DUYÊN
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 10 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 141 bài trong đề mục
ThanhThanhKhiet 26.11.2010 23:36:23 (permalink)
0
DN bạn chưa hết bệnh à ! TTK Dán thể thơ HAIKU bạn đọc cho vui nhé

Buồn

Chiều Đà Lạt mù sương
Đứng trước hồ Xuân Hương lộng gió
Ngập lòng nỗi vấn vương

Thanh Thanh Khiết
26.11.2010
ThanhThanhKhiet 02.12.2010 00:16:42 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: duyennhan

Ví như mái tóc mềm mại ấy
Muốn tách rời nhau có dễ dàng ?
Ví như những sợi tình em đấy
Sao anh rứt được mối tơ loan !?
NB


Không hiểu

Cá trong nước biết biển nông sâu
Ta chẳng hiểu mình thương tự đâu
Tình trao dào dạt như cơn sóng
Phó mặc dòng xô đến bạc đầu

Thanh Thanh Khiết
1.12.2010
ThanhThanhKhiet 04.12.2010 21:51:56 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: duyennhan

Mùa hoa dã quỳ
Tôi ở nơi đây chẳng rõ mùa
Chỉ quen cảm nhận nắng và mưa
Nên khi hơi lạnh chầm chậm đến
Có phải mùa đông đã đến chưa

Nghe nói lúc này nơi cao nguyên
Gió đã nhiều thêm lại lạnh thêm
Triền đồi vàng rực màu hoa dại
Khiến hồn xử nữ chập chờn đêm


Em có còn chăng những mộng mơ ?
Dựng lều trên cỏ để tìm thơ
Dã quỳ chắc đã tươi trong nắng ?
Đón bước chân êm thỏa đợi chờ


Cho tôi gửi gắm nỗi yêu thương
Vào thân hoa ấy hóa thành hương
Để được gần em trong giấc ngủ
Bớt đi giá lạnh suốt đêm trường

Tôi ở nơi đây chẳng rõ mùa
Mỗi lần hơi lạnh chợt đong đưa
Là tôi mường tượng màu hoa ấy
Rạng rỡ bên em trong nắng thưa
NB



Dã Quý

Vâng lời người hỏi em xin thưa
Đà Lạt ngập trời sương gió đưa
Khoác áo vàng hoa em đón đợi
Niềm vui phố núi sắp sang mùa

Ai có đùa em khen dễ thương
Lòng này giản dị đâu khoe hương
Khiêm nhừơng lặng lẽ bên dòng suối
Khép mắt mơ trăng trọn giấc trường

Đông lạnh một mình em mộng mơ
Một chàng hoàng tử đẹp như thơ
Giống trong cổ tích nàng công chúa
Có đến ngàn năm đã phải chờ…

Mênh mang trăng sáng rọi cao nguyên
Lặng lẽ rừng hoang huyền bí thêm
Lữ khách vô tình hay quyết đến
Ngẩn ngơ sao lạc giữa trời đêm

Đội nắng phơi sương đã mấy mùa
Cành nghiêng nhánh ngã những khi mưa
Vàng hoa màu áo không vương bụi
Đất mát đa tình bướm đậu chưa ?

Thanh Thanh Khiết
3.12.2010

TTK Cám ơn DN đã vào trang DQ . Chúc vui khoẻ ,

duyennhan 07.12.2010 08:14:19 (permalink)
0
Riêng-chung
Tôi đâu khác gì em
Cũng cần một khoảng trời riêng – đủ rộng
Để vun đắp những ước mơ cuộc sống
Những đam mê cháy bỏng tự lâu rồi
Xin tự nhiên tìm kiếm niềm vui
Đừng bận bịu gì về tôi em nhé
Hai đứa mình là hai thực thể
Có một điểm chung – rất dễ cảm thông .
NB
duyennhan 08.12.2010 09:30:05 (permalink)
0
Thêm một lần quên
Ôi sự thật sao phủ phàng đến vậy
Hiện thực là đây ta thấy không ngờ
Ta giận mình dày xéo nát vần thơ
Đêm hoang lạnh một cơn mơ cuồng nộ
Mắt rực lửa đốt cháy niềm thương nhớ
Tay phàm phu bóp vụn nợ yêu đương
Cao quý đó ư- bổng chốc tầm thường
Chân thực đó ư- chỉ là dối trá
Lại thêm một lần hồn như sỏi đá
Khô cứng vô tri vật vạ bên đời
Biết còn tin ai nữa trời ơi
Quá hụt hẫng chỉ còn lời oán thán
Ngày mai đến để hôm nay thành dĩ vãng
Ta lại sẽ quên? khi năm tháng qua dần.
NB
ThanhThanhKhiet 11.12.2010 17:34:28 (permalink)
0
....


