Tìm Bạn Ngân hà vô tận những vì sao,
Bắc Đẩu trời soi ở phía nào.
Lấp lóe trên trời đêm mỗi tối,
Có gì em nhỉ sáng hơn sao?
Em vì sao nhỏ giữa bao la,
Bên cửa phòng anh hiện tối qua.
Anh thấy em rồi trong vũ trụ,
Mắt hiền yên ngủ giữa ngân hà.
Anh cỡi mây trời lên với em,
Cửa cài then đóng chốt luôn rèm.
Vầng trăng mờ tỏ như đưa lối,
Để ngắm nhìn em mỗi tối đêm.
Em vì sao nhỏ mãi rong chơi,
Chợt đến phòng anh một nẻo đời.
Cửa sổ hôm nào quên chẳng khép,
Để người khách lạ ghé sang chơi.
Trao trọn cho em một tấm lòng,
Tình anh như biển với dòng sông.
Hòa nhau huyết mạch dòng lưu thủy,
Chảy ngược về tim giọt máu hồng.
Nhưng rồi một buổi vắng trăng sao,
Em mãi rong chơi ở chốn nào.
Mây phủ từng không đêm chợt tối,
Trong hồn anh vỡ giấc chiêm bao.
Anh buồn như rượu chát không men,
Như biển đại dương chẳng bóng thuyền.
Như cả nồi canh không muối mặn,
Như từng ngõ phố vắng không tên.
Vân Tiên xách bị biết về đâu,
Để kiếm người yêu giữa chốn sâu.
Giữa cõi mây trời sông nước bể,
Ngân hà một dải ánh muôn màu.
Hồn anh đâu đó giữa mênh mông,
Đi lạc về đâu vắng nẻo phòng.
Chân mỏi sao lòng anh vẫn bước,
Đi tìm ai mãi giữa mưa dông.
19 tháng 4, 1996
Nguyễn Phan Nhật Nam