Mua!
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 79 bài trong đề mục
Tuong Vi 01.06.2008 09:10:42 (permalink)
"Tuoi hoc tro phai chang vien keo ngot
ngot mot thoi roi cung lang phai di
Ngan nam sau co con lai nhung gi
Va tat ca phai chang la ki niem
Tuoi hoc tro muon doi con nhob
mat hoc tro muon thua con mo
Nang qua khe cua hong trang vo
Mat hoc tro da lam kho ai chua?"

Hihi, em khong nho bai tho nay cua ai, (man phep trich dan zay). Hihihi, cai tuoi hon nhien cua tuoi hoc tro do, Vi uoc chi quay tro lai. Cai thua khong lam kho ai, va cung khong kho vi ai.
Hehehe. Nhung tat ca cung chi la ki niem.

Cam on thien chi cua anh Minh va chi Panda, nhung Vi het 4 nam Dai hoc, cung co ngang mat nhin doi roi do nhung ma cung chi thay... nhung cai hon nhien vo tu cua Vi cung dan bi chiec ao bui duong nhan sinh chi phoi. Hix.
 Hihihi, hum nay la 1.6 day anh chi. Anh chi mua wa hay mua keo cho Vi di, tu hoi di lam Vi chang duoc ai mua wa ca. Hihihi. Bai thi cuoi cung la bai thi tot nghiep cua Vi, Vi khoc khong phai vi bai thi, ma khoc vi mot vai chuyen gay uc che ma truoc do khong khoc duoc. Hihihi.
Chuyen binh thuong y ma! 
 Hix! Quen mot nguoi dau co de ha anh? Sau nay Vi se co mot dieu gi do moi, voi mot nguoi hoan toan moi. Vi chac chan la vay, nhung hien gio thi... hihihi, Vi van cam thay kho khan.
Hum rui Ha Noi lai mua. Va Vi biet, khong bao gio Vi gap duoc nguoi do trong mua ca. (nguoi do von ghet mua ma ) hihihi. Nhung doi luc cam thay van chong chenh thi van keu... Chu o nha, di hoc, hay di lam Vi co dam keu bao gio dau.
hic, doi wa, huhuhu, wa 1.6 cua Vi ai tranh mat roi???
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2008 09:21:18 bởi Tuong Vi >
#31
    Minh Van 01.06.2008 22:30:17 (permalink)
    Té ra là cả anh và Panda đều bé cái lầm về Vi nghe, cô bé láu cá chọn thời điểm thi tốt nghiệp phổ thông để lừa anh phải không?
     Quà thì không có, nhưng tiệc thì có đấy. Đói bụng thì ăn dùm anh đi.


    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49687/37531B5D840E45F6AE60CC03E92A68DF.jpg[/image]
    Attached Image(s)
    #32
      Panda_hoatien 02.06.2008 10:56:04 (permalink)
      Woa để coi anh Minh Văn đãi bé Vi gì nè! sữa,sữa socola,kem,trái cây và 2 món gì lạ mắt quá! Tha hồ mà...nhìn Vi ha!Đành phải vậy thôi chứ biết sao giờ,3 anh em mình mỗi người một nơi,xa cách quá chừng.Nếu có dịp hội ngộ thì nhất định anh Minh Văn sẽ chiêu đãi 2 chị em mình thực sự,có phải không anh Minh Văn?Hì
      Vi đã đăng kí thi vào trường gì vậy?Nói cho Panda biết được không?
      #33
        Tuong Vi 02.06.2008 12:10:19 (permalink)
        ui. Vui qua chung! Em dang doi, nhìn thấy mấy món ăn... lại càng đói hơn. Huhu. Bắt đền anh Minh và chị Panda dấy. Ôi, đói wa, đói wa.
        Hihihi. Để xem nào. Vi thích Sôcola, kem và cả trái cây nữa (hơi tham, nhưng mà Vi là em út mà. phải không?) Còn hai món là lạ để dành cho chi Panda anh Minh nhé. Hìhi, còn chị Panda có chia cho anh Minh không thì đó tùy thuộc vào chị ha?
          Hihihi. Ủa mà anh chị vẫn nghĩ là em mới học hết phổ thông ah?   Em tốt nghiệp ĐH rùi. Hihihi. Thế nên em mới nói là hết 4 năm ĐH, cố ngước mắt nhìn đời mãi... mà vẫn hổng thấy... Hihihi.
        Dẫu sao Vi vẫn thích làm trẻ con hơn, mà không làm được nên đành chịu thôi.
          Híc! Hum nay có nhiều chuyện làm Vi stress wa, nhưng vào đây thấy hai anh chị zuizui thế này. Vi vui lên nhiều rồi. Cảm ơn anh chị nha!
          Trời đang nắng bỗng dưng âm u, Vi muốn đi mưa lém rùi nhưng chiều nay còn có việc quan trọng nên đành ngồi đây trốn mưa vậy.
          Chị panda ui, Vi biet chi đang online, nhưng không biết chị có rảnh không? Nếu rảnh nói chuyện với Vi một chút nhé. Vi muốn nói chuyện với chị. Hihihi.
         
