Mua!
Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 79 bài trong đề mục
Panda_hoatien 21.06.2008 00:58:30 (permalink)
Panda nào dám chỉnh gì chứ! Panda chỉ thích tìm những ý hay ở bài thơ thôi anh Minh Văn à! uhm ở bài thơ trên thì Panda thích những câu: "Một nỗi buồn vây kín mênh mang
Hồn chết đuối trong giọt sầu dĩ vãng. ", "Ai phân giải cho ra từ thực _ mộng ", "Ta khao khát ngậm mưa đêm vào miệng… "
Hìhì,đối với Panda thì những câu đó hay!
 
Vi ở Hà Nội thích thiệt đó! Một người bạn ở HN của Panda có send cho Panda nhiều hình ảnh về HN,trong số đó Panda ấn tượng nhất là hình có 1 cặp tình nhân ngồi ở ghế đá,dưới tán cây mát rượi,bên cạnh hồ nước xanh trong....bạn Panda bảo đó là khung cảnh ở công viên Bách Thảo.Vi có biết nơi đó không?Panda mong ước được cùng ai đó(nnmđ) ngồi ở chính chiếc ghế kia quá!


#46
    Tuong Vi 29.06.2008 21:54:16 (permalink)
    Em Viết cho a Minh Văn trước chi Panda nhe.  
     A Minh Văn ới ời ơi. Cảm ơn anh Minh Văn. Trước tiên là bài đối diện Vi không thấy hay, có thể vì giờ Vi chưa cảm được. Nhưng bài Tự Dưng nhớ thì Vi Thích. anh có thể làm cho bài đó một nền mưa, rồi post lại cho út được không. Hìhi.
    "Ta cùng mưa có món nợ không tên***
    Cứ đuổi bắt theo nhau mà đòi lại."

     
    ...."Tự dưng nhớ… Tự dưng buồn… xa ngái…
    Ta buồn gì mà thương nhớ mông lung…?"

     
    "Chưa kịp bước cho qua thời ngây dại
    Đã vội vàng dẫm phãi những buồn tênh
    Hỏi đời người ai tránh khỏi chênh vênh***
    Giữa hai chữ buồn vui cuộc sống?"
     
    Hỏi đời người ai tránh khỏi chênh vênh
    Giữa hai chữ buồn vui cuộc sống???
    Ta khao khát ngậm mưa vào miệng (Mưa ngày thôi anh Minh ơi, Anh định trù ẻo em út ngậm mưa đêm để bệnh ah? Vi đâu dám mạo hiểm với sự tròn vo của Vi thế chứ... Hìhi
    ....................
    Hihihi. Chắc tại hum trước Vi mạo muội xen vào bài thơ của a Minh Văn, nên anh Minh Văn mới dùng từ Chỉnh đây mà. Xem ra anh Minh Văn ghê gớm ha chị Panda nhỉ, đâu có hiền!
    ..................
    uh, Chị panda ui, HN đẹp lắm, Vi có thể kể về HN cà ngày không hết, những con đường, những góc phố,....
    Nhưng, Vườn Bách Thảo thì.... Hihi, Vi chưa bao giờ.... cùng một ai đó... ngồi trong đó cả... Nên Không thể tả cho Chị Panda được.
    Thui để mấy hum nữa khoẻ hẳn Vi sẽ vào trong đó, kiếm mấy cái ảnh rùi send cho chị nhé.

    Bibibi
    #47
      Minh Van 01.07.2008 22:57:51 (permalink)
      Chào nhỏ!
      Anh mới đi công tác về, vào nhật ký gặp ước muốn của Vi nên gửi liền đó. Út chịu không?


      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49687/E2BEBF51415C49FEB525F569F27496A7.gif[/image]
      Attached Image(s)
      #48
        Tuong Vi 08.07.2008 22:43:54 (permalink)
         Cam on anh Minh Van!
         
