Vào đây để ..... buồn 1 tí
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 19 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 276 bài trong đề mục
Cobe 11.11.2008 11:08:05 (permalink)
Hic..............Hôm nay cái đầu lại thấy đau...Cái cảm giác hơi hơi khó chịu, hình như đây là hậu quả của một ngày đi nắng mà ko mũ nói gì ở Thái Nguyên.Dạo này yếu thật, có thế thôi mà cũng ốm.Haiz..............
Tối qua sinh nhật Đạt, nó nhắn tin nói chuyện...Cũng lạ...Thấy người ấy kêu buồn...Chẳng biết nói gì hơn cả...Cuối cùng người ấy cám ơn nó vì đã nhớ đến sinh nhật của họ.Nó định bảo rằng nó chẳng nhớ đâu, chỉ vì nó cài ghi nhớ trên điện thoại lên biết thế thôi.Nhưng lại thôi.
Tối qua L nt cho nó.Thế là sao nhỉ, mối quan hệ rõ lằng nhằng nó ko hiểu sao nó lại rơi vào cái vòng lẩn quẩn thế chứ.Tình yêu của nó chưa đủ sóng gió sao?Tự nhiên lại có thêm một người phụ nữ vì lòng tốt của anh mà yêu anh.Nó ko trách anh được, vì hoàn cảnh của người đó rất đáng thương...Nhưng nó thật sự thấy khó chịu khi có một người nhắn tin bảo rất yêu người yêu của nó.Dù người đó và cả anh đều bảo anh ko yêu...Nó chẳng hiểu nữa.Nó đang tự tách mình ra khỏi cuộc sống của anh...Nó đang cố, vì có lẽ...
Cobe 14.11.2008 15:11:28 (permalink)
3h rồi...Hôm nay ko biết làm sao mà gọi mãi mụ Việt chả thưa.Ghét thế ko biết.Chả có ai nói chuyện với ta cả.Hôm qua theo nhóc vào thăm chị Vượng.Hiiiiiiii.........Nhìn đứa bé mới sinh he hé mắt nhìn mọi vật xung quanh thích thật ấy, bé như thế đã nhận biết được gì chưa nhỉ?Có biết nó vừa đến thế giới này ko?Nó cứ co hai tay lên trên ngực, rồi các ngón tay nắm chặt lại khiến người khác ko thể nào xỏ bao tay vào cho nó được.Mọi người bảo là nó quen lằm trong bụng mẹ lên thế...Có phải thế ko?Chắc lúc nó sinh ra cũng vậy nhỉ???Hiiiiiiiiiiiiiiiiiiii...........
Nhìn người phụ nữ lần đầu tiên làm mẹ, cả cách nựng con cũng ngượng ngập, cả nụ cười xen lẫn nỗi đau vì bị mổ...Nó vừa thấy gai gai sợ, vừa thấy vui vui...Nó tự hỏi cái cảm giác ấy, cảm giác máu thịt của mình cất tiếng khóc đầu tiên là thế nào nhỉ???
Cobe 15.11.2008 09:00:04 (permalink)
Haaaaaaaaaaaaaaaaaa....................Tự nhiên hôm nay nó lại nghĩ ra một quái chiêu, cười đến vỡ bụng mất.Ko hiểu phản ứng của họ thế nào nhỉ?????????????????
Cobe 15.11.2008 15:00:49 (permalink)
Ngồi trên mạng, nhìn nick của một người sáng đèn, rồi những câu gọi như gọi một đứa trẻ, nó thấy thật buồn cười.Nhìn người đó qua ảnh, nó ko nghĩ anh ta lại có điệu nói chuyện trẻ con đến thế.Cả phòng nó nhìn ảnh rồi cười, ai cũng khen đẹp trai phong độ.Nó biết người mà Dũng giới thiệu cho nó thì ko phải là người tệ.Nhưng nó có người yêu rồi, nó nói chuyện với người đó chỉ là để Dũng vui thôi.Gìơ thì nó lại thấy nó như đứa em gái nghịch ngợm thích trêu đùa anh trai vậy.Nó tự hứa sẽ làm mối cho anh ấy một người bạn của nó...Vậy mà giới thiệu rồi mà mụ ấy chả đồng ý cho.Nó chỉ muốn 2 người làm bạn, rồi đến đâu thì đến, có nhất thiết phải từ chối thế ko?Hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii........................... Nó thấy vui vì cái cảm giác đó, nhỉ?
