RÁNG CHIỀU
Ráng chiều đã phủ bến sông
Ta lơ ngơ mãi giữa dòng thời gian
Tương tư cơn gió ngút ngàn
Có màu tim tím...sỗ sàng ta quen
Cứ mơ lại giận hờn ghen
Lại đa đoan mãi...ta hèn thế sao
Người ta nay tuổi đã cao
Hơn ta chừng ấy...lẽ nào lại yêu
Thôi thôi vứt bỏ cái điều
Thực không ra thực chỉ chiều vu vơ
Thanh xuân người ấy mộng mơ
Bây giờ đơn lẻ xa mờ bóng ai
Tự dưng ôm lại thu phai
Ướm vào hai chữ tình say...tội tình
Bâng quơ xin trả treo tình
Đừng buồn vụng dại bóng hình.....tàn thu!
HuongTuyet274 Em bận quá, định vài bữa nữa mới ghé, nhưng thôi, trả lễ vậy, chúc chị vui nhá!