        ... Tu dung nho... tu dung buon...
        uh, may hum nay ut buon thiet. Bạn của út vừa báo người ấy mới đi, hình như là duyên khi mà buổi sáng hum đó, út có cách mấy bước chân mà không gặp. Mấy hum nay trời mưa, nhưng út ko ra mưa đâu, hìhi, út không đùa với sức khoẻ nữa...
        ...Lời hứa dự lễ tốt nghiệp của út người ta đã quên, hoặc cố tình không nhớ nữa rồi...
        ...
        Thui đừng mắng út nữa. út biết rồi, út vẫn cười, út không khóc, nhưng không buồn thì khó quá, út làm không được... cho út buồn chút nữa. Một chút nữa thôi...
        #49
          Casper36 14.07.2008 11:32:15 (permalink)
          Mưa có gì vui mà nhóc có vẻ thích vậy? Nợ nần? Có thật không?
          Trẻ con giờ điên rồ thật. Nắng ráo thì không thích. Thích mưa ướt nhẹp để làm gi?
           
          #50
            Tuong Vi 16.07.2008 21:25:29 (permalink)
            ...Mua van mua bay cho doi bien dong....
            #51
              Minh Van 17.07.2008 16:24:04 (permalink)
              Hà Nội mà nắng sao Vi? Anh tưởng ngoài đó cũng ngập lụt như Balmé của anh chứ? Mưa nhiều, rầu muốn chết. Nhìn mưa không muốn cũng buộc phải nhớ mông lung. Dạo này anh hơi bận nên ít vào nhật ký. Nhớ em và Panda lắm đó nghe. Để tìm được nhưng cơn mưa đẹp không dễ đâu Vi, nhưng anh sẽ cố tìm cho em, đừng khóc nữa... Chờ nghe...

              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49687/D81DE7D49B9B432880640BB3697846DB.jpg[/image]
              Attached Image(s)
              #52
                Tuong Vi 18.07.2008 01:50:57 (permalink)
                   Ko. Cả mưa, cả nắng anh Minh Văn ạ, những cơn mưa... có cơn mưa có cả cầu vồng...đẹp lắm...nhưng giờ phút này út lại sợ mưa. Lạnh và cô độc quá... Biết là người không về sao út vẫn cứ báo. Để làm gì cơ chứ? Vậy mà người nói bất cứ ở đâu người cũng sẽ Về.
                 
                  Những khi ta cần người nhất, người đang làm gì?
                 
                  "Trời mưa quá em ơi, bài ca ướt mất rồi còn đâu
                  Trời mưa biết bao lâu, mà sao em vẫn chờ vẫn đợi"
                   (Cho Vi mượn mấy câu hát mà bạn casper đã trích dẫn nhé)
                 
                ừ, bài ca đã ướt mất rồi...ướt mất rồi... còn đâu?
                Bài ca ướt mất rồi, ướt mất rồi....
                  
                #53
                  Minh Van 18.07.2008 09:32:36 (permalink)
                  Út kỳ quá ta. Ba hồi đòi mưa, ba hồi sợ mưa... Hèn chi người ấy của Út khó chiều Út là phải rồi mà...
                   
                  Anh và Em và Mưa...
                   
                  (Blog Việt) - Một lời xin lỗi anh chẳng dám nói, vì xin lỗi chẳng bao giờ đủ... Còn em sẽ không học cách quên dù em không muốn nhớ...