Mà G của nó nữa, mấy ngày nay rồi ko nt, ko gọi điện, nó cũng trở thành lỳ, xem thử ai hơn ai...Nó có quá trẻ con ko khi cứ ăn thua với anh từng cuộc gọi, nhưng mà kệ, nó cứ làm thế đó, là nó mà.Hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Cobe 17.11.2008 11:42:52 (permalink)
Đau đầu quá, mắt thì cứ mờ mờ đi, chẳng nhìn rõ cái gì với cái gì nữa.Sáng nay nó đi làm suýt chút nữa thì đâm vào người ta, giờ đến CQ, cố gắng lắm mới làm song BCT, ghét thế ko biết nữa.Tự nhiên thấy thật buồn...Lúc này mà, nó lại quyết định, một quyết định...ko hiểu đúng hay sai...Gìơ rồi cũng chẳng muốn ăn gì, nhưng vẫn phải đi thôi, ko ăn lại ốm nặng hơn, rồi ko đi làm đc.Mà ở nhà, nó sợ lắm, sợ cái cảm giác cô đơn...sợ tất cả.Đi làm thì thế này đây, khó chịu...Sắp làm mộ cho ông ngoại rồi, nó về nhà lại biết nói gì với gia đình nhỉ, chắc chết quá...Ko có sức để nghĩ nữa...Thứ 7 tuần này đi HG rồi, cứ như thế này chắc gì nó đã đi đc.Ôi mệt quá...
tinhtho17 17.11.2008 12:47:51 (permalink)
Hic...Ốm nên mệt lắm, cố gắng lên nhá, sẽ qua nhanh thui mờ. Ăn uống và nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đi, những chuyện khác tính sau... Chắc chiều nay Tài nó về rùi, nếu ko thì tao đến chăm nhá ...
Cobe 27.11.2008 11:08:02 (permalink)
Tại sao nó cứ phải nghe người ta nhắc đến chuyện đó nhỉ?Tại sao thế?Tại sao ko để nó yên...Nó ghét mọi người, ghét tất cả những ai nói đến những gì nó ko thích...Nó ghét...Rất ghét...
Haiz...Cuộc đời, buồn thật...Tại sao thế, số phận mỗi con người...Hình như...Nó bất lực trước nỗi đau của chị...Nhưng bây giờ chị lại vui, rất vui, ko biết đến nó đi theo sau với hàng trăm ý nghĩ khác nhau...Chị nghĩ rằng chị có đủ can đảm để vượt qua, còn nó thì hình dung ra bao nhiêu khó khăn mà chị sẽ phải bước qua, mà bước nào cũng đầy rẫy nỗi buồn...Phải chăng là nó sai...Phải chăng cái mà được người ta gọi là hạnh phúc ấy rất huyền diệu, nó giúp người ta có đủ nghị lực vượt qua mọi khó khăn mà người ngoài tưởng chừng như điên rồ mà vẫn thấy hạnh phúc???
Cobe 03.12.2008 13:13:45 (permalink)
Hic...........Về nhà rùi chẳng muốn đi tẹo nào, cứ muốn ở nhà mãi..ở nhà để được làm trẻ con...Hiiiiiiiiiiii....
Haiz...sao cái tháng này người ta cưới nhiều thế nhỉ?Về quê cũng thế, chả còn đứa nào...Đến chơi với mụ Trang mà nó chẳng nhịn được cười, cái bụng thì vượt mặt, da dẻ tái xanh lại, đi đâu cũng nào khăn nào mũ, mà cái hồi con gái, nó mà thèm mang khăn đấy...Nhìn đúng là...Chả giám cười...Bà ngoại nói dỗi với nó, tôi còn sống đây thì ưng đứa nào đưa về cho tôi xem mặt...Chứ nay mai tôi chết đi...Haiz...Sao đời nó khổ thế, cứ đi đến đâu là ong thủ đến đấy...
Dì Hải bảo nó thử xôi em có ngon ko?Nó gật đầu bảo Dì lấu ngon lắm, Dì bảo nó là : đấy, mày khen ngon là được rồi, thế là dì đủ tiêu chuẩn lâu xôi cho đám cưới mày rồi, chả lẽ nó đang ăn, lại trả hết...
Cobe 05.12.2008 12:05:51 (permalink)
Hôm nay ở nhà Trường chắc là vui lắm, giờ chắc cũng bắc rạp song rồi...Nó ko về được, muốn nt cho một người mà cứ cầm máy rồi lại bỏ xuống.Có lẽ Trường sẽ giận nó, mà giận chứ còn gì nữa...Mấy năm chơi với nhau, vậy mà cưới hắn mình chẳng về...Haiz...Ta có muốn thế đâu, nhưng về thì ko được, ta cũng nghĩ nhiều rồi...Ta chưa đủ can đảm để đối diện với một người, mà ko phải một người mà là cả một đại gia đình...Đành vậy thôi...Chúc phúc cho bạn từ phương xa vậy.
