Đâu Nữa Một Thời
Cứ đến xuân về hẹn gặp nhau
Nhưng rồi chẳng biết lỗi do đâu
Xuân này thiếu vắng người xưa ấy
Lạnh lẽo hoàng hôn trĩu giọt sầu.
Không lời giải thích chỉ lặng im
Có hiểu ai người buốt nhói tim
Khắc khoải mong tin chiều thất vọng
Bồn chồn đợi nhắn tối buồn thêm.
Rót chén men nồng để lãng quên
Nào ngờ nỗi nhớ mãi dâng thêm.
Thầm thì gọi gió nhờ trao gửi
Vẫy nắng kêu mây giúp kiếm tìm.
Đôi bờ cách biệt có bao xa
Vẫn vẳng còi tàu đỗ cuối ga
Trông chờ gối mỏi hoài chẳng thấy
Đón đợi chân chồn mãi càng xa.
Biết nói gì đây chót lỡ rồi
Người về kẻ tránh chốn đôi nơi
Thương thời đắm đuối còn đâu nữa
Tiếc thuở nồng say bỗng nhẹ vơi.
10-8-2013
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2013 10:37:14 bởi Trần Trung Dũng >