                  Anh
                  Em!
                  Lại mưa kìa, ta đang hoà vào mưa, trong veo, mát lành. Mưa ôm lấy ta, như bàn tay em từng ngón đan khẽ vào tay ta khi lần đầu tiên ta và em cùng lang thang trong mưa. Một cảm giác ấm áp lạ kì khi cánh tay ta ôm lấy em, hương thơm nhè nhẹ lan toả, như tiếng hát từ trái tim em đang vang vọng nơi ta...
                  Từng giọt mưa trong veo như ánh mắt. Tiếng mưa réo rắt, ta thấy như tiếng cười giòn tan của em ở đâu đây rất gần mà rất xa. Ta yêu em từ ánh mắt nhìn trong trẻo, từ giọng cười rộn rã đó.
                  Em đến từ những cơn mưa mùa đông lạnh giá – mà quanh em lan toả những hơi ấm diệu kỳ. Em cho ta biết yêu hơn cái lạnh lẽo của mùa đông, biết lang thang trong buốt giá để nhìn ngắm nỗi cô đơn khi quanh ta không có tiếng em cười, để nhớ, để được chạm vào những cảm xúc của em, để được hát như em thường hát, để ta biết biết yêu em hơn cả trái tim mình.
                  Ta đã yêu em từ những xúc cảm mong manh ấy... Và giờ đây, những giọt mưa mùa hè rơi dịu mát, ta cũng ướt trong mưa nhưng không có tiếng em cười. Nhớ em, nỗi nhớ lúc nào cũng trực trào lên thành giông bão. Em đã đến cùng mưa mang những yêu thương nhẹ nhàng và ta đã yêu em chân thành. Nhưng ta đã nhận ra rằng, chỉ chân thành thôi là không đủ, thương yêu vụng về làm em bối rối, buồn và mệt mỏi ...
                  Thế rồi cũng em cùng mưa đã rời xa ta, mà không phải, chính ta đã đẩy em rời xa ta trong cơn mưa đầu hạ... Ta đã nói yêu em, và chính ta cũng đã nói rằng hãy rời xa ta em nhé !
                  Ta cùng với những yêu thương vụng về kia làm trái tim em tan vỡ. Cơn mưa chiều hôm ấy vỡ oà những thổn thức nơi em . Nước mắt em không chảy nhưng trái tim thủy tinh và những yêu thương trong lành nơi em thì vụn vỡ tan chảy trong mưa – ta biết chứ . Em không khóc vì mưa rơi vào mắt em rồi! Ta muốn , muốn lắm chạy về phía em ôm chặt lấy em, không để em rời tay ta nữa nhưng ta đã không thể làm thế. Và mưa đã giấu em, em chìm khuất, chỉ còn lại nơi ta là mắt bão...
                  Ngốc nghếch vụng về, trái tim ta đánh rơi nơi những đam mê nhỏ nhặt, tất cả yêu thương ngọt ngào em trao và ta ấp ủ. Mưa vẫn đang rơi, rơi qua kẽ tay như ngón tay em tuột khỏi tay ta. Ta không đủ dịu dàng , không đầy kiên nghị, và chẳng hề lãng mạn nên ta chẳng thể giữ nổi em bên mình.
                  Tình yêu của ta không đủ lớn để ôm trọn trái tim em, không ngọt ngào đầy mơ mộng như em hằng mong ước, em vẫn yêu và bên ta,dù đôi lúc em buồn, em thơ thẩn, khóc một mình mà ta không hề hay biết. Vô tâm quá phải không em?
                  Ta thường nói với em: Đừng lo nghĩ vẩn vơ về một ngày tình yêu tan vỡ, luôn tin tưởng vào tình yêu đích thực – dù có đôi khi nó không trọn vẹn và hãy luôn nhớ về nơi tình yêu bắt đầu...
                  Có bao giờ em còn tin tưởng, có bao giờ em còn trông đợi tình yêu muôn màu, đẹp và lãng mạn như trong những giấc mơ cổ tích của em?
                  Có bao giờ em muốn nhìn về quá khứ về nơi có tình yêu bắt đầu? Chỉ nghĩ đến đó thôi, trái tim ta đã đầy mưa tràn vào tê buốt. Một lời xin lỗi chẳng bao giờ ta dám nói, vì xin lỗi chẳng bao giờ là đủ...

