố buồn, mòn mỏi
... ....
Để rồi...rồi như thế... Để nhạt nhoà mưa bay
Thu buồn...buồn như mây Để người đi, đi vội
Để thu buồn như mây....
Thời gian trôi se sẽ... Ta bâng khuâng thầm hỏi
Ta còn lại gì đây ?! Còn gì đây....tình này?!
Tú_Yên ĐT
quote:
Trà vinh đi dễ, khó về...
Trai đi có vợ, gái về có con...
Ha...
Mọi người cẩn thận nhé !
Có muốn thăm viếng Trà vinh là phải suy nghĩ cho kỹ đấy...kẻo không....Hì...
Ao ước được như thơ
Rằng đi dễ khó về....
Trai đi thì có vợ.......
Ta đang tỉnh hay mê!!!
Trà Vinh ơi Trà Vinh
Miền sông nước hữu tình
Ước một lần đến đó
Nhìn Ba Động nước xanh
Nhìn lá me rơi đầy
Tà áo trắng ai bay
Đường học trò bỗng lạ
Người như tỉnh như say
Em đó ư! Trà Vinh
Có gần như hơi thở
Cho ta gửi chút tình
Chưa đến mà nhung nhớ
Dường như xa xôi lắm
Mà sao như trong ta
Có từng bước em qua
Trên đường dài thăm thẳm
Ta ước làm lá me
Rơi ngập lối em về
Trên bờ vai mái tóc
... Ôi! ta tỉnh hay mê!
ĐT
THAY CHO MỘT NGƯỜI Bản nhạc tình đã mất rồi giai điệu Cho cung đàn lỡ nhịp biết sao hơn Nơi phương trời anh sống với cô đơn Đời phiêu bạc sao trách hờn tình cũ!!! Đông sắp về ngàn cây đang ủ rũ Người thương ơi, thế cũng đủ lắm rồi Anh có về cũng sẽ mãi đơn côi Và cũng chỉ tìm em trong giấc mộng Sao xen được vào hạnh phúc em đang sống Và làm sao em dám hẹn hò riêng Dù chỉ một đêm trút bỏ mọi ưu phiền Dù một phút thoả lòng rồi vụt tắt Thì đừng nói tình sẽ không phai nhạt Ván đóng thuyền rồi em hỡi còn đâu? Chỉ còn ta muôn thở vẫn nặng sầu. ĐT
Tôi cũng muốn một lần quen Dạ Thảo
Để được nhìn loài cỏ giữa sương đêm
Để được nghe những lời nói êm đềm
"Anh cứ đến khi nhà em để cữa"
Nhưng ngày xưa cũng có người đã hứa
Với tôi rằng nhà em cữa có cài đâu
Tôi bâng khuâng rồi quyết định sẽ vào
Nhưng chưa đến thì pháo hồng đã nổ
Tôi buồn quá ước mơ vừa sụp đổ
Dù muôn đời chỉ là ước mơ thôi
Bao năm, nay nghe lại một lời
Của ai đó mà lòng còn hối tiếc
Cứ vương hoài một người đi biền biệt
Theo chồng thuở ấy - đã mù xa...
Đường đột ghé thăm nói chuyện ba hoa
Đừng trách nhé "loài cỏ đêm sắc trắng"
Đường tôi đi còn xa và vắng lặng
Ước một lần được ghé thăm ai
Bớt cô đơn trên dặm đường dài
Và bước tiếp quãng đường còn vời vợi
Một người đi trong đời chưa ai đợi
Chưa được ai chờ nên mới ước mơ thôi
Chúc ai đẹp mãi cuộc đời
Chờ nhau vang mãi nụ cười thương yêu!
ĐT
Chào Thi Nang, cho phép ĐT có đôi lời với huynh nhé!
