TẠ TỪ
BỎ MẶC CON ĐƯỜNG Về đi, em hãy cứ về đi,
Về đi qua bến lạ đang chờ.
Ở đó có nhiều chim bướm đậu,
Có hoa đèn dưới ánh trăng mơ.
Em đi đừng nói lời chia biệt
Và cũng đừng rơi giọt lệ nào,
Bỏ mặc con đường xưa lá nhỏ.
Có người mang nặng trái tim đau.
Tôi nhớ có lần em bước nhỏ,
Tóc mây hờ hững phủ vai gầy,
Có sợi tóc nào rơi theo gió,
Vướng tà áo trắng em thơ ngây.
Ngày đó chúng mình ngây ngô quá,
Chỉ biết nhìn nhau mĩm nụ cười,
Chỉ biết băn khoăn từng chiếc lá
Vàng rơi tan tác dưới mưa rơi.
Tôi về gom lại tình thơ cũ,
Gởi trả cho em những hẹn hò.
Chỉ một bóng hình xin ấp ủ
Áo trắng ngày xưa tuổi học trò.
Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 10:27:55 bởi Xuân Mai >
Tự xóa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 19:13:38 bởi Xuân Mai >
CHỜ EM Tôi vẫn đợi dù em không đến. Đường chiều xưa có lá me bay. Trong nỗi nhớ, ai còn mộng mị. Đếm lá rơi, hỏi lá chờ ai. Đêm quán nhỏ riêng mình một góc. Mưa thu về lạnh ướt đôi vai. Mưa ơi mưa! cớ sao mưa khóc, Mưa cũng buồn, mưa cũng chờ ai. Đường khuya lạnh gió hờn trên tóc, Gió gọi sầu theo tiếng mưa rơi. Mưa theo gió nghiêng về nỗi nhớ, Lất phất buồn gió đợi người ơi. Tiếng ai hát vọng về xa vắng, Giọt sầu rơi trong tiếng à ơi. Nghe nhớ lắm một thời áo trắng, Tôi còn ngồi đếm lá thu rơi…. Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 19:19:10 bởi Xuân Mai >
NGƯỜI ẤY
Chiều ấy qua đây em có nhớ,
Có thấy lòng xuân rộn rã không,
Có thấy tình yêu vừa chớm nở.
Mộng đời sao đẹp tựa vầng trăng.
Ta vẫn cùng nhau trên lối nhỏ,
Đưa nhau về tận mái hiên nhà.
Tay nắm trong tay chừng bỡ ngỡ,
Đôi mắt còn vương bao thiết tha.
Chiều ấy xa rồi em biết không?
Từ lúc em yêu vội lấy chồng,
Bỏ mặc chiều xưa trên lối nhỏ,
Có người vẫn đợi, vẫn chờ mong.
Người ấy hình như vẫn nhớ thương,
Ngơ ngẩn tìm ai giữa mộng thường,
Như mỗi chiều xưa trên lối nhỏ,
Như vẫn đưa ai hết đoạn đường.
Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 11:16:35 bởi Xuân Mai >
NGÀY XƯA ƠI....
Ngày xưa ơi ! ta âm thầm réo gọi,
Hãy chờ ta đừng ngoảnh mặt làm ngơ,
Mang ta theo về thiên đường tuổi nhỏ,
Cho ta về tắm lại bến ngây thơ.
Ta vẫn nhớ những chiều đi qua ngõ,
Tuổi mười lăm thơ thẩn trước nhà ai,
Ngày xa cách ngẩn ngơ nhìn bóng nhỏ,
Tạ từ xưa... trộm hái cánh hoa lài.
Ta đã quá xa khung trời hoa mộng,
Đã mất đi rồi một thuở hồn nhiên,
Khao khát nghe tiếng dế gọi ban chiều,
Cánh diều nào còn lượn giữa trời nghiêng?
Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 10:57:51 bởi Xuân Mai >
ĐỪNG QUÊN NHÉ TÔI ƠI!.... Tôi từ biệt dòng sông Quê nghèo muôn năm cũ, Nhớ lục bình mênh mông Tím màu hoa nhắn nhủ. Tôi nhớ ngày thơ ấy Cùng em bơi qua sông, Em cười tôi vụng dại, Em làm tôi nhớ mong. Mười năm rồi em ơi! Mười năm thương với nhớ Quê nghèo và em nhỏ. Đừng quên nhé tôi ơi!... Xuân Mai
LÌA NHAU Ba năm lận đận yêu nhau, Một ngày ai khóc bên trời mưa ngâu. Ai đi bỏ mặc ai sầu, Phương trời xa thẳm tìm đâu bây giờ. Một mình ngóng đợi bơ vơ, Con chim chết gục còn mơ người về.... Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 19:26:58 bởi Xuân Mai >
Tự xóa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2014 15:40:05 bởi Xuân Mai >
XIN CÁM ƠN NGƯỜI Những dòng mực tím thời thơ dại Ru thấu tim nhau được mấy lần Muốn níu thời gian quay trở lại gởi đến người xưa chút niệm từ. Người ấy có còn như thuở xưa Có buồn, có khóc mỗi chiều mưa, Có còn nhí nhảnh khoe răng khểnh, Nũng nịu hờn vui như mắt xưa. Đôi mắt tròn xoe khi gặp mặt Rồi chớm đượm buồn ứa lệ rơi. Tôi thấy chân chim mờ cuối mắt, Chắc thường buồn khóc khi chiều rơi. Nếu có lần nào người bỗng nhớ Có lần người nói đã yêu tôi, Xin cám ơn người dù dang dở Lòng tôi ấm áp lắm người ơi!... Xuân Mai
IM LẶNG NHÉ Ôi bờ sông xưa
Luôn hiện về
Khi hồn ta trôi về ngày xưa ấy....
Có bóng dừa nghiêng muôn đời còn đó
Nghe chúng mình nói chuyện yêu nhau
Trong hoàng hôn hai đứa vẫn chưa về
Nhìn sông trôi....sông hởi chảy về đâu?
Sông có buồn không... sao hoài im lặng
Sông có nghe không...lời ai nói yêu ai
Im lặng nhé...sông đừng cho ai biết
Chuyện bên bờ có hai trẻ yêu nhau.... Xuân Mai
Tự xóa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 19:30:36 bởi Xuân Mai >
Xuân Mai
THƯƠNG ĐỜI SƯƠNG PHỤ
Một lần thôi cũng đủ
Nhung nhớ mãi ngàn sau,
Nụ cười dù héo hắt
Cũng một lần thương đau.
Đời còn xanh mái tóc
Sao nỡ vội chia ly,
Mộng chìm trong tiếng khóc
Chạnh lòng kẽ ra đi.
Mai nếu còn thấy nhau,
Người ơi! xin đừng trách
Hờn chi đời sương phụ,
Kiếp nào sẽ yêu nhau.
Xa rồi, ai sám hối.
Tạ từ, ai ngẫn ngơ.
Nghìn năm trong cõi nhớ
Hồn ai còn bơ vơ....
Xuân Mai Đã ai qua chuyến đò dang dở Đã ai từng sống nửa chừng Xuân Đã ai cười nén cơn đau xuống Điệp khúc cho tôi được một lần ,,, HOAINAM ===
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2008 18:51:42 bởi hoainam=== >
NGHÌN THU
Có con hạc trắng đêm nay
Đưa tôi bay đến phương này tìm em
Áo em ướt đẫm sương đêm
Lòng tôi lạnh ngắt nỗi niềm phôi pha
Tiếng chuông văng vẳng chùa xa
Hồn em đến cõi ta bà thiên thu
Tôi buồn thương kiếp phù du
Đời chia hai nẻo xa mù hồn trinh
Hương nồng còn ấp ủ tình
Nghìn thu vĩnh biệt thương mình điêu linh
Tạ từ ba nén hương tình
Rưng rưng tiếc nhớ bóng hình ngày xưa
Giọt buồn lã chã như mưa
Mây ngàn gió nội tiễn đưa em về.....
tự xóa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 19:41:28 bởi Xuân Mai >
NHỚ AI
Tôi biết vì sao em đi chiều lộng gió
Thương nhớ nào nguôi từ tạ buổi chia ly
Tôi biết vì sao em buồn hờn tủi nhớ
Gió gọi mưa về đưa tiễn một người đi.
Gió ơi gió nhớ ai mà gió khóc
Mưa buồn ai mà mưa đổ tuôn rơi
Mưa ướt đẫm chiều rơi trên mái tóc
Rơi đầm đìa giọt lệ đắng trên môi.
Gió ơi gió còn thương mùi hương phấn
Sao quên về mê mãi bước rong chơi
Hồng nhan ơi đừng quên thề xưa củ
Đừng quên người hồn lạnh buốt chơi vơi.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: