Một mình
Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 36 bài trong đề mục
Vulnerable 20.05.2008 01:37:49 (permalink)
Vẫn trang 1. Bực mình rùi đó. Đã thế sẽ viết tiếp. Nhưng mà biết viết đến bao giờ? và viết gì nữa đây?Thôi để dành mai vậy. Ko biết mình sẽ được bao nhiêu điểm đây? lo lắng quá. Cầu xin hôm nay ông GS sẽ có nhiều chuyện vui, thế nên ông ta sẽ chấm dễ cho mình.
#16
    Vulnerable 22.05.2008 00:27:54 (permalink)
    Hôm nay mẹ và các cậu, dì đi về quê ra. Đêm hôm đó, mọi người sau khi được chú chồng dì phân tích, đã lên xe và đi về viếng ông. Mọi người về ông trẻ và bà ngoại ở thế giới bên kia sẽ vui và hạnh phúc. nhưng thật ra mình thấy thật buồn. Tình cảm của mọi người để ở đâu nhỉ, tại sao phải để cho một người con rể phân tích thì mới nhìn ra được. Mình là phận con cháu, mình ko thể nói được Dù sao đến giờ mình cũng cảm thấy nhẹ lòng vì kết quả đó. Dù sao ông trẻ cũng được an ủi.
    Hôm nay đi họp đến gần 7h mới về. Mình thấy bà ktt thật buồn cười. Mình biết trước kết quả sẽ là như vậy mà. Thôi kệ, việc của bà ta, bà ta làm. Sao mình ko thể hợp được với bà ta nhỉ? hay tại tuổi bà ấy xung với mình? chắc vậy. Mình cũng chẳng muốn thân với bà ấy, trông mặt bà ấy mình ko thấy tin tưởng. Mình sẽ cố gắng hoàn thành tốt công việc của mình mà chẳng bị liên quan đến bà ấy.
    Còn 3 unit nữa. Đến hết tuần phải xong. Chán ngán quá mà vẫn phải hoàn thành. Mặc kệ điểm thấy hay điểm cao, mình sẽ cố gắng hoàn thành thật nhanh. Đủ bài nộp là được. Ah, năm nay công ty cho đi Côn Minh, TQ. Thích ghê. Chắc là mình sẽ đăng ký đi cùng. Sẽ phải lựa chọn, hoặc là Thái Lan, hoặc là Côn Minh. Có lẽ sẽ là Côn MInh. Thái Lan đế sau vậy.
    Nhận được lịch học mới rồi. Nhanh quá đi. Lại sắp bắt đầu môn mới. Môn này là chuyên ngành của mình đây. Hy vọng học sẽ dễ dàng. Đêm khuya quá, lại im lặng nữa. Dạo này đôi lúc mình cảm thấy rất trống rỗng. Chẳng biết mình mong muốn điều gì nữa. Không ra buồn, cũng ko ra vui, cảm thấy cuộc sống có một chút gì đó vô nghĩa mà ko hiểu lý do vì sao. Đó là những lúc mình đi trên xe, đi một mình và liên miên suy nghĩ. Nói thật mình sợ những lúc đó, một mình và cô đơn. Bình thường, mình là con người bận rộn mà, chẳng có thời gian mà ngồi một mình hay suy nghĩ. Mình bị cuốn vào công việc mỗi khi đến công ty, mà nếu ko có công việc thì mình cũng thường nghĩ ra một cái gì đó để làm, để khỏi phải ngồi có thời gian lục lọi lại quá khứ. Nhưng khi đi xe, mình thường bị ko tập trung vì những suy nghĩ liên miên. Giống như trưa nay vậy, suýt nữa mình đã bị tông xe. Nhìn lại mà thấy như rụng tim. Vẫn biết lần sau đi xe phải cẩn thận, nhưng rồi lại đâu vào đấy. Thực ra mình cũng chỉ có quãng thời gian đi trên đường đó thôi, đến cty thì công việc. Về nhà thì vui đùa với K. Hôm qua định học bài, thế rùi nghe K nịnh nọt một lúc lại đi ngủ cùng nó. Mình thấy thật tự hào về K, đó là tài sản vô giá của mình. Và mình sẽ sống sao cho xứng đáng với K. Hứa đó.
     
    #17
      Vulnerable 23.05.2008 01:46:23 (permalink)
      Ngay mai minh se ket thuc lam bai tap. Ket thuc duoc mot phan 3 quang duong dan toi tam bang Master. That gian truan va cuc kho. Sao moi nguoi co the hoc mot cach nhan nha. ma minh ko the lam duoc. Mọi người chỉ cần qua là được. Còn mình vẫn muốn học thực sự, muốn lấy kiến thức. Âu cũng là cách suy nghĩ của mỗi người.
      Nghĩ cũng lạ, sao người này lại ko thể giống được người kia?
      Khi mọi người khác quyết định làm một việc gì đó, họ có thể rất nhanh chóng đưa ra quyết định. Còn mình luôn phải đắn đo và suy nghĩ.
      Đôi khi mình cũng thấy mình tiêu cực, toàn nhìn vào mặt xấu mà đánh giá. Thật ko tốt chút nào.
      Giá như mình có thể đưa ra quyết định dễ dành trong mọi vấn đề? giá như mình đừng suy nghĩ quá nhìêu khi muốn có một em bé nữa? có lẽ mình thực hiện xong rồi. Đừng lo lắng đến những gì mình có thể đem lại cho bé, những gì sẽ ảnh hưởng đến gd nhỏ của mình, khả năng của mình đến đâu. Ui, biết bao nhiêu điều.
      Và còn nữa, hình như mình hơi bảo thủ. Có lẽ mình nên nghe lời chồng. Tại tính mình vẫn thế, từ xưa rồi. Với lại suy nghĩ của đàn ông bao giờ cũng thoáng hơn.
      Hôm nay đi mua quà 1-6 cho 2 bé con nhà chị gái. Ui sao mà thích...Mình thích có một đứa con gái, thật sự thích. cầu mong mình sẽ đạt được điều đó.
       
      #18
        Vulnerable 24.05.2008 12:45:08 (permalink)
        Xong hết bài tập rồi. Chưa có điểm. Từ hôm nay mình sẽ ko phải thức khuya nữa. Ko còn cảm giác một mình trong đêm nữa. Cho đến khi vào môn học mới. Tuần sau sẽ lại tập trung vào công việc thôi.
        Mình phải tận hưởng cảm giác thư thái này. Chiều nay sẽ đi cắt tóc, cắt ngắn. Chẳng thích để tóc dài nữa. Nhưng cũng cắt ngắn một chút thôi, chồng ko thích mình cắt tóc ngắn mà. Rồi sẽ đưa K đi siêu thị. Lâu lắm rồi chẳng cho K đi đâu. Mà ko, chiều nay mình sẽ cho K đi xem phim. Người sắt. Hôm trước mua đĩa rồi nhưng mà xem ở nhà ko hay. Kế hoạch hay đó. Xem từ 5h đến 7h. Mình sẽ có 2 ngày nghỉ thật trọn vẹn. Ko bài tập, ko công việc. Thật là tuyệt vời.
        #19
          Vulnerable 28.05.2008 20:18:45 (permalink)
          Đến giờ vẫn chưa có điểm. Sốt ruột quá.  Lo lắng nữa. Tự nhiện hôm đó mình lại cho một anh trong lớp bài. Tại anh ta gọi điện xin, mình lại hay cả nể. Mà cả nể xong rồi lại ân hận.  Lần nào cũng thế. Giờ thì lo lắng, mong ngóng có điểm. Mà ông giáo sư này tệ thật, ra deadline bắt mọi người nộp bài, nhưng lại ko tự mình đặt deadline chấm bài cho sv. Đã thế, đến cuối kỳ mình sẽ viết cho thật nhiều trong cái survey của trường, phê bình cho ông ta biết tay. Cho bõ những ngày mình lo lắng.
           
          #20
            Vulnerable 29.05.2008 15:47:46 (permalink)
            Có điểm bài tập rồi. Cũng ko đến nỗi tệ. Còn điểm final nữa. Ông GS này lề mề quá.
            Ngồi làm việc, nhìn vào chiếc đồng hồ cát, chẳng hiểu tại sao mình và anh lại đến nỗi thế này nhỉ? Đôi lúc nhìn thấy nick của anh sáng, để thấy cuộc sống của anh vẫn tiếp diễn. Chỉ vậy thôi. Giờ đây khi online minh ko còn để invisible nữa, đều bật nick sáng. Để thấy mình còn alive, cuộc sống của mình vẫn trôi qua hàng ngày. Ko để làm gì cả, nhưng chút ít đó cũng là một thông tin có ích. Mà cũng có thể anh cũng chẳng cần quan tâm đến thông tin đó. Vì có thể anh xoá nick của mình rồi.  Mình ko trách anh, cũng chẳng có quyền trách. Chỉ là suy nghĩ của mình thôi.
             
             
            #21
              Vulnerable 04.06.2008 13:26:09 (permalink)
              Dạo này ít vào đây. Công việc bận rộn, chẳng có thời gian. Với lại cũng chẳng có hứng để viết. Áp lực công việc. Áp lực của cuộc sống. Áp lực của học hành. Trong khi đó cuộc sống vẫn trôi đi, as usual. Buồn có, vui có, lẫn lộn. trống rỗng.
              Đôi khi nhìn lại, thấy mình đã trưởng thành hơn nhiều, tham vọng cũng nhiều theo năm tháng. Mình thấy mình già, thấy mệt mỏi với thời gian.

              #22
                Vulnerable 08.06.2008 12:04:27 (permalink)
                Lạ nhỉ, chẳng có chuyện gì xảy ra nhưng tại sao trong lòng lại cảm thấy mệt mỏi và trống rỗng. Sáng 5h đã tỉnh dậy mà ko thể ngủ lại được. Hôm nay là chủ nhật mà, định bụng rằng sẽ ngủ nướng. Nhưng mà tiếng bóng đá vang lên từ nhà hàng xóm đã làm mình thức giấc. Kể từ mùa bóng đá 2 năm trước đến giờ, hình như mình bị dị ứng với tiếng hò reo của môn thể thao này. Mình ko muốn nhớ lại những gì đã qua mùa hè năm đó. Nó làm mình cảm thấy đau lòng. Nó là một phần của quá khứ đã qua. Mình thực sự mong muốn mùa hè năm nay sẽ ko giống như trước nữa. Với mình thì đương nhiên rồi. Còn với anh? mình chẳng thể làm gì khác.
                Bắt đầu đi học lại rồi. Lần này sẽ cố gắng hoàn thành bài tập theo đúng schedule, ko để bị lụt nữa. Điểm của 2 môn cũ cũng chưa có hết, mới biết được một môn. Vẫn được A. còn một môn nữa, ông GS này đáng ghét quá. 
                Đang nấu cơm thì hết gas đen đủi quá. Dạo này bệnh xoang của mình lại tái phát. Suốt ngày khụt khịt với đau đầu. chán ghê.  
                #23
                  Vulnerable 12.06.2008 12:37:17 (permalink)
                  Sáng nay đi trên đường, nghe văng vẳng bài "All out of love" từ xe ô tô dừng bên cạnh lúc đèn đỏ. Cảm giác buồn mênh mang.

                  I'm lying alone with my head on the phone
                  Thinking of you till it hurts
                  I know you're hurt too but what else can we do?
                  Tormented and torn apart
                  I wish I could carry your smile and my heart
                  For times when my life seems so low
                  It would make me believe what tomorrow could bring
                  When today doesn't really know, doesn't really know

                  I'm all out of love, I'm so lost without you
                  I know you were right believing for so long
                  I'm all out of love, what am I without you
                  I can't be too late to say that I was so wrong

                  I want you to come back and carry me home
                  Away from this long lonely nights
                  I'm reaching for you, are you feeling it too
                  Does the feeling seem oh so right
                  And what would you say if I called on you now
                  And said that I can't hold on
                  There's no easy way, it gets harder each day
                  Please love me or I'll be gone, I'll be gone

                  Oh, what are you thinking of?
                  What are you thinking of?
                  Oh, what are you thinking of?
                  What are you thinking of?

                  Đến công ty, vừa làm việc vừa vào google, tìm hàng loạt bài của Air Supply. hay thật. Nhưng sao càng nghe càng buồn.

                  I can see the pain living in your eyes
                  And I know how hard you try
                  You deserve to have so much more
                  I can feel your heart and I sympathize
                  And I'll never criticize
                  All you've ever meant to my life

                  I don't want to let you down
                  I don't want to lead you on
                  I don't want to hold you back
                  From where you might belong

                  You would never ask me why
                  My heart is so disguised
                  I just can't live a lie anymore
                  I would rather hurt myself
                  Than to ever make you cry
                  There's nothing left to say but goodbye

                  You deserve the chance at the kind of love
                  I'm not sure I'm worthy of

                  Losing you is painful to me

                  I don't want to let you down
                  I don't want to lead you on
                  I don't want to hold you back
                  From where you might belong

                  You would never ask me why
                  My heart is so disguised
                  I just can't live a lie anymore
                  I would rather hurt myself
                  Than to ever make you cry
                  There's nothing left to say, but goodbye

                  You would never ask me why
                  My heart is so disguised
                  I just can't live a lie anymore
                  I would rather hurt myself
                  Than to ever make you cry
                  There's nothing left to try
                  Though it's gonna hurt us both
                  There's no other way than to say goodbye

                  Đôi khi mình nghĩ nhiều, mình bị dằn vặt. Nhưng đúng là "there's no other way than to say goodbye". I don't want to let you down, I don't want to hold you back from where you might belong. Losing you is painful to me. But... there is no better way than to say.... goodbye.

