Thơ tình cho bạn trẻ
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 30 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 01.05.2008 11:26:04 (permalink)
Này Em!

Này em, cô bé quàng khăn đỏ
Trong chuyện xưa, đừng khép vội bây giờ
Hãy cứ hát những bài ca tuổi nhỏ
Tôi ngẩn người - và viết vội vần thơ

Này em, cô bé mua gương lược
Chớ một ngày mười mấy bận soi gương
Tóc cứ rối và mắt đừng ngấn nước
Chớ nhìn tôi - một kẻ đáng thương!

Này em, hãy cứ mê chuyện cổ
Cánh buồm xưa đỏ thắm đến tận giờ
Ở ngoài đời chẳng tìm đâu hoàng tử
Chỉ toàn lời nói dối "dễ ưa"!

Này em, hãy cắn ngon xí muội
Nhảy lò cò nhưng đừng nghĩ vu vơ
Đời đẹp lắm! Em cho là thế nhé!
Để tôi còn có hứng làm thơ ...
#1
    Trường Phi Bảo 01.05.2008 11:28:42 (permalink)
    Cuộc Tình Đã Xa

    Tôi đã nguyện tôi không làm thơ nữa
    Bài cuối cùng lần chót viết cho Em
    Như thờ ơ, em gợi lại ân tình
    Cho nước mắt trở về hoen kỷ niệm.

    Kỷ niệm đó không làm tôi luyến tiếc
    Dù thiệp hồng em gởi vẫn còn dây
    Đã nhiều đêm tôi úp mặt vào tay
    Khóc nức nở như ngày còn bé dại.

    Em lấy chồng tôi còn nhớ mãi
    Và lạ kỳ, tôi chung thủy hoài sao?
    Mặc áo đen tôi chối bỏ áo màu
    Ai có hỏi tôi cười không giải thích

    Tôi tự hứa tôi còn gì để viết
    Khi chuyện mình ai lỗi hẹn ra đi
    Nhớ làm gì tiếc rẻ nữa mà chi
    Trang kỷ niệm đã lật lời quá khứ

    Nhưng vẫn viết hoài bài thơ tình tứ
    Để những người lạ đọc họ chê khen
    Tôi vẫn là tôi mang tâm sự yếu hèn
    Đem ân ái dệt thành thơ đem bán

    Thơ vụn dại tặng cho người phản bội
    Bài cuối cùng không đoạn kết đau thương
    Vẫn cô đơn vẫn nước mắt ưu buồn
    Tôi tận liệm ân tình vào huyệt lạnh
    #2
      Trường Phi Bảo 01.05.2008 11:48:14 (permalink)
      Nhớ
      Nguyễn Phước Nguyên

      Thức trắng đêm nay nhớ một người
      Một người tôi nhớ, một người thôi
      Đêm nay, đêm nữa, đêm mai nữa
      Tôi nhớ một người không nhớ tôi


      Chữ và Nghĩa
      Thái Thụy Vy


      Tôi ngồi vá lại chữ yêu
      Tự dưng nước mắt dâng nhiều đau thương
      Tôi ngồi ráp nghĩa yêu đương
      Tự dưng nghe nỗi chán chường trào dâng.
      #3
        Trường Phi Bảo 01.05.2008 11:55:56 (permalink)
        Ngai Vàng Cho em
        Hà Nguyên Du



        Bàn tay có một ngón dài
        Tim anh chỉ có một ngai cho nàng
        Ngai cho em, chiếc ngai vàng
        Tình cho em cả kho tàng trong anh

        Bàn tay có một ngón tình
        Khi yêu phải nhớ làm tin khoen vàng
        Trao cho em, đính hôn nàng
        Thời xanh ta chỉ huy hoàng hôm nay

        Bàn tay có một ngón dài
        Đảo anh có một lâu đài riêng em
        Riêng cho em, một con tim
        Một kho báu quí chờ em trị vì

        Bàn tay có một ngón dài
        Tim anh chỉ có một ngai cho nàng
        Ngai cho em, chiếc ngai vàng
        Tình cho em cả kho tàng trong anh
        #4
          Trường Phi Bảo 01.05.2008 12:01:34 (permalink)
          Chuyện cổ tích
          Nguyễn Nhật Ánh


          Khi anh vừa sinh ra
          Oe oe dăm tiếng khóc
          Lúc ấy em ở đâu?
          Làm sao mà anh biết.....

