BÀI THƠ CỦA THIỀN SƯ HÁM SƠN,
phô cánh phô lông mạng khó tồn
tằm nhả tơ rồi thân phải tan
một khắc dưỡng thân lòng thanh thản
mai chiều dịu lắng sống thênh thang.
thôi khoe mạnh cũng chớ tranh hơn
trăm năm sân khấu rợp không thường
chớp mắt mây bay chiều chóng bặt
nơi đâu là chốn cố gia hương.
bụi hồng sống đạo trãi mù khơi
mềm mỏng nhịn nhường ấy tuyệt vời
gặp việc theo duyên vui ngày tháng
suốt đời yên phận sống thảnh thơi.
thôi chớ phô mình bỏ đất tâm
với người cũng chớ biện lỗi lầm
giao tình dè dặt đừng gây oán
vững dạ hành tàng mới đáng khâm.
ta người phải quấy chẳng cần tranh
tốt xấu dở hay chẳng luận quanh
thế giới xưa nay trò ảo mộng
vô thường há dễ thoát thân danh!.
( hoangminhhung chép lại ).
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2012 17:30:42 bởi hoangminhhung >