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/D0FD2E10B2C345CEA7B022B5906F55D8.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2011 08:50:41 bởi ThanhThanhKhiet >
Attached Image(s)
ThanhThanhKhiet 23.12.2010 21:46:14 (permalink)
0
Ba giờ sáng
 
Tôi giật mình vì điện thoại chợt rung
Giấc đang say tôi bực bội vô cùng
Rồi uể oải nhấc máy trong miễn cưỡng
Giọng ai đó nghe như say ngất ngưởng
A lô!...sao anh không…đón em về
Những lời trách phiền lạ lẫm tái tê
Dành cho ai mà tôi nghe thương quá
 
Em là ai giữa dòng đời nghiệt ngã
Và gọi ai trong lạnh giá đêm sâu
Ai là người phải đón đưa nhau
Ai vội vã về mau ai còn đợi
Tôi nhức nhối với lời xin lỗi
Của em khi biết đã gọi nhầm
 
Sao lại là tôi một gã cô đơn
Luôn khao khát được đón đưa ai đó
Cũng nhiều lần lang thang lối nhỏ
Đêm quạnh hưu chỉ mong có ai chờ
Mà vẫn độc hành đếm bước trơ vơ
Sau những cuộc hẹn hò chóng vánh
 
Sao lại là tôi một tên bất hạnh
Nhìn tình yêu đã vỗ cánh bao lần
Ao ước đủ nhiều một kiếp tha nhân
Nhưng lại thiếu những yêu đương chân thực
 
Ba giờ sáng và tôi thức giấc
Mong cho đêm còn lại mau tàn
Nghe tiếng đồng hồ tí tách thời gian
Thầm hy vọng có ai đang gọi
 
 Duyennhan - NB

Bình minh
 
Bình minh vừa dậy áng mây trong
Em gửi cho anh  tia nắng hồng
Của người khuất nẻo từ xa lắc
Hy vọng tim anh chút ấm nồng
 
Mây vờn gió lướt lùa qua song
Khắc khoải hồn em day dứt lòng
Những nỗi niềm riêng  xin hãy thả
Dòng đời phẳng lặng bước thong dong
 
Nên để niềm vui vào ngự trị
Gánh dù nặng mấy coi như bông
Hãy sống xanh tươi  t ưa cỏ biếc
Mùa xuân sẽ đến chẳng cần mong
 
Bình minh vừa dậy áng mây trong
Em gửi cho anh tia nắng hồng
Tan buồn ấm lại trong đông lạnh
Một chút mong manh anh nhận không ???
 
Thanh Thanh Khiết
23.12.2010
 
Chúc DN luôn vui
 
 
 

 
ThanhThanhKhiet 25.12.2010 17:37:11 (permalink)
0
 
Cám ơn anh – người lính
Chiến tranh đã qua từ lâu lắm
Mà phong độ chinh nhân vẫn còn
Dù bỏ mặc thời gian gặm nhấm
Những vết sẹo đầy dấu tích huân chương
 
Giữ thật kỹ ký ức thời khói lửa
Trong những nén hương , xó bếp, góc nhà
Chôn thật chặt khổ đau chất chứa
Sống dần mòn khô khốc thịt da
 
Một mảnh đạn cứ nằm hoài trong sọ
Buổi giao mùa nhoi nhói nợ quê hương
Nhớ đồng đội những ngày sương gió
Kèn xung phong vang động đêm trường
 