                  #24
                    Vulnerable 12.06.2008 12:42:09 (permalink)
                    I would rather hurt myself, than to ever make you cry
                    There's nothing left to try though it's gonna hurt us both
                    Chia tay hay níu kéo, cả hai điều đó đều làm cho ta bị tổn thương....
                    #25
                      Vulnerable 02.07.2008 01:13:14 (permalink)
                      12h đêm rồi. Lâu quá tôi ko vào đây, dù có rất nhiều việc đã xẩy ra, nhưng tôi ko biết mình nên viết gì. Ko có time và hứng thú để viết. Hôm nay cũng vậy.
                      Nội bị ốm, rất nặng. Mình buồn lắm. Thương bà mà ko làm được gì. Muốn mua các thứ ngon cho bà ăn nhưng bà ko ăn được. Khối u làm bà ko nuốt được, muốn ăn gì cũng phải xay thành sinh tố. Mình hứa mua cho bà cái máy xay, để khi bà về nhà sẽ xay thức ăn hàng ngày. Mấy hôm nay bận quá vẫn chưa đi mua được. Ngày mai sẽ phải thu xếp để đi, qua nguyễn Kim cũng được.
                      Ngày nào mình cũng quên ko uống thuốc. Tự nhiên đi theo bà chị đi khám tổng thể, rồi lại hiện ra một viên sỏi trong thận. Chán quá. Cũng ko đến nỗi chết ngay được, cả nhà cứ cuống cả lên, bắt đi tán, nếu ko thì mua thuốc uống. Mình luôn luôn làm cho mọi người phải lo lắng. Bản thân mình còn chưa tự lo được cho mình, sức khoẻ thế này thì làm sao làm được các việc khác.
                      Bài tập lại phải gấp rút hoàn thành rồi. Lần này ko được để lụt. Nhưng công việc lại bận. Hôm nay thức khuya thế này để làm nốt mấy cái quy chế cho Trường cao đẳng, thế mà gặp bạn lại ngồi chát chít luôn. Tại cũng lâu rồi ko gặp, nên có rất nhiều chuyện để nói. Mà hôm nay tự nhiên anh lại hỏi mình? ko biết điều đó có ý nghĩa như thế nào? mình ko thể đoán được và cũng ko thể hiểu được. No comment!
                      Giờ thì đi ngủ thôi, sleepy rồi. Ngày mai mình sẽ phải làm việc hiệu quả. Phải thế mới hoàn thành được khối công việc này. Tối mai lại đi học nữa. Mệt quá. Mình sắp kiệt sức rồi....
                      #26
                        redeyes 02.07.2008 12:58:47 (permalink)
                        Tôi ko vì điều gì, cũng ko nghĩ em có ý kiến gì, chỉ đơn giản tôi ko biết tình hình của em, tôi lo.
                        Và tôi lo thực sự, tôi ko biết việc mình quan tâm em sẽ thế nào? Có thể là em chẳng quan tâm nhưng em hãy giữ sức khoẻ, đi khám xem ý kiến Bsỹ...Tôi ko biết thông tin về bệnh em đang mắc phải, tôi sẽ xem thông tin trên mạng vậy.
                        #27
                          redeyes 02.07.2008 16:50:34 (permalink)
                          #28
                            Vulnerable 03.07.2008 12:14:50 (permalink)
                            Tôi cảm ơn anh đã quan tâm đến tôi. Tôi hiểu rằng anh cũng giống như tôi, luôn nghĩ và quan tâm đến nhau cho dù đã có nhiều chuyện xảy ra. Nhưng chỉ là vậy thôi. Tôi chưa thể quen được với cảm giác được anh quan tâm. Tôi ko biết phải trả lời anh thế nào khi anh hỏi tôi. Thực sự anh làm tôi rất bất ngờ. Bỗng nhiên anh chào hỏi, bỗng nhiên anh quan tâm tới tôi, bỗng nhiên anh xuất hiện trong cuộc sống của tôi. Tôi chưa thể quen và nói thật tôi thấy...sợ.
                            Tôi sợ mình sẽ bị tổn thương một lần nữa. Tôi và anh đã làm tổn thương nhau. Tôi đã sợ những lời nói của anh, nó làm tôi bị ám ảnh suốt thời gian qua. Liệu rằng sẽ ko có những chuyện tương tự xảy ra ko? Tôi ko biết nữa. Lúc này tôi đang rất mệt mỏi, tôi ko muốn suy nghĩ nữa. 
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2008 12:16:35 bởi Vulnerable >
                            #29
                              Vulnerable 08.07.2008 19:20:49 (permalink)
                              Mệt mỏi. Vừa trở về công ty từ BV XP. Đưa chị trong phòng đi cấp cứu tim. Lo cho chị ấy thật, nhưng mình thấy chị ấy thật đáng trách. Chưa bao giờ đi khám tim, tại sao luôn miệng nói rằng đã đi siêu âm tim, điện tim rồi. Để làm gì nhỉ, để ta đây biết nhiều hơn người khác hay sao? Mình thấy thật buồn cười. Giờ vào bác sỹ hỏi mới khai thật. Đau ốm thì có gì mà tự hào.
                              Ngày hôm nay thật mệt nhọc và khó khăn. Cả buổi sáng đưa đứa cháu đi khám ở 108. Nhìn nó thương quá, càng trách mẹ nó sao thật vô tâm. Có tiền để làm gì khi con cái không chăm sóc? Thật bất hạnh cho những đứa bé có bố mẹ thiếu hiểu biết. Nhìn nó đau đơn đi trên đôi chân bị gãy mà thật xót xa. Mình quyết tâm giúp nó chữa bệnh, cho dù mẹ nó thế nào.
                              Mấy hôm nay mình toàn bị tụt huyết áp. Mệt mỏi thật. Đến công ty thì bận việc, lúc nào cũng bị cuốn theo. Mà mình cũng ko hiểu anh nữa, status của mình có gì đâu, tại sao lại suy nghĩ và suy luận. Mà thật ra giờ đây giữa mình và anh ko có gì liên quan đến nhau nữa. Mình thực sự không hiểu tại sao sau bao nhiêu lâu anh lại nhớ đến mình? Có chuyện gì đối với anh? Có điều gì đó anh khó nói? Mình ko thể nghĩ được. Cũng có thể là ngẫu nhiên, cũng có thể ko? Mình ko biết nữa....
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 36 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9