                  Em
                  Anh!
                  Mưa, mặt hồ không êm ả, sóng xô mạnh vào kè đá, gió thổi ngược phía em đang bước đi như kéo em về quá khứ. Mưa từng đợt hối hả luồn vào trong tóc như tiếng thở than của mảnh hồn đã từ lâu dồn đắng. Những cơn mưa của em ngày trước, em thường hát, nhắm mắt và cảm nhận: Kiss of the rain rồi em mơ một ngày nào sẽ đến, anh nắm tay em bước lang thang trên những con đường vắng, mưa nhạt nhoà mà trái tim ấm áp, đầy hạnh phúc. Và rồi... “Kissing in the rain”.
                  Chỉ nghĩ thế em lại tự mỉm cười. Em vẫn thường lang thang như thế trong những cơn mưa mùa đông, tự gặm nhấm những ý nghĩ của riêng mình để cảm nhận cái giá lạnh đến tê người mà thấy tim mình vẫn ấm, để thấy mình đang sống và sẽ yêu. Em đã được gặp anh, nụ cười hiền không hẳn đẹp, giọng nói ấm áp nhưng chẳng hề cuốn hút, thế mà trái tim em lại rung lên những xúc cảm nhẹ nhàng, kỳ lạ.
                  Một nỗi nhớ vô hình trong câu thơ em viết, trong những khúc hát ngọt ngào. Vì em kiêu hãnh, em bướng bỉnh, em không tin tình yêu thật sự đã đến nơi em và cả anh nữa nhưng những yêu thương chân thành dịu dàng không hời hợt, ánh mắt nhìn làm em bối rối và rồi khi lang thang trong mưa cả những khi nghe tiếng mưa đêm em chợt nhận ra ở đâu đây nỗi nhớ... EM NHỚ ANH!
                  Em nhớ những SMS nhắc em mặc ấm vào trời lạnh, nhắc em mang áo mưa, nhắc em hôm nay đừng lang thang mưa nhé, một đêm mưa em thầm ước giá như... SMS đến:  “...nghe tiếng mưa đêm thích thật, giá như em ở bên anh lúc này...” và em biết nơi xa, ai đó cũng mong một điều giá như...
                  Em đã nhận ra tình yêu của trái tim mình anh ạ... Mong ước của em đã là hiện thực, em đã được cùng anh bước trong mưa trên những con đường, tim em cất tiếng hát, một niềm hạnh phúc khi được nhìn vào đôi mắt cảm nhận tình yêu từ sâu thẳm trong anh, nắm chặt tay anh, em hát và tin tưởng...
                  Vậy mà hôm nay mưa, mưa mùa hạ xua tan đi oi ả lại kéo về trong em những muộn phiền. Em bước dưới mưa chợt thấy lạnh, thấy trái tim mình tê buốt. Một sự thật rõ ràng, sao em thấy mơ hồ, không tin tựa như ảo giác. Anh đã thực sự rời xa em, xa khỏi cơn mưa đầu hạ này: “Hãy rời xa anh em nhé”.Từng tiếng vang lên em nhức nhối, ngỡ ngàng. Em đã chẳng hề níu kéo. Em đã bước đi lặng lẽ mưa ồn ào rơi xuống, trái tim kiêu hãnh không cho phép nước em mắt rơi để anh nhìn thấy, bản tính bướng bỉnh cố hữu không cho bước chân em chậm lại ngóng chờ. Em bước nhanh hơn, mưa đầy trời sao còn cứ chạm vào mắt em rồi rơi xuống để vị mưa mằn mặn?
                  Anh! Phải chăng vì em bướng bỉnh, phải chăng vì em kiêu hãnh, tình yêu của em chẳng dịu dàng, ngọt ngào, có đôi khi ồn ào quá làm anh mệt mỏi?
                  Em yêu anh bằng cả trái tim chẳng mong chờ những lời hứa cho tương lai, chỉ hy vọng thôi, hy vọng vào tương lai tươi đẹp nơi đó em có anh bên cạnh trên mỗi bước đường . Thế có phải là đòi hỏi quá nhiều hay ích kỷ?
                  Từ nơi anh cho em cảm nhận một tình yêu chân thành nhưng em lại không hề cảm nhận được một ánh sáng nào soi về phía tương lai. Những khi em trùn bước, những khi em cần chia sẻ anh không có bên em. Một cảm giác bất an, lạc lõng và hụt hẫng. Vì nhiều lý do lắm em chẳng trách hờn anh. Tự thấy buồn, trống trải và em khóc nước mắt một mình, anh có biết?
                  Em vẫn yêu anh, tin tưởng nhưng đôi khi em lại thấy lo sợ, những ý nghĩ vẩn vơ: em sợ một ngày nắng vỡ thành mưa, sợ một ngày những thương yêu kia chỉ là kỷ niệm. Những vu vơ kia giờ đây lại trở thành sự thật. Em chẳng còn đủ niềm tin, mặc dù những giấc mơ cổ tích của em ko bao giờ hết. Em vẫn hoài vọng về quá khứ, nơi ấy có một tình yêu đã bắt đầu, em đã hát và lúc này đây: Crying in the rain. Nhưng anh ạ, em vẫn cười, nụ cười anh bảo khiến cho anh cảm thấy cuộc sống đẹp và rộn rã hơn, em cười để giấu đi nước mắt cho riêng mình.
                  Em vẫn ngốc nghếch vẫn mơ hồ hy vọng lúc nào nơi anh nơi anh cũng làm em bối rối, bâng quơ, em mong chờ những điều chẳg bao giờ đến. Còn giờ đây nơi em là hụt hẫng, là rạn vỡ, là không thể nói thành lời.
                  Em sẽ không học cách quên dù em không muốn nhớ!
                  Quanh em, chỉ còn tiếng mưa..
                   