Oai nghi lắm chân dung quả cảm
Màu chinh y không bạc bao giờ
Dù chiến tuyến chia phần dĩ vãng
Một phần đời cứ đẹp cơn mơ
 
Anh cứ sống trong giấc mơ người lính
Bước hiên ngang giữa nhiễu loạn đời thường
Tóc có bạc theo thời gian minh định
Máu vẫn hồng tươi khí phách can trường

Hãy mặc kệ những bất công, gian dối
Câu thậm xưng phách lối vô luân
Xin tha thứ những đớn hèn tội lỗi
Bằng bao dung độ lượng với tha nhân
 
Ôi người lính tôi yêu anh tha thiết
Cám ơn anh đã dâng hiến cuộc đời
Xương máu ấy giữ vững bền đất Việt
Cho đồng bào anh –  có một phần tôi.
NB
 
ThanhThanhKhiet 28.12.2010 23:46:46 (permalink)
0
VNThuquan.

Thư quán giờ đây nức tiếng rồi
Bạn bè thân hữu khắp nơi nơi
Đổi trao, chia sẻ điều hay đẹp
Góp sức chung xây tủ sách đời
 
Thư quán lúc này đông thật đông
Âu, á , mỹ, phi, úc đủ dòng
Mỗi ngày cả vạn lần người đến
Giao hòa văn hóa khắp tây đông
 
Thư quán bây giờ đã rất vui
Có người xứ ngược lẫn miền xuôi
Nam thanh nữ tú cùng phụ lão
Đồng lòng tạo dựng một sân chơi
 
Thư quán ngày mai sẽ mãi còn
Tre già đã có lứa măng non
Giữ cho tôn chỉ luôn bền vững
Kết nối năm châu quả đất tròn
NB
ThanhThanhKhiet 31.12.2010 21:58:45 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: duyennhan

Có giấc mơ nào
Có những giấc mơ dài phải nhớ
Có giấc mơ chỉ thoáng qua đời
Em đến trong anh tự nhiên như hơi thở
Mà luyến lưu cứ còn mãi em ơi

Anh chưa thể gọi đúng tên cảm xúc
Em đã cho trong những lúc ta gần
Anh tan chảy với tận cùng hạnh phúc
Thất lạc linh hồn giữa chốn hư không

Lời em nói nửa đùa nửa thật
Mắt em nhìn như vấn như vương
Em mang đến những gì anh đã mất
Rồi lấy đi sự bình lặng vô thường

Anh không thể giữ lòng mình yên tĩnh
Để biết em đang xao động vì đâu
Sóng giao cảm cứ dâng tràn bất định
Cạn giấc rồi trắng xóa bãi bờ nhau

Đêm còn ngắn em chìm sâu cơn ngủ
Trên môi ngoan rạng rỡ nụ xuân ngời
Hình ảnh ấy suốt đời anh sẽ giữ
Dù mai này còn có một anh thôi
NB

Có  một ….
 
Có một mùa xuân tươi nắng hong
Bông hoa vương giả môi tươi hồng
Bướm đậu vuốt ve cành lá thắm
Bâng khuâng lịm ngắm  giữa say nồng
 
Có một cánh diều  mãi đảo chao
Gió lành nâng bước tận trời cao
Rời xa thống khổ đời trần tục
Tiếng sáo du dương  thật ngọt ngào
 
Có một tâm hồn như suối trong
Cơn mơ  ủ ấm trái tim hồng
Hạnh phúc tan loang tràn mỗi khắc
Niềm vui bay bổng chốn mênh mông
 
Đời ai đến lúc phải buông trôi
Danh vọng tiền tài chấm hết  rồi
Chỉ có tình yêu còn để lại
Cho người thương nhớ  đến khôn nguôi
 
Hãy cứ yêu đi hãy cứ mơ
Thuyền tình neo đậu bến ngu ngơ
Dù có ngày mai trời trở gió
Trăm năm sóng nhớ mãi hôn bờ
 