        #34
          Panda_hoatien 02.06.2008 23:57:22 (permalink)
          oh,Vi đánh máy nhiều lúc không có dấu nên Panda đọc nhiều lúc hổng hiểu....Vi thông cảm.Hèn gì anh Minh Văn nói anh Minh Văn và Panda bị lầm! Haha vậy là Panda cũng chẳng lớn hơn Vi đâu.Panda cứ xưng chị chị em em ngọt xớt,coi bộ Panda quê độ nặng rồi đây!
          Lúc Vi online,chắc Panda đã uot rồi,nhưng trong list của Thư quán vẫn còn đó.(panda_endlesslove Vi hôm nào Vi rảnh rang thì vào 8 ha).
          Panda chắc cũng cùng lứa tuổi với Vi,nhưng chẳng còn được lãng mạn và mơ mộng nhiều nữa.Gìa cỗi cả về tâm hồn,lẫn khuôn mặt luôn hichic.
          #35
            Minh Van 04.06.2008 10:33:56 (permalink)
            Nhỏ em gái lượm đâu ra câu truyện hay quá chừng, anh gửi cho Vi đọc nè.
             
            Thiên duyên tiền định








             
            Nhỏ bảo với hắn:
            - Ông có biết tui ghét ông lắm hông? Con trai gì mà không lịch sự với con gái gì hết! Ông sẽ ê sắc... ế cho coi.