Người có biết sau đôi kính cận Thật nghiêm trang nhưng ẩn chứa một trời buồn... Những lời thơ như nước chảy mưa tuông Ai đã đọc sầu vương còn đọng mãi May ĐT không phải là con gái Nếu không buồn biết mấy nỗi sầu tư Một cái tên nửa thực nửa hư Lenthgo, Thi Nang... tên nào thực Cuối vần thơ ĐT xin chúc Lenthgo tiếp tục viết cho đời Viết cho mình góp những buồn vui Vì vốn dĩ cuộc đời đâu mãi đẹp. ĐT
Rồi mình xa mãi đây em
Không duyên không nợ gặp thêm làm gì!
Em sẽ đi, anh sẽ đi
Còn kỷ niệm hãy khắc ghi vào lòng
Nắng chiều thưa thớt sang sông
Ngày mai nắng mới rực hồng muôn nơi...
Trích đoạn: Đình Thế
NGƯỜI TÌNH KHÔNG CHÂN DUNG
Đã hẹn nhau rồi tôi vẫn biết
NHưng rồi đành nuối tiếc một lần thôi
Về rồi đi như một cánh chim trời
Chuyện hò hẹn, đành lỡ làng hụt hẫng
Bao ngày qua, cho đến giờ mình vẫn
Là những người nghe tiếng mà hình dung
Chưa biết nhau, xa lạ vô cùng
Dù tâm tưởng vẫn trùng phùng một điểm
Nhưng ngưòi ơi vẫn một chân trời tím......
NGƯỜI TÌNH KHÔNG CHÂN DUNG
Vâng,em hiểu điều đó
Từ khi anh chưa nói với em
Vì trong chúng ta
Mỗi một người trong chúng ta
Đều cảm thấy "nó"
Ngập ngừng dọ dẫm từng bước đi
Khi anh cảm thấy
Thì em cũng cảm thấy
Sự có mặt thầm lặng
Của một người rất quen mà rất lạ
Là ai đây?
Có phải từ trong tiền định
Mình đã từng biết nhau?
Hay đã từng là người yêu của nhau?
Nào ai biết được?
Làm sao biết được?
Phải không anh?
Nhưng có một điều em rất biết
Là trong mỗi phút giây nào ở cuộc sống của em
Cũng có sự hiện diện của anh
Nghiễm nhiên và thầm lặng
Và chúng ta đều không còn là trẻ con
Để không hiểu được điều mình muốn hiểu
Vì cả khuôn mặt của anh em cũng còn chưa biết
Nên phải đặt tên cho anh là "người tình không chân dung"
Thật ra....................
Từ kiếp nào mình đã luyến lưu?
Để bây giờ cứ mãi nhớ về nhau anh nhỉ?
Em xin anh đừng nói thêm gì nữa
Vì thật lòng mình nếu bảo đã hiểu nhau
Thì chẳng có ai đúng,ai sai,ai khờ,ai dại
Vì đã biết:"Định nghĩa chi cho cái tình mang lại?"
Phải không anh?
Nhưng.............
Nếu như người xưa đã từng hay bảo:
Tình cảm là cái gì khó nói lắm anh ơi!
Thì đừng nghe anh,xin đừng nói nên lời
Hãy để tất cả là êm đềm hay êm ái
Còn trong anh,còn trong em mãi mãi
Chữ "yêu" này ta chỉ biết,thế thôi!
Thời gian trôi rồi cũng sẽ mãi trôi
Còn anh đó,và cũng còn em đó
Tình em,xin anh mang vào hơi thở
Tình anh,em còn giữ mãi trong tim
Một mai bảy nổi ba chìm
Vẫn còn xin một.....trái tim dại khờ.........
Thuỵ Du
Anh ĐT thân mến,TD đi ngang quá đây,nhìn thấy trang thơ của anh mang tựa đề là NTKCDung,TD cũng có một bài thơ cùng tựa nên ghé gửi tặng anh để cùng chia sẻ nghe!Thân chúc anh vui và sáng tác thật nhiều thơ tình yêu lãng mạn nữa nhé!Thân chào thi huynh_________
Có những nỗi buồn không thể nào giải thích
Có những nỗi sầu rất cần phải che đi
Có những suy tư không tìm ra mục đích
Có những kẻ một lần gặp gỡ đã si
Còn chúng ta em ơi chưa lần gặp
Giữa chúng ta chưa hề biết chút gì
Sao bỗng dưng nghe lòng e ấp
Vì mấy dòng thơ hấp tấp một lần ghi!!!