Thanh Thanh Khiết
31.12.2010 
 

ThanhThanhKhiet 02.01.2011 00:36:03 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: duyennhan

Chuyện của Nàng Thơ
Tôi ghen với những người xa lạ
Được cận kề gần bên dáng hoa
Tôi trách biển khơi vô tình quá
Để nước ôm đôi gót ngọc ngà

Tôi vui khi tia nắng dịu dàng
Tìm đến được ánh mắt em xanh thẳm
Cứ rạng ngời em nhé giữa mênh mang
Cho tôi biết đời vẫn còn đẹp lắm

Một ngày nào đó tôi ao ước
Được ngắm nhìn em ở rất gần
Trong sắc áo vàng buông tha thướt
Giữa chiều biển lặng vắng tha nhân

Tôi biết rồi em- Tôi đã thấy
Đừng trêu chọc nữa nhé nhân tình
Nàng thơ tôi đẹp như thơ ấy
Em cười… giọt nắng bớt lung linh
NB

Chuyện nàng thơ
 
Sắc áo vàng của trăng
Sắc áo xanh của biền
Nàng thơ đi tung tăng
Lòng vui hồn thánh thiện
 
Ríu rít tiếng sơn ca
Nàng thơ giang đôi cánh
Bay trong mưa trong nắng
Gạn chắt mật hương hoa
 
Nàng thơ là mây xanh
Dù chơi vơi mong manh
Thả xuống nơi trần thế
Những ngọn gió thơm lành
 
Nàng thơ đi vào đời
Nồng nàn tình yêu khơi
Xoá sạch niềm sầu khổ
Nơi tâm hồn đơn côi
***
Giá em là nàng thơ
Và anh làm trang giấy
Em sẽ viết lời mơ
Ta sẽ gần biết mấy …
 
Thanh Thanh Khiết
1.12.2011 

 Chúc DN vui 
ThanhThanhKhiet 02.01.2011 23:43:34 (permalink)
0
 
Chuyện của chúng mình sau áng thơ
Mênh mông sông  rộng giữa đôi bờ
Ánh mắt xa xăm nhìn giải cát
Đêm đêm dào dạt nỗi niềm mơ
 
Thanh Thanh Khiết
3.1.2011
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2011 08:41:04 bởi ThanhThanhKhiet >
ThanhThanhKhiet 03.01.2011 23:15:13 (permalink)
0
Chuyện chúng mình
Ta có thể gặp nhau nơi chốn khác
Cũng nồng nàn trao gởi những dòng thơ
Nhưng cứ thấy một chút gì mất mát
Không vẹn nguyên ấm áp như bây giờ
 
Anh ở đây em ở đó gần bên
Tay chưa chạm mà ý lời đã chạm
Mắt rạng ngời tìm gặp giữa khung tên
Từng giây phút cận kề thân thuộc lắm
 
Em trong sáng như nắng mai buổi sớm
Sắc tinh khôi phảng phất nét hiền từ
Anh bụi bặm trong thói đời kệch cỡm
Thân lọc lừa chất chứa những ưu tư
 
Hai đứa mình chẳng có gì chung
Em gần gũi anh lạ lùng khác biệt
Nhưng nơi đây ta may mắn tương phùng
Duyên nợ ấy chỉ có trời mới biết
 
Thế thì cứ thế chuyện riêng ta
Ai nghi hoặc cứ mặc người em nhỉ
Anh về rồi lại chung bản tình ca
Dòng tình tự thêm dạt dào thi vị
NB
 

Gặp nơi Thư Quán
 
Thư quán là nơi mình gặp gỡ
Đã thâm tình bởi những vần thơ
Ngôi nhà chung cùng nhiều thi hữu
Xướng hoạ vần gieo đẹp ước mơ
 
Thư quán là nơi có xa đâu
Rất thân quen nơi điểm hẹn từ lâu
Mở nét tên anh vừa xuất hiện
Như cùng kề cận ở bên nhau
 
Em đọc lời thơ thật xuyến xao
Mà hồn bay bổng tận trời cao
Nỗi niềm đắng đót đều tan biến
Ánh mắt cười vui sóng dạt dào
 