            Hắn cũng chẳng vừa:
            - Bộ bà tưởng tui khoái bà lắm hả? Người gì mà đanh đá khủng khiếp, rồi sẽ không ai dám rước bà đâu... Hà hà...
            "Hừ, hắn dám nói với mình như thế! Được rồi, ông chống mắt lên mà coi, sau này người rước tui sẽ đẹp trai hơn ông, dễ thương hơn ông gấp trăm lần..." - nhỏ thầm nghĩ.
            Nhà nhỏ và nhà hắn cách nhau... cái mương rộng đâu chừng khoảng một mét. Ngày còn con nít, ngày nào hắn cũng nhảy qua cái mương đó để qua nhà nhỏ, không phải để cho nhỏ kẹo hay chơi trò rượt bắt, đá cầu với nhỏ, mà là để giựt tóc, nhát sâu nhỏ. Mà nhỏ thì rất sợ cái lũ "đen đen" ngọ nguậy trong tay hắn. Mỗi lần như thế là nhỏ lại hét toáng lên, hắn thì cười ngặt nghẽo đến là vô tâm. Nhỏ ức lắm... Thế là nhỏ chờ cơ hội để "phục thù".
            Nhỏ quyết không để hắn "uy hiếp" nữa. "Haha, ta sẽ làm cho nhà ngươi phải hối hận". Chẳng hiểu nhỏ ghiền phim kiếm hiệp đến đâu mà một con bé chưa được gọi là người lớn như nhỏ lại có thể nói ra những lời của một "nữ hiệp" như thế! Và... thời cơ đã đến! Nhỏ lấy máy chụp hình của ba. "Cũng may là còn chụp được một kiểu"...
            Vào một ngày đẹp trời, nhỏ len lén rúc vào trong bụi chuối chỗ cái mương sau nhà. "Oái! Kiến ở đâu mà lắm thế, thôi, cắn răng chịu đựng... huhu". A, đây rồi! Hắn đang mặc tà lỏn cụt ngủn, khoe be sườn, miệng ngáp ơi là rộng, đầu tóc rối bù, trời, mắt còn đính hai viên "minh châu" tổ bố! "Cạch"! Vậy là xong, hắn đã "chui" vào cái máy chụp hình của bà rồi. Ngày mai nhỏ sẽ có một tấm ảnh đầy tính nghệ thuật cho hắn xem. Ôi, nhỏ cười, chỉ tội nhỏ cười lớn quá...
            - Ê! Bà làm gì mà cười khủng khiếp dzậy? Tự nhiên chui vô bụi chuối chi cho kiến nó "ăn"! Khùng quá! Hà hà...
            "Ngươi cứ cười đi, rồi sẽ thấy sự lợi hại của ta". Nhỏ cười thầm rồi chạy ù vào nhà, để mặc cho hắn ngạc nhiên: "Bữa nay ăn phải cái gì mà hiền dữ".
            Hôm sau, vẫn như thường lệ, hắn lại nhảy mương qua nhà nhỏ. Vừa thấy hắn, nhỏ đã mỉm cười dịu dàng một cách... giả tạo:
            - Qua chơi hả? Đợi chút ha, có quà cho ông nè...
            Hắn trố mắt ngạc nhiên. Sau đó, mặt hắn bỗng tối sầm lại vì trước mắt hắn đang là bàn tay đáng ghét của nhỏ với một tấm ảnh.
            Và "người mẫu" trong ảnh chẳng ai khác hơn chính là hắn! Hắn không thốt nên lời. Bỗng dưng như "tỉnh" lại, hắn giật lấy, rồi cười hỉ hả:
            - Tính hù tui hả, đâu có dễ!
            - Nè, đừng nặng tay chứ. Ông làm vậy là phụ tui rồi. Tui đã để mặc cho kiến cắn và phải tốn biết bao là công sức để giữ lại khoảnh khắc "đáng yêu" của ông. Mà công nhận tui chụp quá đẹp luôn hén. Hehe, tui tặng ông tấm đó luôn.
            - Bà...
            - Úi, đừng nổi nóng. Ông muốn thêm hình nữa hông, tui tặng! Tui nói cho ông biết, tui rửa ra cả đống hình, ông có nhu cầu tặng cho ai, nói với tui, tui thay mặt ông tặng mọi người. Nếu không đủ tui sẽ rửa thêm, tui có phim mà.
            - ...
            - Không nói nên lời sao?! Hứ, ông mà còn ăn hiếp tui, tui "quăng" lên mạng, phát tán toàn trường đó.
            Hắn nghĩ đến cái viễn cảnh hắn sẽ xuất hiện một cách không lấy gì là vẻ vang với bộ mặt khủng khiếp như thế. Hình tượng "anh hùng" của hắn còn đâu. Ôi! Hắn không thể nào chịu được. Rồi không thèm nói với nhỏ một lời, hắn về...
            Nhỏ lại trở nên lúng túng. "Hắn giận sao?". Nhưng... Hôm sau hắn lại xuất hiện trước mặt nhỏ cũng với cái cách nhảy qua mương truyền kiếp ấy. Hắn cười. Lạ! Trời đất, trên tay hắn là cây kẹo mút rất "dễ thương".