Nói người tình không chân dung?
Nói người thơ không thể hình dung!
Chỉ qua thơ cảm nhau về thi cách
Cảm nhau về những rung động viết thành thơ
Cảm nhau bằng ước mơ
Cảm nhau bằng giai điệu
Nhưng mà xa vạn nẻo
Em ơi! biết đâu bến đợi mà chờ!
Thơ, cũng chỉ là thơ
Đời và thơ dường như khác xa nhau lắm
Thi nhân thường nhiều xúc cảm
Nhưng đời ô trọc biết bao
Xô xát, bon chen lắm lúc ồn ào
Còn thơ tỉnh lăng và buồn man mác
Còn ta - đời lang bạc
Nơi quê người và cũng lắm cô đơn
Ít niềm vui, nhiều quá nỗi buồn
Đêm đêm tìm trang thơ chia sẻ
Cùng mọi người cho cuộc đời đỡ tẻ
Để ngày mai gượng vui vẻ với đời
Nói gì với em đây!
Người con gái chưa biết chân dung ơi!
Chỉ xin chúc đời em mãi đẹp
Để rồi bước tiếp
Tìm hạnh phúc, đài trang ở tương lai
Ngả tư đường đời
Hẹn một ngày ta được gặp...
ĐT
_____________________________
"Đêm đêm tìm trong thơ chia sẻ
Cùng mọi người cho cuộc đời đỡ tẻ"......
ĐT
Vần thơ mình đã viết cho nhau
Dấu được chăng một mảnh tình sầu?
Nếu ở đường đời bằng phẳng cả
Thì làm gì sẽ có những thương đau?
Nói gì với anh đây?
Một người thơ cũng chưa lần gặp mặt
Chỉ biết nhau qua những đoạn thơ buồn
Những sẻ chia chưa chắc tỏ ngọn nguồn
Nhưng cũng cảm thấy cuộc đời đỡ nhạt
Những cảm xúc trong phút giây bộc phát
Cũng làm lòng một thoáng thấy bình yên
Tạm quên đi những lo lắng ưu phiền
Cảm ơn anh người chưa lần gặp mặt
Ngã tư đường anh sẽ đến hay đi....?
thuỵ du
quote:
Trích đoạn: Đình Thế
"Mấy hôm nay vắng bóng nàng
Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong
Cái gì như thể nhớ mong..." NB
Nhớ trăng khuyết, nhớ nước trong, đêm nào
Đêm ơi! đêm tối làm sao
Mờ nhân ảnh biết tìm đâu bây giờ
Vẫn chân trời mộng bơ vơ...
ĐT
“Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong Cái gì như thể nhớ mong? Nhớ nàng, không, quyết là không nhớ nàng”NB Vầng trăng đêm tối mơ màng Câu thơ thả gió trên ngàn cây xanh Trên trời trăng khuyết mỏng manh Soi vào hồ nước …trong lành…vu vơ Đêm đêm sương lạnh trăng mờ Tìm đâu được bến được bờ …mà mong T.T.K.22.11.2008 Xin chào , ĐT ơi TTK chẳng tìm đc trang TLVT đành vào nhầm đ/c này ,nếu kg đc TTK sẽ xóa nhé ,chúc vui ,
CHỈ THOÁNG QUA Tình chỉ qua thoang thoảng Như bóng in đường dài Tình qua rồi tình lại Cô đơn lại có hai Nhưng rồi một ngày mai Tình vu vơ hóa giải Không còn qua _ còn lại Hai đứa bỗng cách xa Tình chỉ đến thoảng qua Nước mắt vương mi lòa Tại anh hay tai gió Vô tình mắt ta cay Giữa cuộc đời hôm nay Ta giống như người say Nợ vay tình không trả Hóa ra chỉ thoáng qua Phong Linh 8, Ghé qua thăm trang thơ của bạn, chúc bạn vui và làm thật nhiều những bài thơ hay thật hay, mình sẽ ghé qua đọc thường xuyên