Thư quán là nơi mình gặp gỡ
Đường quen lối cũ anh về mau
Xoá bỏ buồn đau ngày lạc bước
Thời gian tô đậm  mối tương đầu
 
Vĩnh cửu thi nhân yêu nguyệt sáng
Dù cho khác biệt  ngại gì nào ?
Mối tình hoa mộng gieo duyên thắm
Để lại hương đời vạn kiếp sau
 
Thanh Thanh khiết
3.1.2011
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2011 08:47:13 bởi ThanhThanhKhiet >
ThanhThanhKhiet 05.01.2011 23:01:38 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: duyennhan

Thời gian
 
Lịch hết năm em bóc
Khẽ khàng rơi trên tay
Thời gian bay như sóc
Qua lúc nào không hay
 
Ta quen nhau từ ấy
Khi lá thu rụng đầy
Tình yêu vừa sống dậy
Xanh ngát như màu mây
 
Em trao anh niềm tin
Bông hoa đời rực rỡ
Anh gửi em nỗi nhớ
Mà lòng thấy bình yên
 
Hạnh ngộ do  thiên duyên
Như có đôi chim quyên
Những đêm trăng huyền diệu
Thường gọi nhau liên miên
 
Hôm nay là quá khứ
Ra sao ở ngày mai “!”
Nhưng bao lời tình tự
Đọng mãi tháng năm dài
 
Dù mình trong xa ngái
Thời gian trôi …trôi hoài
Hương tình luôn đọng lại
Màu vẫn thắm không phai !.
 
Thanh Thanh Khiết
1.1.2011
 

Khởi đầu
Nhớ ngày ta quen nhau
Không gian đang thay màu
Nắng không còn gắt gỏng         
Lá không còn lao xao
 
Em đến từ xa xôi      
Mà như thân lâu rồi
Nồng nàn trong ánh mắt
Ngọt ngào trên đôi môi 
 
Bàn tay em dịu mềm            
Vuốt ve hồn chông chênh
Mái tóc bay trong gió
Quấn quít đời ngông nghênh
 
Em là một thiên thần
Cứu rỗi sầu tha nhân
 Những phép màu luyến ái
Chỉ ban cho một lần
 
Có mấy người may mắn
Được đặc ân tuyệt vời
Cám ơn em nhiều lắm
Nàng thơ của tôi ơi
 
Thời gian chưa đủ nhiều
Để nói về tình yêu
Nhưng từ ngày em đến
 Tôi hết rồi quạnh hiu
NB


Vu vơ
 
Em buồn nương tựa câu thơ
Anh buồn nương tựa mộng mơ đêm dài
 
Gót tiên để lại dấu hài
Câu thơ để lại một vài dấu thương
 
Chúng mình đồng bệnh nên vương
Đêm trăng mộng ảo nghê thường hoan ca
 
Tâm em trong ngọc trắng ngà
Hồn anh thơm ngát như hoa giữa  rừng
 
Dù cho bão nổi sóng lừng
Dòng thơ  em mãi đi cùng bên anh
 
Dù cho lửa đốt rừng xanh
Nụ bông còn đó vẫn dành riêng  em
 
Đêm xuân buông gió dịu êm
Làm đôi bướm lượn cánh mềm phiêu diêu
 
Trần gian đoan chắc …tình yêu !
Riêng em bảo họ nói điều vu vơ !
 
Thanh Thanh Khiết
6.1.2010 

 
kimrbl 06.01.2011 15:16:24 (permalink)
0
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet

DN bạn chưa hết bệnh à ! TTK Dán thể thơ HAIKU bạn đọc cho vui nhé

Buồn

Chiều Đà Lạt mù sương
Đứng trước hồ Xuân Hương lộng gió
Ngập lòng nỗi vấn vương

Thanh Thanh Khiết
26.11.2010


Bệnh
 
Người mắc bệnh mộng mơ
Ngắm Trăng thả hồn thơ
Gần mà xa vời vợi
Ngẩn ngơ
 
 
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 10 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 141 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9