                                                                                                            Tác giả - Detuma
                   


                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49687/A0F2972E224C4E54A0CB25FD0511CEF8.gif[/image]
                  Attached Image(s)
                  #54
                    Minh Van 18.07.2008 09:43:04 (permalink)
                    Trú Mưa

                    Saturday, 26. April 2008, 09:07:09
                    thơ



                    Giữa trưa trời đổ mưa rào
                    Không quen bỗng gặp cùng vào trú mưa
                    Bập bùng gió đập phên thưa
                    Mái nghiêng lại dột không chừa áo em
                    Nhẹ nhàng tôi nép sang bên
                    Nhường nơi khuất gió cuối thềm cho nhau
                    Em cười: mưa vậy mà lâu
                    Anh xem lại một chuyến tàu nữa qua
                    Nhưng rồi mây tản đi xa
                    Và mưa bỗng tạnh ,nắng nhòa bóng cây
                    Tôi chìa tay để bắt tay
                    Hỏi thăm nơi ở mai này lại thăm
                    Gặp nhau từ đó đôi lần
                    Cũng dăm câu chuyện xa gần vậy thôi
                    Thế rồi người ấy yêu tôi
                    Tôi yêu người ấy thành đôi vợ chồng
                    Cái duyên nghĩ cũng lạ lùng
                    Trú mưa một lát cảm thông một đời
                    Đến nay người ấy vẫn cười
                    Giá như buổi ấy ông trời chẳng mưa!


                    Vũ Cao
                     
                    Nếu Út muốn tìm mưa thì vào đây nè...

                    blog.360.yahoo.com/blog-zKzUt3A_c6edAPqA_Ru5N...
                    Ai muốn nghe mưa rơi thì đây:
                    http://www.shockwave-sound.com/sound-effects/rain sounds/bigstorm.wav
                    http://www.shockwave-sound.com/sound-effects/rain sounds/heavyrainloop.wav
                    http://www.shockwave-sound.com/sound-effects/rain sounds/light-rain-loop.wav
                    http://www.shockwave-sound.com/sound-effects/rain sounds/rain1water.wav
                    blog.360.yahoo.com/blog-qmIfCzk5erA7brDbcJzuN...
                     


                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49687/1589BAA0E0DD461A8B592EC79BA8572C.jpg[/image]
                    Attached Image(s)
                    #55
                      Tuong Vi 25.07.2008 23:23:52 (permalink)
                        Mưa! Mưa to quá Nội nhỉ! Lâu lắm rồi, con mới đặt chân lên mảnh vườn của Nội. Mà không, giờ nó không còn là của Nội nữa rồi... Những bon chen, những toan tính đến "hoàn hảo"... "Những người lớn thật giỏi giang"
                        Quá nhiều những đổi thay. Những vết thương cứ nghĩ rằng đã chìm sâu theo năm tháng, bỗng dưng lại hiện về làm nhói lòng con.
                        Nội ah! Cơn mưa đột ngột làm cho chuyến xe Tang mất nhiều thời gian hơn thường lệ. Nhưng có lẽ cũng nhờ cơn mưa mà lòng con dịu lại. Lâu lắm rồi, con mới được ở bên Nội thế này!!!
                        Mà kể cũng lạ! Con không khóc tiễn đưa người vừa yên nghỉ. Không hiểu vì không thể khóc, hay trái tim đã chai sạn mất rồi?
                        Nhưng Trước mộ Nội, con lại để lệ rơi!
                        Mưa! Con ước gì Nội đang đứng cầm roi... đón con về trong cơn mưa như ngày thơ bé.  
                      #56
                        Panda_hoatien 26.07.2008 14:12:20 (permalink)
                        Lâu rồi mới lại vào đọc những dòng tâm tư của Vi. Thời gian vừa qua gia đình Panda có chút chuyện nên đến cả việc online Panda cũng chẳng thể online được.
                        Mưa lại làm cho Vi buồn sao?...Panda cũng buồn quá...
                         