            - Cho bà đó!
            Và tuyệt nhiên hắn không còn nhát sâu nhỏ nữa, cũng chẳng giựt tóc. Vậy là hắn sợ rồi. Xem vậy mà tấm hình cũng có sức ảnh hưởng ghê gớm. Thật ra, nhỏ nói vậy thôi, chứ nhỏ chỉ rửa ra có hai tấm. Vậy là hắn giữ một tấm, một tấm nhỏ giữ, còn phim thì ba để  lạc đâu mất tiêu rồi. Cùng với sự "tốt bụng" một cách miễn cưỡng của hắn thì... nhỏ cũng đã dần quên đi tấm ảnh ấy.
            o0o
            Càng lớn, nhỏ càng xinh gái và hắn cũng "xinh giai" không kém! Ba mẹ hắn và ba mẹ nhỏ hay nói: "Hai đứa khắc khẩu  chứ biết đâu, tụi nó lại là "thiên duyên tiền định", chúng ta sẽ được kết sui gia".
            Lúc đó, cả nhỏ và hắn cùng nhìn nhau, trợn mắt: "Không bao giờ". "Thời đại gì rồi mà ba mẹ lại nói chuyện "thiên duyên tiền định", chuyện đó chỉ có trong phim thôi!" - nhỏ bảo thế. Cũng khó tưởng tượng, nhỏ và hắn thế mà lại có thể ngày ngày đèo nhau đến trường rồi lại đèo nhau về. Và mỗi ngày, nhỏ lại được nghe câu nói "sao bà nặng quá" của hắn. Hì hì. Rồi nhỏ lại phùng mang "không đời nào" khi nghe tụi bạn bảo: "Tụi nó kết nhau".
            o0o
            - Ủa, mình đang ở đâu vậy kìa?
            Bỗng nhiên một ông lão râu tóc bạc phơ xuất hiện. Nhỏ kêu lên:
            - A, ông tiên! Thời đại in-tờ-nét mà cũng có tiên nữa hả trời, chắc tui nằm mơ.
            Ông lão cười, đôi mắt bé xíu sau cặp kính chớp chớp nhìn nhỏ. Nhỏ dám chắc ông cận mười đi-ốp chứ chẳng chơi, có lẽ do ông chơi game quá đây mà. Nhỏ thấy đôi mắt ông giống hệt mắt ông hai hàng xóm. Ông rất tốt với nhỏ, hay cho nhỏ kẹo, những viên kẹo ngọt ơi là ngọt.
            Ông tốt thế nên ông được làm tiên đây mà.
            - Ta cho con được phép...  hỏi ta ba câu hỏi, nhưng chỉ được phép hỏi về con thôi nghen.
            - Ông ơi, con đọc truyện cổ tích thấy có ba điều ước mà ông?
            Ông lão cười (ông vui tính ghê):
            - Tại vì ta là tiên của thời đại "a-còng" mà con.
            Bỗng nhiên ông lão run run, nhỏ cuống quýt:
            - Ông, ông có sao không? Ông đừng làm con sợ nha!
            - Ôi, có gì đâu... điện thoại của ta rung đó mà... "À lố... tiên ông nghe... Ừ, ừ ta biết rồi... Ô-kê, ta đến liền... bye...". Con phải lẹ lên, ta không có nhiều thời gian đâu.
            - Dạ dạ, ông để con suy nghĩ năm phút... A có rồi. Ông cho con hỏi con có đậu đại học năm nay không ông?
            - Tưởng gì, con dư sức đậu đại học! Câu thứ hai.
            Ôi, nhỏ cười đến là ghét: - Ông ơi, người yêu sau này của con ra sao hả ông?
            - Aha, người yêu của con rất dễ thương, tốt bụng lại "handsome" nữa con ạ. Nào, câu cuối cùng.
            - Dạ, vậy anh ấy có trở thành chồng của con không ông?
            Ông lão suy nghĩ, lấy cái laptop ra bấm bấm và bảo:
            - Anh ta sẽ là chồng con. Con sẽ gặp anh ta khi con vào đại học tại... một ngôi chùa vào đúng ngày sinh nhật của con. Anh ta sẽ xuất hiện trước mắt con với tư cách của một "anh hùng". Anh ta chính là "thiên duyên tiền định" của con. Thôi, ta đi đây... "Bùm".
            - Khoan đã, ông ơi...
            Nhỏ giật mình, đồng hồ chỉ 5 giờ sáng. Thì ra nhỏ nằm mơ... Lại là chuyện thiên duyên tiền định! Thôi, quên đi nha nhỏ. Nhỏ mỉm cười... "Chuyện chỉ có trong phim".
            o0o
            Nhỏ và hắn tất bật ôn thi vào đại học, lại cùng trường, ba mẹ cả hai bảo "cho có anh có em". Bù đắp lại sự vất vả ấy là kết quả thi có thể xem là rất đáng tự hào của nhỏ và hắn. Chợt nhỏ nhớ giấc mơ dạo trước... "Trùng hợp thôi, mình đã bỏ công thế mà". Giấc mơ dần dần đi vào quên lãng...