Cobe 06.12.2008 12:08:35 (permalink)
Haiz...Tại sao người ấy cứ phải làm cho ta áy náy vậy nhỉ?Chẳng lẽ ta cứ phải mắc lợ họ mãi thế sao?
Cobe 09.12.2008 13:10:50 (permalink)
Haiz....Lại sắp đến ngày, kỉ niêm 25 năm ngày cưới của ông bà nó.Nó cứ phân vân mãi, ko biết có lên về hay ko?Nó giờ thuộc dạng, ko có thì thiếu, có lại thừa....Hic...Năm nay bà nó tổ chức to lắm, cũng làm y như một đám cưới thật ấy....
Cobe 10.12.2008 08:31:11 (permalink)
Hình như nó chán cuộc sống như thế này lắm rồi!Chán thật sự, chỉ muốn tìm về lơi ko ai biết mình để ở...Có lẽ nó cũng chỉ đến thế thôi!Hình như những nhận định của nó là sai lầm, nó ko muốn nghĩ đến...Nhưng thực sự vẫn thế...Gìơ nó cũng ko muốn đi làm nữa...Muốn ngủ một giấc thật dài mà ko bao giờ tỉnh dậy....
Cobe 16.12.2008 08:50:40 (permalink)
Dạo này nó bắt đầu đánh máy chuyện, mà hình như trời chẳng thương nó hay sao ấy, đang hào hứng ôm 2 tập truyện về nhà thì phát hiện...máy tính hỏng.Hiiiiiii...Hành tội nó, mấy trưa nay ko được ngủ trưa, phải chống hai mi mắt lên để gõ, dù sao thì cũng đã nói rồi.Với lại...đánh máy sẽ khiến tâm trạng nó ít vu vơ hơn...Cảm nhận mình còn có 1 chút ích cho đời...
Gìơ có lẽ đó là thú vui nhất trong ngày, nhớ hôm đầu tiên nó ngồi gõ, các chị gọi xuống đi ăn trưa và cứ tấm tắc khen nó chăm chỉ . Nhưng cái mừng ấy chả được lâu, khi một chị trong phòng nó phô với các chị là nó tập viết tiểu thuyết. Hic...Làm cho nó bị trần cả buổi trưa...Đến khổ...
 
Cobe 22.12.2008 14:50:37 (permalink)
Không khóc, mà nước mắt nó cứ rơi! Nó lại quyết định một lần nữa, từ chối cơ hội mà những người thương yêu nó tạo cho nó... Không phải nó ko muốn về bên anh, nhưng nó thấy nó ko xứng, dù nói thế nào, thì nó cũng ko xứng.... Và nhất là... Nó là gái Họ Nghiêm, vẫn câu nói đó... Gái họ Nghiêm phải ngẩng cao đầu để sống, không để và không bao giờ để người khác thương hại mình... Cả anh cũng thế, anh cũng ko có quyền thương hại nó... Nếu anh còn yêu nó, thì nó sẽ là nỗi ám ảnh suốt đời của anh, rồi giận dỗi qua đi, nó sẽ là vết thương vĩnh viễn không lành của anh! Thà như thế còn hơn gặp lại anh...
Cobe 26.12.2008 14:27:41 (permalink)
Nó đọc chuyện nhưng ko để ý đến lời cảnh báo của nhà xuất bản thật. Vậy thôi ko gửi tiếp chuyện lên mạng nữa.Mệt và mỏi, ngày mai về cưới Huệ rồi, nó sẽ phải đối diện với một người, nó chỉ muốn chui tuốt vào chỗ nào đó thì tốt. Gía ko về được thì hay hơn... Haiz..........
Mấy hôm nay nó ko tài nào liên lạc được với Cường, ko hiểu tên đó chuồn đâu mất, mà có lẽ tại nó tệ quá, hắn cho số điện thoại mới rồi mà nó chẳng lưu, làm bây giờ ko thể nào gọi được... Đáng ghét thế chứ.......................
Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.......................
Càng về cuối năm, tâm trạng nó càng bất ổn, không định nghĩa nổi nó đang làm gì và muốn gì, nhiều lúc làm việc mà tâm hồn không biết đi đâu chơi rồi ý... Lại một năm nữa qua đi......... Nó cứ có cảm giác như cuộc sống của mình sắp kết thúc...........Ở vùng ngực thỉnh thoảng lại dội lên một cơn đau....... Gìơ mà đến bệnh viện, thôi............ kệ nó....................... nó muốn đập đến lúc nào nó thích, nếu không thích đập nữa thì ngừng lại luôn cũng được........... Càng tốt!
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 19 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 276 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9