                        #57
                          Minh Van 02.08.2008 16:42:07 (permalink)
                          Anh đi từ nỗi nhớ Panda cho tới nỗi nhớ Tuong Vi, mưa ngập tràn phủ lấp cả lối ngõ, buồn và nhớ vô cùng hai cô em ở nơi xa. Tháng bảy âm lịch rồi, tháng của vợ chồng Ngưu Lang & Chức Nữ, họ khóc vì sao còn anh khóc vì ai?
                          Không nghĩ rằng Tuong Vi & Panda lại có thể buồn, bởi trong anh luôn ấn tượng hai cô em gái nhí nhảnh yêu đời lắm cơ đấy. Xin lỗi nghe.
                          Lâu rồi không gặp, ai có giận ai chăng? Anh suy nghĩ mãi mà không hiểu mình có làm gì sai không nữa, nếu có cho anh xin lỗi nghe hai cô em nhõng nhẽo.
                          Balmé tháng này cứ như con chuột ướt sũng, run rẩy lạnh và da xám ngắt một màu tang thương, điểm tâm mưa, ăn trưa mưa, ăn tối mưa, thậm chí đi ngủ cùng mưa luôn. Hai em sợ chưa. Mưa Balmé thê lương lắm, bầu trời chỉ chực úp chụp lên đầu nhân loại cái xô nước lạnh lẽo, nặng nề.
                          Anh bật mí cho hai em biết tin buồn của anh nghe: Anh vừa bị xếp mắng tơi tả luôn chỉ vì cái tội ươn lười trong mưa đó, làm công ty mất một đối tác ở Sài Gòn lên làm ăn. Hà hà hà... Lâu rồi mới nghe chửi nên anh thấy cũng hay hay...
                          #58
                            Tuong Vi 05.08.2008 00:40:13 (permalink)
                            Anh cả ơi, tốt nhất là anh ko nên khóc vì ai cả. Vì thời gian này hai cô em của anh khóc là đủ rùi. A mà khóc nữa thì... lụt mất.  Thui, anh chăm chỉ làm đi, lấy xiền mua kem, kẹo dỗ em và c Panda.
                               Anh mà cũng lười vậy sao? Chẹp, chẹp, Anh cả mà như thế là không được rùi. Mà Sếp chứ không phải là "xếp" đâu anh Minh Văn nhé. (Hic, dạo này em cũng bị mắng thường xuyên vì làm chưa tốt... Không thấy hay lắm. Nhưng... một phần tất yếu của cuộc sống mà!)
                              Túm lại, hum sau anh nhớ mua kem cho Vi và Gấu trúc nhé. Lần này nhỏ sẽ không tranh với c Panda nữa. Nhỏ hứa đấy. Chị Panda ui, mau về măm kem và kẹo nè. (Ko về nhanh, anh Minh Văn tham ăn, ăn mất đấy. Một mình em giành không nổi đâu. Chị về giúp em, mau mau. chị em mình măm thui. Hihihi)
                            #59
                              Tuong Vi 07.08.2008 23:50:58 (permalink)
                                Mưa! Ngày mưa nhỏ, tối mưa to. Vi không thích thế này chút nào. Vi thích mưa, nhưng là mưa một lát rồi tạnh. Mưa một lát thôi chu "điểm tâm mưa, ăn trưa mưa, ăn tối mưa, thậm chí đi ngủ cùng mưa luôn" thì sợ lắm.
                                Mưa. Lạnh ngắt.
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 79 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9