            Vào đại học, nhỏ và hắn vẫn là đôi bạn như hình với bóng, lại nhận được những lời đại loại như: "Tụi nó là thanh mai trúc mã mà". Nhỏ không nổi giận, hắn thì chỉ mỉm cười. Có lẽ cả hai đều nghĩ, ừ, hai đứa đều lớn cả rồi, cãi nhau chí chóe suốt ngày coi sao được. Hìhì...
            Sinh nhật nhỏ. Chiều, hắn chạy đến tặng nhỏ con gấu bông rất xinh.
            - Tối nay tui học bù không ăn bánh kem với bà được rồi, thông cảm hén. Happy birthday!
            Không đợi nhỏ nói lời cảm ơn, hắn quay đầu xe chạy thẳng. Thật lòng, nhỏ xúc động lắm. Vào đại học chưa thật sự thân với ai, chỉ có hắn là nhớ ngày sinh nhật của nhỏ. Tự dưng nhỏ thấy hắn sao mà dễ thương thế! Tối ba mẹ gọi điện chúc mừng sinh nhật nhỏ, nhỏ cứ thút thít... Bất ngờ nhất là ba mẹ hắn. Giữa bộn bề công việc ấy vậy mà họ vẫn nhớ ngày sinh của nhỏ và gọi điện thoại chúc mừng. Nhỏ lại khóc...
            Nhỏ thấy nhớ mọi người quá! Nhỏ muốn chạy ngay về nhà để ôm chầm lấy mọi người, để được nũng nịu trong vòng tay ba mẹ, để được khóc và để được ba mẹ hắn trêu "mít ướt quá con gái ạ".  Nhỏ nhớ... Nhỏ lấy quyển album mà nhỏ đã mang theo khi vào đại học ra xem. Một tấm ảnh rơi ra.
            Chu choa, ảnh của hắn. Tấm ảnh hồi hắn "khoe be sườn", bất giác nhỏ mỉm cười.
            Nhỏ thấy buồn quá, vậy là xách xe chạy vòng vòng thành phố. "Cần Thơ về đêm đẹp thế mà mình không biết, phải chi có hắn...". Tự dưng nhỏ lại cho xe rẽ vào một ngôi chùa. Nhỏ đang loay hoay dựng xe thì có năm, sáu tên con trai sấn tới.
            - Em gái dễ thương, để tụi anh giúp cho.
            Nhỏ cố lấy bình tĩnh:
            - Tui tự làm được.
            Một tên trong số đó tiến đến. Hắn giơ tay vuốt tóc nhỏ lúc nhỏ không để ý, hắn lại còn định bẹo má nhỏ...
            - Mấy người kia làm gì vậy? Có đi chỗ khác không?
            - Mày là thằng nào mà dám xen vô chuyện của mấy ông hả?
            Nhỏ quay lại xem ai vừa mới lên tiếng bênh vực mình, tiếng nói ấy nghe quen lắm... Là hắn! Chưa kịp "nhìn người thân" thì nhỏ thấy trước mắt mình hắn đã bẻ quặt tay của một trong số những tên con trai đáng ghét vừa chọc ghẹo nhỏ. Sau đó thì nhỏ thấy bọn chúng bỏ chạy đến tội. Nhỏ nhìn hắn cảm phục.
            - Bà làm gì mà nhìn tui dữ vậy?
            - À... Tui cảm ơn nghen, nếu không có ông. Ủa không phải ông bận học bù sao?
            - Ừ, thầy cho nghỉ. Tui chạy nhanh đến ký túc xá tìm bà, tui sợ bà buồn. Tui thấy phòng bà đóng cửa. Tui thấy buồn nên chạy vòng vòng, tự dưng muốn đi chùa. Hình như tui với bà có duyên từ kiếp trước hay sao á, đi đâu cũng không thoát khỏi bà hết.
            Nghe hắn nói đến đó, tự nhiên nhỏ thấy mặt mình nóng hổi. Nhỏ chợt nhớ lại những lời của ông tiên trong giấc mơ dạo trước.
            Nhỏ bàng hoàng, trong lòng nhỏ thực sự rối bời. "Hắn... Không lẽ lại có chuyện thiên duyên tiền định sao? Không lẽ là sự thật?... Không lẽ... là hắn...".
            - Nè, nghĩ gì mà như mất hồn vậy?
            - À, ừ... tui... tui... tui thấy ông... ông... dễ thương...
            Bỗng dưng nhỏ nhận ra trong nhỏ có  sự thay đổi và nhỏ nhìn thấy trong ánh mắt hắn nhìn nhỏ có cái gì đó... rất lạ. Nhỏ nhìn vào ánh mắt ấy. Hai ánh mắt chạm nhau. Ôi, có gì trùng hợp hơn chăng khi lúc ấy cả hai cùng... đỏ mặt!  
            BĂNG NHI
            (ĐH Cần Thơ)