          Làm sao mà anh biết.....
          Em còn chưa ra đời
          Mẹ là người duy nhất
          Biết được điều đó thôi!

          Hai nhà ở hai nơi
          Cách nhau nghìn cây số
          Mẹ vẫn biết anh buồn
          Nên sinh em từ đó

          Em hồn nhiên như cỏ
          Lớn lên dưới mặt trời
          Anh như mây như gió
          Suốt bốn mùa rong chơi

          Gặp nhau giữa cuộc đời
          Là duyên hay là nợ
          Anh yêu em lâu rồi
          Sao vẫn còn bỡ ngỡ?

          Bao chàng trai qua ngõ
          Sao em chẳng chạnh lòng?
          Hai mươi năm chờ đợi
          Một bóng hình xa xăm.......

          Bây giờ em yêu anh
          Như là trong cổ tích
          Mẹ là người duy nhất
          Hiểu được điều đó thôi!
          #5
            Trường Phi Bảo 01.05.2008 12:08:05 (permalink)
            Cái gì đã tạo nên định mệnh
            Trần Quốc Hoàn

            Cái gì đã tạo nên nỗi nhớ?
            Để người ta cứ thao thức không nguôi
            Để người ta đứng lặng trong chiều lạnh
            Thầm gọi tên, thầm nhắc một người

            Cái gì đã tạo nên hạnh phúc?
            Để mơ màng, hai người nghĩ đến nhau
            Để tình yêu có được màu thắm đỏ
            Để thế gian tràn ngập sắc màu

            Cái gì đã tạo nên hy vọng?
            Để một người mãi đợi một người kia
            Mặc cuộc đời đổi thay, thay đổi
            Vẫn sắt son chờ đợi, đợi chờ

            Cái gì đã tạo nên định mệnh?
            Cho một người xa mãi, mãi xa
            Cho cảm xúc dâng trào trong uất hận
            Cho trái tim hóa đá, nua già

            #6
              Trường Phi Bảo 01.05.2008 12:13:49 (permalink)
              Vần Thơ Lẻ Loi ...

              Tôi vẫn viết những dòng thơ đơn độc
              Giữa đêm thâu cơn gió lốc lạnh lùng
              Khi trăng sao vùi giấc giữa không trung
              Thơ lặng lẽ không ai cùng vần điệu.

              Thơ nhiều ý mà người nào có hiểu
              Phải chăng vì người lỡ thiếu trái tim
              Những dòng thơ trôi tựa nước êm đềm
              Mà người ví như tiếng đêm trách móc.

              Có đôi lúc tôi một mình thầm khóc
              Thơ không vui thơ ướt đẫm lệ sầu
              Người vô tình nào có thấy lòng đau
              Vẫn cứ bảo toàn là câu than thở.

              Khi tuyệt vọng những vần thơ dang dở
              Vần không thành tim rạn vỡ đắng cay
              Không một lần ai hiểu được lòng này
              Nên trọn kiếp thơ vẫn đầy nước mắt...

              Chấn Vũ
              #7
                Trường Phi Bảo 01.05.2008 12:16:16 (permalink)
                Ấy Ơi
                Hoài Châu

                Cái cô này! Ô hay sao mà lạ!
                Tôi chưa già nên đâu đã có râu?
                Nhìn kỹ coi, mới hăm mí tuổi đầu,
                Mắc mớ chi cứ gọi tôi là chú?

                Tiếng Việt mình biết bao nhiêu là chữ
                Có lẽ nào không đủ để xưng hô?
                Chú cháu làm chi nghe dị chết mồ,
                Tôi chẳng có cháu như......cô đâu nhé!

                Cô hiểu cho vì tôi hãy còn trẻ
                Nên vẫn còn như cậu bé ham chơi.
                Tôi không thèm làm người lớn, cô ơi!
                Đừng bắt tôi mau già tội tôi quá.

                Lỡ một mai - tôi nghĩ thầm - cô ạ
                Tôi với cô lại đem dạ ưa nhau
                Chẳng lẽ tôi lại thủ thỉ bằng câu:
                "Chú......thích cháu" nghe dị mần răng rứa.

                Cô biết không? Chỉ mới vừa gặp gỡ
                Mà tôi nghe lòng hớn hở quá chừng.
                Ai dè đâu, cứ "chú, cháu" cô xưng
                Làm cho tôi thật ngại ngùng khó xử.

                Tôi xin cô đừng gọi tôi bằng chú,
                Tôi chẳng khờ đi làm chú cô đâu!
                Nếu như cô e ngại buổi ban đầu,
                Thôi thì kêu tôi là..."ấy" cũng được!

                Cô ơi, sao cứ tần ngần
                Mà không gọi thử một lần "ấy ơi".
                Để tôi mê mẩn trả lời,
                "Gớm, nghe "ấy" gọi mà.....rụng rời con tim."
                #8
                  Trường Phi Bảo 01.05.2008 12:26:29 (permalink)
                  Tứ tuyệt cho nàng
                  Nguyễn Nhật Ánh


                  Thương nhau mấy núi cũng trèo
                  Nhà em lầu chín khó leo quá chừng!
                  Chân đi một bước lại dừng
                  Ngó lên, lại nhủ: Hay đừng yêu em!

                  Dành cho anh một chỗ buổi chiều
                  Dành cho anh một chỗ tình yêu
                  Dành thêm một chỗ cho anh đứng
                  Bên cạnh đời em lúc quạnh hiu.

                  Trái tim nằm ở trong người
                  Đâu như quần áo mà phơi ra ngoài
                  Nếu em còn trách anh hoài
                  Thôn Đông ngại nói, thôn Đoài nói đi!

                  Ghé thăm em một chút rồi đi
                  Ngồi thêm cũng chẳng nói năng chi
                  Lòng em cửa khép then cài lắm
                  Chẳng biết ngày xuân sắp lỡ thì

                  Ngày mai xa cách nhau rồi
                  Đừng quên anh đã từng ngồi bên em
                  Sau này, ai nói yêu thêm
                  Chỉ là nhắc lại điều em nghe rồi. . .

                  Hình như trong gió có mưa theo
                  Nghìn núi xanh xa có vạn đèo
                  Trái tim em cũng hình như có
                  Con đường qua đó rất cheo leo?

                  #9
                    Trường Phi Bảo 01.05.2008 12:35:37 (permalink)
                    Tình dở dang rồi

                    Thôi Anh ạ, tình mình đành dang dở
                    Đành chia tay, mỗi kẻ một phương trời.
                    Em hứa với lòng, dù ở chốn xa xôi,
                    Tình vẫn đẹp, vẫn mặn nồng, tha thiết.

                    Sẽ nhớ mãi, đôi mắt buồn da diết,
                    Lúc chia tay, Anh say đắm nhìn Em.
                    Trăng hạ tuần, mờ nhạt dưới trời đêm,
                    Gió lướt thướt, mang theo buồn hiu hắt.

                    Níu thời gian, đôi bàn tay nắm chặt,
                    Mặt quay đi, mà chân buớc ngập ngừng.
                    Nén khổ đau, nên lòng cứ rưng rưng,
                    Những giọt lệ muốn trào theo tiếng khóc.

                    Rồi từ đó, Em sống đời cô độc,
                    Luôn một mình, dù có phút giây vui.
                    Hay lạc loài, trong năm tháng ngậm ngùi...
                    Tim đã khắc ghi bóng người yêu dấu.

                    Dù không nói, Em mong Anh đã hiểu,
                    Nỗi khổ tâm, khi đời bắt chia tay.
                    Rượu ly bôi, mình sẽ uống thật say,
                    Khi tỉnh dậy, đã thấy tình đôi ngã.

                    Hồng Vũ Lan Nhi
                    #10
                      Trường Phi Bảo 01.05.2008 12:40:10 (permalink)
                      Đan áo cho anh

                      Em Sài Gòn vui tươi và năng động
                      Vẫn tung tăng tíu tít buổi tan trường
                      Chiều thứ bảy ở nhà... tập đan áo
                      Chờ một ngày đủ đẹp tặng người thương.

                      Ừ em biết Hà Nội giờ lạnh lắm
                      Chiếc áo len còn dang dở phần thân
                      Em sẽ lén giấu vào một chút nắng
                      Để đôi ta dẫu xa bỗng hóa gần.

                      Em lang thang giữa Sài Gòn nhộn nhịp
                      Tìm cho anh một sắc... rất Sài Gòn
                      Để màu áo xinh hơn màu mắt biếc
                      Hà Nội anh sẽ thấy ấm áp hơn.

                      Hà Nội ơi, Hà Nội hoài rét nhé.
                      (Chiếc áo em cũng vừa kịp đan xong)
                      Hà Nội đừng bảo em ích kỷ thế
                      Bởi nhớ thương cứ thôi thúc trong lòng.

                      (sưu tầm)
                      #11
                        Trường Phi Bảo 01.05.2008 12:46:48 (permalink)
                        Chẳng thể nào anh lại giấu được em
                        Sưu tầm

                        Chẳng thể nào anh lại giấu được em
                        Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy
                        Một chút đam mê, một chút thôi nhưng bỏng cháy
                        Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em.

                        Một chút thôi ngỡ là sẽ quên
                        Nhưng sau tia chớp trời chẳng còn bình lặng
                        Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững
                        Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em

                        Chẳng có gì để mà em ghen
                        Em biết thế vì anh vẫn luôn đúng hẹn
                        Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến
                        Nhưng trong sâu thẳm lòng mình em biết đã mất anh

                        Nói đi anh hôm nay trời rất xanh
                        Gió rất nhẹ, nắng vàng con đường nhỏ
                        Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ
                        Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau

                        Em sẽ buồn nhưng không giận anh đâu
                        Em sẽ khóc mà không hề hờn trách
                        Sẽ tự quay đi, tự lau nước mắt
                        Như em sẽ làm cho những ngày sau

                        Em thà một lần thật sự đớn đau
                        Một lần khóc nhưng một lần hạnh phúc
                        Bởi em biết anh đã một lần thành thật
                        Đã một lần anh đã vì em

                        Em đã buông tay, hạnh phúc đã vỡ tan
                        Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo
                        Bởi em không thể nâng niu gìn giữ
                        Một cái gì đã rạn nứt từ lâu...
                        #12
                          Trường Phi Bảo 01.05.2008 13:14:37 (permalink)
                          Ngộ nhận

                          Ngộ nhận rồi ánh mắt anh trao
                          Một chiều mưa đưa em về kẻo ướt
                          Anh nhiệt tình, chỉ thế thôi, ai biết...
                          Ngộ nhận rồi, thương quá ta ơi

                          Ta đã mơ giữa biến tấu đời thường
                          Bao ảo tưởng bồng bềnh hi vọng
                          Vòng tay anh đủ thấy mình ấm áp
                          Ta vui lòng quên hết mọi âu lo

                          Ném lên trời giọt nước mắt tròn vo
                          Trời không nhận, mưa vô tình rơi mãi
                          Thương cho ta, cho bao người con gái
                          Một lần yêu không đếm hết dại khờ

                          (Sưu tầm)
                          #13
                            Trường Phi Bảo 01.05.2008 13:30:00 (permalink)
                            Điều có thật

                            Em cứ nghĩ đó là trong cổ tích
                            Chuyện hai người thời trẻ yêu nhau
                            Rồi xa cách bởi cuộc tình ngang trái
                            Để nhớ thương đi bạc mái đầu.

                            Em vẫn nghĩ đó là huyền thoại
                            Chuyện nàng Tô hóa đá trông chồng
                            Đôi trai gái thương cuộc tình dang dở
                            Mà hóa thành núi Cốc sông Công

                            Nhưng khi đã xa anh ngàn ngày lẻ
                            Dửng dưng qua bao khuôn mặt trong đời
                            Em mới hiểu đó là điều có thật
                            Trong mỗi người chỉ có một người thôi.

                            Vũ Kiều Oanh
                            #14
                              Trường Phi Bảo 01.05.2008 13:34:14 (permalink)
                              Chẳng còn gì nữa phải không em?
                              Sưu tầm


                              Chẳng còn gì nữa phải không em ?
                              Câu thơ xưa ấy nào ai giữ
                              Nhớ đến bây giờ mà chưa đủ
                              Một chút gì có thể gọi là quên


                              Chẳng còn gì nữa phải không em ?
                              Ta đi về hai phía đời đã chọn
                              Cố vùi mình vào trăm điều bận rộn
                              Để khỏi một lần nhớ lại hôm qua


                              Em hãy ở một nơi nào rất xa
                              Đừng quay về gọi tim anh thức dậy
                              Bởi nó sẽ bùng lên, sẽ cháy
                              Vì chẳng bao giờ em dập tắt được đâu

                              Anh cũng giam mình ở phía không có nhau
                              Cho tơ nhện xoá dần đi nông nổi …
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 30 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9