             
            Còn đây là bài thơ anh mới làm
             
            Vẩn vơ
             
             
            Thu vừa hé có phải không
            Em vừa mới nở nụ hồng trinh nguyên?
            Đất trời mở cuộc kén duyên?
            Anh đi lượm ván đóng thuyền đón Em.
             
            Ban ngày ngồi nhớ ban đêm
            Ban đêm lại nhớ đến Em ban ngày
            Tình chưa thấm đã vào say?
            Môi chưa ướm đã ngất ngây cõi lòng?
             
            Dậu thưa giữ chặt Tơ-Hồng
            Mồng-Tơi nhưng vẫn đèo bồng yêu Em
            Yêu rồi lại cứ yêu thêm
            Nguyện làm tay vịn cho Em suốt đời.
             
            Kết duyên nhau giữa đất trời
            Thuyền Anh đã đóng xin mời Em lên
            Hỡi người con gái trinh nguyên!
            Cho Anh được hỏi: Em tên là… gì???
             
            Hay không???
            #36
              Tuong Vi 12.06.2008 16:47:33 (permalink)
               Hihihi, nói câu này chắc anh Minh Văn hơi phật ý nhưng bài thơ này của anh chẳng hay gì cả.  nghe nó cứ "điêu điêu" hìhihi. Nhưng mà câu chuyện của em gái anh thì "ổn" .
                Ngày xưa Vi không tin vào từ "duyên" nhưng giờ... hìhi... Vi tin một chút rồi. Chẳng thế mà giữa thế giới bao la rộng lớn này, có những người thật đặc biệt.
              ... ui, Vui quá, lại sắp mưa rồi. Ui, nhưng mà từ từ... đừng mưa vội ông trời nha. Chị Vi đi ra ngoài chưa về (hình như là không mang áo mưa)
                Lâu rồi không online, tưởng rằng sẽ nói thật nhiều, vậy mà lại...
                Chị panda ah! Vi cũng như chị thôi, già cỗi về cả tâm hồn lẫn khuôn mặt luôn... Hihihi. Nhưng với một số người thì Vi vẫn cứ là trẻ con.
               Tuần rồi Vi đau, báo hại chị bạn phải chăm sóc Vi như chăm sóc đứa em gái nhỏ vậy. Ừ, cũng chẳng thể ngờ có những người lạ lại trở thành một phần cuộc sống của ta. Cuộc sống là những chú heo nhựa hồng, và chị đã bỏ vào trái tim ta những đồng xu yêu thương... 
               Giá như hôm nay Vi được loăng quăng trong mưa thì hay biết mấy! 
              #37
                Panda_hoatien 12.06.2008 23:39:30 (permalink)
                Mấy ngày nay thấ mưa thế này,Panda biết Vi sẽ thích lắm mà hìhì
                Mà Vi bệnh đã khỏi hẳn chưa?chắc là do dầm mưa phải không?chứng kiến 1 người bệnh không ăn uống,không làm được gì,đau đớn...thì mới biết quý trọng sức khoẻ biết bao nhiêu.Vi cẩn thận giữ gìn sức khoẻ nhé!
                Panda thì lại cảm thấy bài thơ trên của anh Minh Văn cũng là 1 dạng lý tưởng tình yêu,cũng hay đó chứ!
                #38
                  Minh Van 14.06.2008 12:35:48 (permalink)
                  Thơ mà Vi, không "điêu điêu" chút xíu thì sao thành thơ được. Vi đau mà cả anh và Panda đều không biết, xin lỗi nghe. Vừa đau dậy đã lại muốn dầm mưa sao cô em út? Mưa có đáng để em "hy sinh" dữ dội vậy chăng?
                  Vi đau nặng lắm không? Có phải đi "nhà thương"? Nếu có thì tặng Vi đây
                   
                  Mưa bệnh viện
                   
                  Mưa bệnh viện có khác mưa ngoài đó?
                  Mưa lạnh lùng đến thấu buốt tâm can
                  Chủ nhật buồn, mưa lại quá vô tâm
                  Trùm phủ lấy một không gian xám ngắt.
                   
                  Cây rũ lá _ Ta rũ Ta _ se sắt
                  Cơn đau này mưa đến khiến đau thêm
                  Thân thể lạnh trên giường bệnh buồn tênh
                  Da xám ngắt như ngoài trời giông gió.
                   
                  Mưa bệnh viên phủ trùm vuông cửa sổ
                  Tiếng hao gầy qua gió xé lòng đau
                  Mưa ơi mưa! Ta có nợ gì nhau
                  Trong đau đớn vẫn theo mà đòi mãi?
                   
                  Mưa bệnh viện khiến cho hồn tê tái
                  Nhớ gì đây? Ta nhớ nổi gì đâu?
                  Ta nhớ được gì qua những cơn đau?
                  Mưa lạnh quá _ Trời ơi! Mưa lạnh quá.
                   
                                                              Balmé nằm viện
                   
                  Không phải lúc nào mưa cũng dễ thương cả đâu Vi.
                  #39
                    Tuong Vi 15.06.2008 22:35:18 (permalink)

                    Trích đoạn: Minh Van

                     
                    Mưa bệnh viên phủ trùm vuông cửa sổ
                    Tiếng hao gầy qua gió xé lòng đau
                    Mưa ơi mưa! Ta có nợ gì nhau
                    Trong đau đớn vẫn theo mà đòi mãi?
                     
                    Mưa bệnh viện khiến cho hồn tê tái
                    Nhớ gì đây? Ta nhớ nổi gì đâu?
                    Ta nhớ được gì qua những cơn đau?
                    Mưa lạnh quá _ Trời ơi! Mưa lạnh quá.
                     
                                                                Balmé nằm viện
                     
                    Không phải lúc nào mưa cũng dễ thương cả đâu Vi.

                     
                    Vi biết. Không phải lúc nào Mưa cũng dễ xương. Nhưng không biết Vi nợ gì mưa nữa, hay Mưa nợ Vi? Vi không biết... Thực sự không biết!
                    #40
                      Minh Van 18.06.2008 22:20:13 (permalink)
                          Dù cho Vi hay Mưa có nợ gì nhau, thì món nợ này đẹp lắm đó Vi. Đi trong nhau hay chỉ đứng ngắm nhau cũng thơ mộng đấy Vi ạ. Ở Balmé mỗi khi mưa, anh thường đi dạo lang thang, rồi ghé quán cà phê ngồi nhâm nhi nghe mưa kể lể, thú làm sao... Anh không biết Vi nghĩ thế nào, riêng anh mưa chứa đựng cả một ngày xưa đó Vi.
                       


                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49687/D4FAE46A18D540A491C7BF59A6B79668.jpg[/image]
                      Attached Image(s)
                      #41
                        Tuong Vi 19.06.2008 11:48:58 (permalink)
                        Với Vi! Mưa là quá khứ, là hiện tại và có thể là cả tương lai nữa. Hìhì! ! Không biết mấy bữa nay chỗ anh chị thế nào, chứ chỗ Vi mưa nhiều lắm.
                        àh! Hôm nay Vi đọc bài thơ chuyện tình biển và sóng (của Trần Ngọc Tuấn) khá hay:
                         
                        "Có một lần biển và sóng yêu nhau,
                        Người ta bảo biển là tình đầu của sóng.
                        Sóng dữ dội vỡ bờ cát trưa nóng bỏng,
                        Biển rì rầm hát mãi khúc tình ca.

                        Có một lần sóng nông nổi đi xa,
                        Bao kẻ đến và tỏ tình với biển.
                        Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn,
                        Nên đành rằng hò hẹn với vầng trăng.

                        Sóng trở về thế là biển ăn năn,
                        Sóng đâu nợ để biển xanh kia vô tội.
                        Tình chỉ đẹp khi không còn gian dối,
                        Và bỏ đi kể từ đó không về

                         
                        ***
                        Có một lần anh đã kể em nghe.
                        Chuyện tình yêu của chúng mình vốn không đơn giản,
                        Anh phiêu lưu còn em thì lãng mạn,
                        Và thời gian hò hẹn cũng mong manh.

                        Sóng bạc đầu từ đó phải không anh ?
                        Còn biển kia vẫn xanh màu huyền bí ?
                        Không phải đâu em biển kia không chung thủy,
                        Dẫu bạc đầu sóng vẫn mãi thủy chung

                        .................................................."

                        ........

                        uh! A Minh Văn và chị Panda ơi, Mấy bữa nay Vi thích đọc thơ buồn, anh và chị có bài nào tâm đắc, gửi cho Vi nha: kemmuadong_am@yahoo.com
                        Chị Panda có thể gửi cho Vi luôn cả bài mà có câu thơ:
                        Lệ xóa cho em được không những kỷ niệm đắng
                        Lời nói yêu thương ngày xưa có trở về tìm
                        ? được không ạh!
                        Cảm ơn anh chị!
                         
                        #42
                          Panda_hoatien 19.06.2008 13:10:26 (permalink)
                          Bài không tên số 4
                          Tác giả: Vũ Thành An
                           
                          Khóc cho vơi đi những nhục hình
                          Nói cho quên đi những tội tình
                          Đời con gái cũng cần dĩ vãng
                          Mà em tôi chỉ còn tương lai

                          Mai về sau nước mắt có cạn
                          Khi xa đời thương cho đàn con
                          Triệu người quen có mấy người thân
                          Khi lìa trần có mấy người đưa?

                          Lệ xóa cho em được không những kỷ niệm đắng
                          Lời nói yêu thương ngày xưa có trở về tìm?

                          Đếm cho em giây phút mặn nồng
                          Giữ cho em mái tóc bồng
                          Lời anh nói sẽ còn mãi đấy
                          Truyện mai sau xin gửi trên tay
                          ...........
                           
                          Vi thích đọc thơ buồn hả?Hay là thử đọc thơ của Cô Đơn ở Thư Quán mình đi.Thơ của Cô Đơn mang cảm xúc buồn buồn....
                           
                          Chỗ Vi ở là ở đâu mà lại có mưa nhiều thích thế? Nơi Panda nắng nóng kinh khủng,thiệt chán hết sức!
                          #43
                            Tuong Vi 20.06.2008 13:16:51 (permalink)
                            Cảm ơn chị panda nhiều. Trưa nay em bị mắc kẹt giữa cái nắng nóng của Hà Nội. Loăng quăng vào thư quán, đọc thơ buồn, vẫn thấy thiếu thiếu cái gì đó. Không hiểu là thiếu cái gì?
                             
                               ah! Thiếu một người nói chuyện trong giờ phút này chị ah! Chị của Vi giờ đang bận quá. Vi không muốn làm phiền. Nhưng thực sự giờ Vi cảm thấy tệ quá.
                            #44
                              Minh Van 20.06.2008 16:59:51 (permalink)
                              Gửi vào đâu? Vào mail riêng hay vào đây cho Panda đọc ké luôn?
                              Anh vừa làm được một bài thơ mới, nhờ hai chị em chỉnh hộ nè.

                                       Tự dưng nhớ…
                               
                               
                              Tự dưng nhớ những gì xa xưa cũ
                              Đêm trầm tư trong hiu hắt mưa sang
                              Một nỗi buồn vây kín mênh mang
                              Hồn chết đuối trong giọt sầu dĩ vãng.
                               
                              Một chữ nghĩa tựa thanh trầm bảng lãng
                              Dắt bạn bè về xum họp quanh Ta
                              Một chữ tình gõ cung bậc kiêu sa
                              Đem dấu lặng kết tinh cho đoạn nhạc.
                               
                              Những chấm phẩy trong đời lên tiếng hát
                              Não nùng đêm nghe đệm tiếng mưa rên
                              Ta cùng mưa có món nợ không tên***
                              Cứ đuổi bắt theo nhau mà đòi lại.
                               
                              Tự dưng nhớ… Tự dưng buồn… xa ngái…
                              Ta buồn gì mà thương nhớ mông lung…?
                              Một nỗi buồn… Một nỗi nhớ… chung chung…
                              Với ảo ảnh bủa vào đêm ma quái.
                               
                              Chưa kịp bước cho qua thời ngây dại
                              Đã vội vàng dẫm phãi những buồn tênh
                              Hỏi đời người ai tránh khỏi chênh vênh***
                              Giữa hai chữ buồn vui cuộc sống?
                               
                              Ai phân giải cho ra từ thực _ mộng
                              Giữa cuộc đời lầy lội những buồn vui?
                              Khi nhân gian đang lẫn lộn khóc cười?
                              Vui cũng khóc và buồn thì cũng khóc?
                               
                              Tự dưng nhớ… Tự dưng buồn… chất ngất
                              Nhảy vào mưa cho ướt đẫm màn đêm
                              Một nỗi buồn cộng nỗi nhớ: buồn thêm
                              Ta khao khát ngậm mưa đêm vào miệng…
                               
                               
                              *** Ý của Tuong Vi
                               
                                                                          Balmé đêm mưa dài nỗi nhớ
                               
                               


                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49687/DE261576AC0B4259AF35664674EC3004.jpg[/image]
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2008 17:21:38 bởi Minh Van >
                              Attached Image(s)
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 79 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9